← Ch.01 | Ch.03 → |
Bốn tên vệ sĩ bắt đầu 𝐜ở.ï զ.⛎.ầ.ⓝ, cơ bắp đùi căng chặt dường như sắp vỡ ra đến nơi, dương v*t hắn dù chưa cương lên đã to bằng một cánh tay của người trưởng thành.
Trương Tuyết Cơ không dám nhìn, tưởng tượng đến việc bị dương v*t to lớn kia ✖️●â●〽️ ռⓗậ●p vào mình, trong lòng cô có chút sợ hãi, nhắm chặt hai mắt lại.
Hai tên vệ sĩ một trái một phải quỳ bên mép giường, thuận tiện xoa nắn hai bầu vú của cô, một tên vệ sĩ nhẹ nhàng cắm dương v*t của mình vào cái miệng nhỏ nhắn của Trương Tuyết Cơ.
Biết là lần đầu tiên cô 🦵❗ế*𝐦 dương v*t đàn ông, hắn không dám quá thô bạo, sợ cô bị thương.
Còn có một tên vệ sĩ khác banh hai chân của Trương Tuyết Cơ ra, bắt đầu đùa bỡn con bướm nhỏ xinh.
"Đúng là gái trinh mà, nhìn rất ɱ_ề_m Ⓜ️_ạ_i hồng hào, *** của Lan cũng không đẹp bằng, nếu không phải chúng tôi nếm qua cái *** xinh đẹp này, ai sẽ may mắn được ** nát cái *** của cô trước chúng tôi đây?"
"Ha ha đêm nay chơi tới bến một lần đi, sau này cái *** này chỉ có mấy ông chủ lớn mới có thể chơi, không đến lượt chúng ta đâu."
"Mẹ nó! Hôm nay ông đây sẽ chơi nát cái *** 𝖉·â·𝐦 này!"
Vệ sĩ tát một cái lên cái vú của Trương Tuyết Cơ làm nó đỏ hồng, mắng: "Mẹ nó! Vú cũng nẩy quá chứ. Sau này phải đưa tiền mới có thể được chơi! Đêm nay mấy con *** này sẽ chơi cho cái *** của cô em không khép lại được!"
Trương Tuyết Cơ không dám hé răng, nước mắt yên lặng chảy xuống, trong miệng còn thoang thoảng mùi hôi tanh của gậy th*t đàn ông.
Cô cẩn thận khẩu giao, sợ hàm răng cắn trúng dương v*t, đầu lưỡi không ngừng đảo quanh, 👢𝒾ế_𝐦 láp đến lút cán chạm đến hai cái túi.
Hai bên mép âm đ*o bị banh ra làm lộ ra cái lỗ hồng và âm đế nho nhỏ, vệ sĩ há mồm ngậm lấy hạt le của Trương Tuyết Cơ, đầu lưỡi chen vào hoa môi, quét qua lại trêu chọc hoa huy*t của cô.
"Ưm...ư"
Trương Tuyết Cơ ở kí túc xá trường, mỗi ngày đều chăm chỉ học tập, tuổi dậy thì ⓓ.ụ.↪️ ✌️ọ.𝖓.🌀 còn chưa kịp bộc lộ đã bị cô đè ép xuống, cô còn chưa hưởng qua cảm giác bị đàn ông ⅼℹ️ế·ɱ â-ɱ h-ộ bao giờ, loại cảm giác này thật kì lạ.
Cả ngày vệ sĩ đều hầu hạ má mì Lý Lan, Lý Lan có nhu cầu rất cao, cho nên lưỡi của vệ sĩ vô cùng linh hoạt, có thể 🦵_iế_m đến mức làm â.𝐦 𝖍.ộ Lý Lan phun nước 🅓-â-𝖒 như suối chứ đừng nói đến một cái â_ⓜ ⓗ_ộ còn trinh.
Đầu lưỡi của vệ sĩ 👢i_ế_ⓜ đến màng trinh, 👢𝖎·ế·𝖒 đến nơi chưa từng có ai chạm qua, làm cho hoa huy*t mẫn cảm co rút dữ dội, ⓓ.â.ⓜ thuỷ chảy ra càng ngày càng nhiều.
Vệ sĩ ⓗ-ú-𝖕 khô ◗â.ⓜ thuỷ của cô như đang uống một dòng nước suối thơm ngon, lại ngậm hạt le ⅼ❗-ế-m láp, chơi hoa huy*t đến nước ◗â●Ⓜ️ phun ào ào, nước từ â*𝖒 𝒽*ộ chảy đến cúc hoa.
Môi lưỡi vệ sĩ rời đi, tiểu huyệt bị chà đạp đến đỏ tươi, 𝖉â_𝖒 thuỷ làm ướt cả khăn trải giường.
"Mẹ nó nước 𝐝â-m nhiều quá!"
Vệ sĩ lại vùi đầu vào giữa hai chân của Trương Tuyết Cơ, tiếp tục 🦵*ℹ️*ế*〽️ láp bướm 🅓·â·ⓜ đầy nước một cách điên cuồng.
Một tên vệ sĩ khác cưỡi ở trên người cô, xoa bóp hai vú, niết đầu v* đến đỏ hồng.
Trương Tuyết Cơ bị bốn người thay phiên nhau đùa giỡn, ✞*𝒽*â*𝖓 т*♓*ể nóng như lửa, da thịt chạm vào cơ bắp rắn chắc của vệ sĩ làm cô cảm thấy rùng mình.
Đặc biệt là cái lưỡi 𝓃*óⓝ*𝐠 ⓑỏ𝖓*🌀 đang chơi đùa phía dưới, cái lưỡi ấy đang không ngừng ⅼ_i_ế_〽️ láp â·〽️ 𝐡·ộ của cô, còn có hai bầu vú được tên vệ sĩ khác chăm sóc.
Trương Tuyết Cơ 🌴♓.ở ԁố.↪️ rên ra tiếng, miệng nhỏ lại bị dương v*t chặn lại.
Tiếng 𝖗*ê*ռ 𝖗*ỉ 𝖒ề*ⓜ Ⓜ️*ạ*ℹ️ phát ra từ cổ họng của Trương Tuyết Cơ như thuốc 𝖐í🌜*𝖍 🅓*ụ*c, làm cho bốn tên vệ sĩ phát điên như dã thú.
Một tên rút dương v*t tím đen thô to từ cái miệng ra, †*ï𝐧*h 🅓ị𝒸*h cùng nước miếng dính nhớp nhép kéo thành sợi chỉ bạc, nhỏ giọt trên mặt Trương Tuyết Cơ.
Trương Tuyết Cơ nôn khan, hừ một tiếng kêu lên.
"Húp *** con đĩ này 𝐬●ướ●ⓝ●🌀 quá!"
"Chơi tiếp nhé, phải chơi đến khi cái *** thuần khiết này của cô trở nên 𝒹â·Ⓜ️ đ·ã·n·🌀, nếu không sẽ không biết hầu hạ mấy ông chủ khác, cô sẽ không kiếm được tiền đâu!"
"Mẹ nó, vú gì mà vừa to vừa mềm!"
"*** cũng mềm không kém, nước 𝐝-â-ⓜ vẫn chảy ra không ngừng..."
Bốn tên đàn ông cường tráng thi nhau xoa nắn ⓣ●♓â●n †𝖍●ể Trương Tuyết Cơ, lℹ️ế*m b_ vú, véo 〽️*ô𝓃*ⓖ, còn có ⅼ1·ế·ɱ â·ⓜ 𝒽·ộ của cô, chơi Trương Tuyết Cơ đến mức 𝖉â_𝖒 thuỷ tuôn ào ào như suối: "Khó chịu quá ~ Phía dưới ngứa quá~"
"Khó chịu à?" Vệ sĩ cơ bắp lực lưỡng cắn một cái lên â●〽️ ♓●ộ 𝖉·â·ⓜ đang co rút của cô, ngậm hoa huy*t như muốn nuốt xuống miệng, mặc sức chà đạp: "Khó chịu chỗ nào, con mẹ nó, cô n*ng rồi!"
Vệ sĩ lực lưỡng không ngừng 👢-iế-𝐦 hột le Trương Tuyết Cơ, đồng thời cắm một ngón tay ⓒ-ắ-ɱ ✅à-ⓞ â·〽️ ♓·ộ.
Âm hộ khẽ run lên, phun ra một dòng nước 𝐝*â*〽️ thuỷ nhiều vô cùng, ngay sau đó lòng bàn chân cô như có dòng điện chảy ngược lên theo đùi nhanh chóng lan tràn đến bụng nhỏ.
Sau đó bụng nhỏ dâng lên 🎋h🔴á*ı ↪️*ả*ⓜ, hoa huy*t không ngừng 𝓇_⛎_ռ гẩ_ÿ co giật, sắc mặt cô đỏ ửng cao trào.
Cô biết mình đã cao trào, ngượng ngùng nói: "A... Bị, bị đầu lưỡi 𝖑·𝖎ế·〽️ *** .... ⓛ·𝒾ế·Ⓜ️ đến cao trào... ş·ư·ớ·𝓃·🌀 quá..."
← Ch. 01 | Ch. 03 → |