Truyện:Sau Khi Chồng Tôi Gặp Nạn - Chương 10

Sau Khi Chồng Tôi Gặp Nạn
Trọn bộ 25 chương
Chương 10
vn (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-25)

Ngón tay của Quý Thư đúng lúc đang sờ lên hai ngọn núi, hai hạt đậu đỏ đứng trong không khí, giọt nước trượt một đường từ xương quai xanh xinh đẹp trượt xuống, khi lướt qua đầu vú, bởi vì trọng lực, đầu vú vậy mà lại rung lên lắc lư mấy cái.

Tống Minh càng nhìn càng không nhịn được nuốt nước miếng, eo của Quý Thư thật sự rất nhỏ, trên đó vậy mà còn in dấu bàn tay, trong lòng Tống Minh nghẹn lại, ánh mắt trở nên u ám.

Con dâu mình vụng trộm bên ngoài sao?

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tống Minh nhịn lại tiếp tục nhìn xuống, tay của Quý Thư một đường trượt xuống khu rừng rậm rạp của cô, khu rừng rậm màu đen ướt đẫm nước che mất làn da trắng hồng 𝖒_ề_ⓜ 𝐦_ạ_𝐢 của â-ⓜ ♓-ộ, ngón tay của Quý Thư tách mở khu rừng rậm đen ra, gác một chân lên trên bồn cầu bên cạnh, lộ ra â-m ♓-ộ ⓜề_𝐦 𝖒ạ_ı hồng nhuận bên trong, môi â·ɱ 𝖍·ộ vẫn còn dính một màn sương mù trắng, sương mù không ngừng chảy ra bên ngoài â.ɱ đ.ạ.𝑜. Ngón tay của Quý Thư nắn bóp hột le, tay cầm vòi nước dội thẳng vào cánh hoa, cánh hoa lay động 𝓇*⛎*ⓝ 𝖗*ẩ*𝖞, d*â*ⓜ thuỷ hòa lẫn nước cùng nhau chảy xuống.

✝️𝐢𝖓_𝐡 🅓ịc_♓ trong bụng lúc này theo dòng nước chảy hết ra ngoài.

Quý Thư thoải mái nhắm mắt lại, hít sâu nhẹ nhàng 𝐫.ê.п 𝖗.ỉ một tiếng: "A..."

Đột nhiên cửa bị mở ra, Quý Thư giật mình kêu lên: "A..."

Con ngươi của Tống Minh u ám lại tràn đầy ◗ụ-𝐜 𝖛-ọп-ℊ, nhìn cơ thể trần trụi lộ ra trong không khí của Quý Thư.

Tống Cận ở trong phòng nghe thấy tiếng vợ kêu lên: "Vợ à? Vợ, em không sao chứ?"

Tống Minh đưa mắt ra hiệu cho Quý Thư, Quý Thư miễn cưỡng đáp lại Tống Cận một câu: "... À... a, không sao..."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Tống Cận vẫn còn lo lắng, lại gọi Tống Minh: "Ba ơi, ba tới giúp con xem vợ con có sao không."

Tống Minh khàn giọng đáp: "Ừm, ba đi ngay đây."

Ánh mắt Quý Thư kinh hoảng nhìn ba chồng, hai tay che chắn hai bầu vú trắng nhưng không thể che được khu rừng rậm đen đáng yêu bên dưới, cô nghiêm giọng hỏi: "Ba, ba làm gì vậy?"

Tống Minh nuốt nước bọt: "Quý Thư, con có người ở bên ngoài à."

Quý Thư nghĩ đến cuộc 𝖍-ⓞ🅰️-𝓃 á-ï tối nay, ánh mắt né tránh, vành mắt đỏ hoe, dáng vẻ mềm yếu kia khiến người ta vừa thương vừa xót, thật muốn kéo cô vào lòng mà chà đạp một phen, Tống Minh luôn biết con dâu mình пgự.↪️ to eo nhỏ thon thả ɱề●ⓜ ɱ●ạ●𝖎, bây giờ khóc như thế này khiến tim ông như thắt lại, vội vàng nói: "Qúy Thư, không không, đừng hiểu lầm ba, Qúy Thư... con có người bên ngoài rồi, ba không nói với Tống Cận đâu, con con... hãy giúp ba một lần."

Quý Thư sửng sốt, ôm chặt hai bầu ⓝɢ_ự_𝒸 không nhúc nhích.

Tống Minh đã đóng cửa phòng tắm lại.

Quý Thư vừa e thẹn vừa lo lắng: "Ba, ba là ba của con..."

Cơ thể của Tống Minh đã nhích lại gần, anh ôm Quý Thư từ phía sau, quả nhiên giống như trong tưởng tượng của ông, Ⓜ️ề*𝐦 Ⓜ️ạ*ℹ️ đến mức muốn chôn luôn trên người cô, bàn tay hơi có vẻ thô ráp của ông vòng qua nách của Quý Thư ôm lấy hai bầu vú sữa non mềm của của cô.

Hai tay của Tống Minh cũng đã được coi như là lớn, nhưng mà một tay cũng không thể nắm hết hai bầu vú của cô, bộ п·🌀·ự·𝖈 của Quý Thư mềm như bông, hô hấp Tống Minh nặng nền lại dùng sức bóp hai cái, nắn vú cô thành đủ loại hình dáng.

Trái tim Quý Thư nhấc lên tới cổ họng, cắn chặt môi không kêu loạn, trong cổ họng phát ra hai tiếng trầm thấp: "... Ư.... a... ba, đừng như vậy, Tống Cận đang ở nhà."

Bàn tay to của Tống Minh vân vê vú cô mấy lượt, lại tìm đến núm vú, ông xoa nhẹ đầu tí, Quý Thư ngứa đến mức cơ thể co rút lại: "Quý Thư, ba yêu con, để cho ba sờ, ngoan..."

Trong lòng Quý Thư muốn từ chối: "Ba..."

Tống Minh cắn Quý Thư một cái, dùng lưỡi l1*ế*𝖒 chiếc cổ mảnh mai của cô, Quý Thư nhạy cảm đến mức toàn thân run lên, chỉ biết là kiềm nén kêu: "Ba..."

"Ừm... ba thương con, ba sẽ làm cho con sung 𝖘●ư●ớ●ⓝ●🌀 nhé..."

Một tay Tống Minh nhào nặn hai bầu vú của cô, tay kia luồn vào vùng đất bí ẩn nhất của phụ nữ, ngón tay thuần thục len lỏi tách khu rừng rậm đen kịt ra, một chân đá chân Quý Thư để chân cô treo trên bồn vệ sinh bên cạnh, ngón tay của ông dọc theo khe hở ở giữa chạm vào âm đế đã cương cứng của Quý Thư, ngón tay dịu dàng vê nắn hột le, trên dưới trái phải liên tục ☑️𝖚_ố_🌴 ν_e hột le và lỗ 𝐥.ồ.ռ cô.

Quý Thư không dám rên to, chỉ có thể 🌜ắ-𝐧 mô-𝒾 chịu đựng, dưới sự ⓥ·𝖚ố·ⓣ ✅·𝖊 như vậy, cả người cô mềm nhũn lại càng trở nên yếu ớt hơn, chỉ có thể dựa vào ⓝ*g*ự*𝐜 Tống Minh.

Bây giờ Tống Minh mới bốn mươi tám tuổi, 𝐧🌀ự*c ông nóng hổi lại rắn chắc.

Tống Minh dùng hai ngón tay ✝️-♓â-ⓜ 𝓃𝖍ậ-ρ vào cái 🦵ồ●𝖓 nhỏ bí ẩn của Quý Thư, nước bên trong chảy ra xối cả, làm ướt đẫm ngón tay của Tống Minh, vòi nước bị ném sang bên cạnh, nhưng lại không che giấu được tiếng nước khi tay ông đang móc 𝖑ồ●ⓝ cô, tốc độ của Tống Minh càng lúc càng nhanh, không ngừng chọc vào miếng thịt ɱề●〽️ ɱạ●ï bên trong â_Ⓜ️ đạ_🅾️ của cô.

Chương (1-25)