Truyện:Nhật Ký Của Tuyết Cơ - Chương 16

Nhật Ký Của Tuyết Cơ
Trọn bộ 46 chương
Chương 16
0.00
(0 votes)


Chương (1-46)

Sếp Hoàng để ý tới 𝖒_ô_n_🌀 cô vặn lung tung, đưa ngón tay chọc vào âm đ*o của cô. 𝐃â*Ⓜ️ huyệt đã đủ ướt, hai ngón tay có thể dễ dàng 𝐜_ắ_ⓜ ☑️_à_𝖔, sếp Hoàng bắt đầu di chuyển ngón tay, trêu đùa huyệt nhỏ đầy 🅓.â.Ⓜ️ thuỷ của Trương Tuyết Cơ, khiến cô 𝐫ц*ⓝ 𝓇ẩ*ⓨ cả người.

"A... không chịu nổi... Sếp Hoàng... đừng nghịch â.𝐦 ♓.ộ của đĩ ԁ●â●Ⓜ️ nữa... Mau tới chơi... chơi ⓒ.♓.ế.т huyệt ⓓâ·𝖒 đi... Ⓓ.â.m huyệt muốn ăn dương v*t lớn..."

Sếp Hoàng 𝓃_ằ_𝐦 đ_è trên người cô, ɱ_ú_† vú cô, nghịch â·ⓜ h·ộ cô: "Muốn dương v*t chơi 𝒹â_𝐦 huyệt của cô thế nào?"

Trương Tuyết Cơ đói khát khó nhịn, hai vú cọ qua cọ lại trước mặt sếp Hoàng: "Ưm... muốn quy đầu lớn chọc vào â_〽️ ♓_ộ, mượn d*m thủy cọ sát âm đế... Ư... Để âm đế sưng to... vừa chạm đã chảy thật nhiều nước... chảy cả tới cúc huyệt... A... ưm... Vách â-𝖒 𝖍-ộ muốn được bọc dương v*t lớn... đế vách thịt cọ sát với dương v*t... Hư...m... Sếp Hoàng... mau tới c●♓●ị●𝒸●♓ dâ·m huyệt của đĩ 𝐝â-〽️... 𝖉*â*ⓜ huyệt của đĩ ◗â_m ngứa quá, muốn được ↪️𝖍ị*🌜*𝖍..."

dương v*t sếp Hoãng chĩa vào bụng Trương Tuyết Cơ, bị ngôn từ phóng đãng của cô k-íⓒ-ⓗ ⓣ♓í𝒸-♓ càng thêm sưng to. Sếp Hoàng vỗ ɱ_ô𝖓_ⓖ Trương Tuyết Cơ bảo cô mở rộng hai chân.

Trương Tuyết Cơ tách mở hai chân, ◗.â.Ⓜ️ huyệt hoàn toàn lộ ra, â*𝖒 h*ộ hình con bướm mở lớn để lộ thịt mềm đỏ hồng nằm sâu bên trong chỉ chờ có dương v*t lớn 𝐜_ắ_Ⓜ️ ✌️à_0.

Sếp Hoàng thấy vậy, mắt đỏ bừng, cầm lấy dương v*t chọc thẳng vào ◗-â-𝖒 huyệt của cô. Ngay khi dương v*t 🌜.ắ.〽️ và.ο, cả hai người đều sảng khoái phát ra tiếng thở dài thỏa mãn.

"Con mẹ nó, dân huyệt của cô thật mềm, thật nhiều nước, bao bọc dương v*t ông đây thật thoải mái. À, 🅓â●m huyệt này trời sinh là để cho người ta chơi, chơi tới nát thì thôi! Ông đây sẽ bắn đầy †-1𝖓-h ◗-ị-ⓒ-♓ đặc vào bên trong để cô sinh cho ông đây một đứa con có dương v*t to, sau đó con trai có dương v*t to lại tiếp tục 𝐜𝖍ị*↪️*♓ ◗·â·ɱ huyệt của cô cho cô ş-ư-ớⓝ-ɢ c♓_ế_✞ luôn!"

"Hức... Không cần... không cần... 𝐝â-Ⓜ️ huyệt không muốn sinh bé con... không muốn sinh bé con đâu..."

Sếp Hoàng túm mắt cá chân Trương Tuyết Cơ, vòng eo tăng tốc chọc thẳng dương v*t vào sâu bên trong: "Bao nhiêu người mơ ước muốn sinh con cho ông đây, đồ đĩ 𝒹â*〽️ đê tiện nhà cô dám không muốn hả?"

Hai người ở trong phòng chơi tới quên trời quên đất, không hề biết con trai Lưu Giang - Lưu Xuyên tìm tới đây.

Lưu Xuyên là học sinh cuối cấp sắp thi đại học. Anh ta tới tìm Lưu Giang có việc, nhưng Lưu Giang không có nhà vì thế mớᎥ tới nơi này xem thử.

Lưa Xuyên không lạ gì với nhà của mình, anh ta đi dọc theo cầu thang xoắn ốc lên tầng hai, đột nhiên có tiếng 𝐫ê●п 𝖗●ỉ ngọt lịm 𝐪⛎🍸ế_𝓃 𝖗_ũ của phụ nữ truyền tới.

Lưu Giang và vợ ông ta hầu như không can thiệp vào cuộc sống cá nhân của nhau.

Lưu Giang ở bên ngoài có bao nhiêu phụ nữ, vợ ông ta đều nhắm mắt làm ngơ, chỉ cần tài sản trong nhà không có vấn đề gì, con trai lớn lên khỏe mạnh, bà ta cũng mặc kệ Lưu Giang ở bên ngoài chơi đùa thối nát thế nào.

Lưu Xuyên cũng không hiểu lắm mối 🍳-ⓤ𝒶-𝖓 h-ệ như nước với lửa của bố và mẹ, anh ta nghe được tiếng 𝓇ê●𝐧 г●ỉ rất tức giận, nổi giận đùng đùng chạy tới cửa phòng, một ͼcân đạp bung cửa, thấy được một tên đàn ông lưng hùm vai gấu đang túm chặt eo ngườι phụ nữ ra sức cày cấy.

dương v*t và tinh hoàn của sếp Hoàng lớn vô cùng, chơi lỏng cả â-𝐦 𝐡-ộ người phụ nữ, va chạm liên tục khiến hai cánh hoa môi sưng đỏ, d*m thủy hòa lẫn т𝐢п_♓ 🅓ị_𝐜_♓ trắng đục dính đầy khắp nơi, hoang ԁ-â-〽️ vô độ.

Lưu Xuyên từng gặp sếp Hoàng, còn gọi ông ta một tiếng chú Hoàng, anh ta không ngờ được lần gặp mặt tiếp theo sẽ là tình cảnh này.

Hai người đang chơi tới hứng khởi nghe tiếng đá cửa làm giật mình, Trương Tuyết Cơ hốt hoảng muốn trốn.

Chương (1-46)