Truyện:Sau Khi Chồng Tôi Gặp Nạn - Chương 24

Sau Khi Chồng Tôi Gặp Nạn
Trọn bộ 25 chương
Chương 24
vn (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-25)

Khi Quý Thư về đến nhà, Tống Minh tới đón cô, nhìn thấy vẻ mặt mệt mỏi của cô, thì hỏi: "Hôm nay lên lớp cả một ngày, con mệt rồi phải không?"

Quý Thư sợ Tống Minh lại giở trò với mình, buồn bực đáp lại một tiếng: "Vâng."

Nhưng không ngờ hôm nay Tống Minh lại cực kỳ an phận, Quý Thư nói xong liền trở về phòng thay áo, Tống Minh cũng đáp lại một tiếng.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Khi Quý Thư trở về phòng mới phát hiện Tống Cận vậy mà đã ngồi dậy khỏi giường, giọng cô ngạc nhiên: "Ơ, chồng?"

Tống Cận cũng nở một nụ cười thật tươi: "Vợ."

Tống Cận đã từ từ đứng dậy khỏi giường, nhưng anh chỉ đứng được một lúc liền ngồi trở lại vị trí ban đầu.

"Chồng, anh có thể đứng dậy rồi sao?" Tâm trạng Quý Thư kích động, vành mắt lập tức đỏ ửng lên, nước mắt lã chã rơi xuống như chuỗi ngọc trai, mũi đỏ bừng, dáng vẻ kia quả thực làm cho người ta thương yêu.

Tống Cận vẫy tay với Quý Thư: "Vợ ơi, lại đây ôm anh."

Quý Thư vừa nghe thấy liền vội vàng chạy đến bên cạnh Tống Cận, nhào vào vòng tay ấm áp của chồng, kể từ sau khi Tống Cận không thể cử động nên chủ yếu đều là Quý Thư ôm Tống Cận, Tống Cận hoàn toàn không thể đáp lại..

Giờ đây khi thực sự được ôm vợ trong lòng mình, Tống Cận hạnh phúc hơn bất cứ ai khác, người vợ dịu dàng non nớt của anh, cứ khiến cô trống trải, trong lòng anh cảm thấy áy náy.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tống Cận nghĩ đến đó liền bắt lấy môi Quý Thư mà ♓ô_ռ_, Quý Thư cũng cố hết sức để 𝖍ô·𝖓 đáp lại Tống Cận, chiếc lưỡi nhỏ linh hoạt quấn lấy chiếc lưỡi cứng cáp của Tống Cận, vừa m_ú_𝖙 vừa 𝖑_𝖎_ế_〽️, một lát sau tiếng nước " chậc chậc" vang lên khắp căn phòng.

Cửa đột nhiên truyền tới một tràng tiếng gõ, Tống Cận chỉ có thể chưa thỏa mãn mà buông cô vợ ⓜề*𝖒 Ⓜ️ạ*❗ của mình ra, vợ anh giống như một đóa hoa mỏng manh yêu kiều, chỉ hô*n một lát thôi mà mặt cô đã đỏ bừng.

Tống Cận cũng cảm nhận được phần dưới của mình có xu hướng hơi ngẩng đầu lên. Đã hơn một năm anh không làm chuyện đó với vợ, thực ra anh cũng rất nhớ về nó, chẳng qua ngày tháng còn dài, anh có thể chờ đến tối.

Quý Thư lấy mu bàn tay lau nhẹ vết nước bọt trên khóe môi, cúi gằm mặt không dám nhìn Tống Minh đang đứng ở cửa.

Tống Minh biết rõ đôi vợ chồng son đang làm gì khẽ cười: "Tống Cận, con vừa tỉnh dậy, đừng mệt nhọc quá mức, Quý Thư à, con thay đồ rồi nhanh ra ngoài ăn cơm tối."

Tống Cận "dạ" một tiếng, Tống Minh lại đứng ở cửa thêm vài giây, ánh mắt không đứng đắn nhìn chằm chằm Quý Thư sau đó liền đi ra ngoài.

Quý Thư vào phòng vệ sinh để thay quần áo, mặc dù Tống Cận đã tỉnh dậy nhưng cô vẫn còn sợ hãi chuyện trước đây bị Tống Minh 🌜_ư_ỡ_𝓃_🌀 ⓑ_ứ_↪️, cô biết rằng cửa đã khóa, cơ thể đầy những dấu hiệu bị chà đạp, chỉ đơn giản là tắm nước ấm rồi ra khỏi phòng tắm.

Buổi tối lúc ăn cơm, Tống Cận ngửi thấy mùi hương thơm ngào ngạt trên người vợ mình, anh đã sớm đứng núi này trông núi nọ rồi, nào có tâm trạng để ăn xong?

Cuối cùng thì cũng chờ đến khi hai người 👢.ê.𝖓 ⓖ𝐢.ườⓝ.ⓖ đi ngủ.

Quý Thư vốn đã mệt đến mức chỉ muốn ngủ, nhưng người đàn ông bên cạnh đã ôm cô vào lòng, hai bàn tay thô to nhào nặn cặρ vú của vợ, vừa nhào vừa cúi đầu ngậm lấy một bên vú mà anh đã nhớ mong từ lâu mà cắn 𝐦.ú.𝐭, tiếng 𝒷●ú 𝖒●ú●т "chậc chậc" vang lên, ăn đủ rồi anh mới dùng đầu lưỡi 👢iế.𝖒 quầng vú, 𝐩●𝐡●á●✝️ 𝓇●𝐚 â●𝐦 ✝️𝐡a●𝖓●𝒽 không ngừng.

Quý Thư bị b_ mà cả người пóп_ɢ ⓑừ_𝓃_𝐠, tiếng kêu khe khẽ từ trong cổ họng tràn ra.

Tống Cận bị âm thanh này kíⓒ*𝒽 ✞hí*↪️*♓ ngón tay của anh trượt xuống, sờ bên ngoài â·〽️ ♓·ộ của Quý Thư, đương nhiên anh biết vợ nhạy cảm như thế nào, anh vừa chạm vào đầu ngón tay đã dính đầy 𝒹â_ɱ thuỷ: "Vợ à, em ⓓ●â●〽️ quá... trước đây khi anh không thể cử động được, em phải làm sao... nào, mở chân ra, chồng thương em."

Quý Thư mở hai chân ra, Tống Cận kích động đến mức chưa làm màn dạo đầu mà đã đ·â·𝖒 ν·à·𝖔, eo anh di chuyển nhanh chóng, â*ɱ đ*ạ*ο Quý Thư bao bọc ◗ươп*🌀 ✔️*ậ*🌴 của anh, đã hơn một năm rồi anh chưa chơi phụ nữ, Tống Cận 𝐬·ướ·𝓃·𝐠 đến mức kêu ra tiếng: "Ưhaa..."

Qúy Thư đã từng tận hưởng trải nghiệm tình dục đầy 𝐤*í*ⓒ*𝒽 ⓣ𝖍*í*↪️*𝐡 trước đó, nhưng lúc này Tống Cận chơi mà không có màn dạo đầu, cô lại cảm thấy tẻ nhạt không hứng thú, mặc dù như vậy, nhưng vẫn phối hợp với Tống Cận hùa theo mà 𝓇ê_n ⓡ_ỉ.

"Bé cưng, thoải mái không? Chồng vào sâu hơn nhé? Hửm?"

Quý Thư vừa 𝖗ê·𝐧 𝐫·ỉ vừa gật đầu "ưm" một tiếng, cảm nhận gậy thịt của chồng đang dập mạnh vào lỗ ⓛ·ồ·𝖓 của mình,   𝒹-â-〽️ thuỷ cũng theo từng cú giã mà chảy ra càng nhiều hơn.

Tống Cận tăng tốc, cuối cùng Quý Thư cũng thấy Tống Cận đã chạm vào chỗ nhạy cảm của mình, tiếng kêu cũng trở nên càng thêm hưng phấn, ưỡn ngự●↪️ lên dựa vào lồng 𝐧🌀_ự_c пó𝖓.🌀 𝐛ỏ𝐧.g của chồng: "Aa... a... chồng... sâu hơn chút nữa, cắm sâu hơn chút nữa... a... 💰.ư.ớ.𝖓.𝖌 quá... Aaaa...". Quý Thư cảm thấy cuối cùng mình cũng có thể ⅼ●à●ɱ ⓣ●ì●n●h với chồng một cách quanh minh chính đại rồi, quang minh chính đại mà ⓡê-n 𝓇-ỉ.

Tuy nhiên giây tiếp theo, Tống Cận gầm gừ một tiếng, chỉ cảm thấy ԁ-ư-ơn-g 𝐯ậ-𝐭 của mình đã căng phồng lên đến cực điểm, bắn hết toàn bộ ✞●1ⓝ●♓ 𝐝●ị●🌜●♓ vào bên trong.

Tống Cận cũng không ngờ rằng mình lại không giữ được, anh тh·ở ⓗổ·𝐧 ♓ể·n nhìn vợ còn chưa thỏa mãn, hết sức áy náy nhìn cô, vòng tay qua eo cô nói: "Vợ à, xin lỗi em..."

Qúy Thư an ủi nói: "Không sao đâu, chồng, anh vừa mới tỉnh lại, cơ thể còn đang trong quá trình hồi phục, chờ anh bình phục sẽ lại oai hùng như trước."

Tống Cận chỉ có thể "ừm" một tiếng.

Quý Thư nói: "Em đi phòng tắm rửa chút." Nói rồi đứng dậy đi vào phòng tắm.

Quý Thư kẹp chân bước vào phòng tắm, giữa hai chân càng lúc càng trống rỗng, ◗.ụ.𝖈 𝐯.ọ.𝐧.🌀 đã bị khơi dậy, lại không được thỏa mãn, trong 🅱●í●𝐦 chợt cảm thấy ngứa ngáy khó chịu...

Cô nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trong gương bởi vì tình dục mà ửng hồng, khuôn miệng nhỏ nhắn sưng tấy vì bị 𝖍ô_ռ khẽ ♓_é 𝖒_ở, khe п🌀-ự-𝖈 ⓠ*𝐮𝖞ế*𝐧 r*ũ, bộ n_ℊự_ⓒ tròn trịa bên dưới cương lên, cô thật sự là một người đẹp thơm ngon mọng nước mà...

Chương (1-25)