Truyện:Sắc Màu Hôn Nhân - Chương 22

Sắc Màu Hôn Nhân
Trọn bộ 76 chương
Chương 22
Phòng wc (3) Có muốn anh không?
0.00
(0 votes)


Chương (1-76)

Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

"Chu Liệt, anh bỏ em xuống!""A Liệt... A Liệt... A Liệt..."

"Không được... Thật sự không được nữa..."Hai đầu vú trong không khí hơi lạnh, vừa nhô ra vừa cứng lại. Côn thịt vừa dán lên, Giang Ninh 𝐫⛎-ռ ⓡẩ-𝐲 càng lợi hại hơn. Lần này Giang Ninh thật sự căng thẳng, nắm lấy bồn rửa tay, đầu ngón tay dùng sức trắng bệch.

"Vào phòng ngủ... Chúng ta đi..."Khiến cả người Giang Ninh căng thẳng, chậm rãi thả lỏng cơ thể trong bầu không khí kịch liệt như vậy. Trong ✝️_♓â_ռ 𝖙_𝒽_ể Giang Ninh kêu gào không sung 💲·ướn·𝐠, cho dù xoa vú hay nhéo núm vú, vẫn trống rỗng khó chịu.

Lần này Giang Ninh thật sự căng thẳng, nắm lấy bồn rửa tay, đầu ngón tay dùng sức trắng bệch. Giọng nói ⓡⓤ.𝖓 rẩ.y ban đầu đột nhiên chuyển thành một tiếng 𝖗ê-ռ г-ỉ ⓜ.ề.ⓜ ⓜạ.ℹ️."Chu Liệt, anh bỏ em xuống!"

Hai mắt đỏ bừng nổi lên nước mắt, cả người khẩn trương đến ⓡ·𝐮·𝖓 ⓡẩ·𝓎. Ở giữa háng lộ ra một côn thịt to cứng."Không được... Thật sự không được nữa..."Hình như cô bị người đàn ông này mê hoặc rồi...

Cô thậm chí cảm giác được hơi thở của Chu Liệt trong không khí

Thực sự sẽ... Hỏng mất...Mặc kệ Chu Liệt "làm" như thế nào, cũng chỉ cọ qua cọ lại ở đùi Giang Ninh, ở tiểu huyệt ướt sũng, ⓒ-ọ ⓧ-á-🌴 qua lại như vậy. Giang Ninh uất ức muốn khóc, nhưng lúc này nghe được tiếng người đàn ông kéo khóa quần xuống.

Giang Ninh uất ức muốn khóc, nhưng lúc này nghe được tiếng người đàn ông kéo khóa quần xuống. Đây đúng là... là... Câu dẫn!Côn thịt dữ tợn kia thọc vào giữa hai cặp 𝖒ô-ռ-🌀 trắng như tuyết, thô ráp ⓒ*ọ xá*ⓣ qua lại mấy lần.

Còn có thấp giọng nói một câu. Và nhiệt độ quen thuộc ấy...Mà bên trong tiểu huyệt đói khát, chỉ có thể trống rỗng nhúc nhích, kẹp không khí cùng hư vô.

"Em có thể."Đôi môi mỏng của Chu Liệt dừng sau gáy cô, đầu lưỡi ⅼ●ⓘ●ế●𝐦 m.ú.†, thỉnh thoảng 🅿️-𝖍-á-𝐭 𝖗-@ â-〽️ 𝐭h🅰️-n-ⓗ khàn khàn. Cô thậm chí cảm giác được hơi thở của Chu Liệt trong không khí

Quần dài và quần lót Chu Liệt rơi xuống bị anh đá sang một bên. Hai mép hoa ướt sũng giống như mở cái miệng nhỏ nhắn, không ngừng ♓.ô.п lên côn thịt to lớn"Vào phòng ngủ... Chúng ta đi..."Trong đáy mắt anh, một ngọn lửa đỏ rực bùng cháy.

Từ bụng dưới một đường đi xuống lông mu màu đen, vừa rậm rạp vừa xoăn.

Ở giữa háng lộ ra một côn thịt to cứng.

Màu đỏ tím sẫm, thẳng tắp vểnh lên, trên thân cây thô to phủ đầy gân xanh, khiến côn thịt vốn đã cực lớn càng thêm dữ tợn. Nhưng càng khó chịu hơn là... tiểu huyệt rất đói khát. Lông xoăn của nam giới, hai túi trứng đầy đặn dưới côn thịt theo chuyển động làm cho làn da trắng như tuyết ↪️●ọ ⓧ●á●† đến đỏ bừngNhưng nhớ tới nhiệt độ thô ráp trên đầu ngón tay của người đàn ông.

Liếc mắt một cái một tay cũng không nắm được kích thước. Thực sự sẽ... Hỏng mất...Thắt lưng ưỡn lên, côn thịt hung ác kia lập tức đ_â_Ⓜ️ 𝐯à_𝖔 giữa hai chân Giang Ninh.

Chu Liệt ưỡn người về phía trước. Trong cơ thể, từng trận từng trận nước 𝒹-â-m chảy ra, càng ngày càng nhiều...Cô khẽ nức nở.

Côn thịt dữ tợn kia thọc vào giữa hai cặp 𝖒●ôn●𝐠 trắng như tuyết, thô ráp 𝖈·ọ 𝐱·á·✞ qua lại mấy lần.

Anh dường như đang thưởng thức miếng thịt mềm mịn. Giang Ninh đây là đang tìm ↪️_𝐡ế_t!♓.υ.ռ.𝐠 𝐡.ă.ⓝ.🌀 nắm lấy cặp vú cô một lần nữa, đặt ở trong lòng bàn tay nhào nặn qua lại.

Côn thịt vừa dán lên, Giang Ninh ⓡ●⛎●п 𝓇ẩ●ⓨ càng lợi hại hơn. Nhưng không thể tưởng tượng nổi cô lắc lắc 𝐦·ô·ռ·ɢ, tiểu huyệt ngược lại c.ọ 𝖝á.✝️ côn thịt của Chu Liệt.

Cơ thể ⓡ·𝖚·ⓝ r·ẩ·𝐲, ngay cả cặp vú rũ xuống cũng đung đưa. Giang Ninh xấu hổ nhắm mắt lại, lông mi thật dài không ngừng quét qua.

Hai đầu vú trong không khí hơi lạnh, vừa nhô ra vừa cứng lại. Còn từ trên hai mép hoa của tiểu huyệt của cô, mạnh mẽ 𝒸.ọ x.á.𝖙 qua lại.

Cảm giác rất lạnh và khó chịu...Giang Ninh uất ức, mím môi đỏ mọng, 𝐭-♓â-ⓝ т-h-ể ɱề.m ⓜạ.ï, dựa vào phía sau. Hai mép hoa bên ngoài bị 🌜_ọ ❎_á_t đến nóng lên.

Nhưng nhớ tới nhiệt độ thô ráp trên đầu ngón tay của người đàn ông. Anh thô bạo duỗi tay ra áp vào lưng Giang Ninh. Editor: Chao + Beta: Tnhii, Amouriel, Linh

Giang Ninh xấu hổ nhắm mắt lại, lông mi thật dài không ngừng quét qua."A..."Anh dường như đang thưởng thức miếng thịt mềm mịn.

Chu Liệt tát mấy cái trên 𝐦ô_ռ_𝐠 cô, nhưng chỉ là món khai vị.

Thắt lưng ưỡn lên, côn thịt hung ác kia lập tức đ.â.𝐦 ν.à.o giữa hai chân Giang Ninh. Chỉ với một động tác dễ dàng có thể trêu chọc con thú trong cơ thể Chu Liệt.

Còn từ trên hai mép hoa của tiểu huyệt của cô, mạnh mẽ 𝐜.ọ ⓧá.✞ qua lại. Trong lòng người đàn ông dao động, phóng ra, chẳng qua là một phần mười.

"A..."Hai mắt đỏ bừng nổi lên nước mắt, cả người khẩn trương đến ⓡ.𝖚.𝖓 ⓡ.ẩ.γ.

Giọng nói 𝖗ц.ⓝ 𝓇.ẩ.🍸 ban đầu đột nhiên chuyển thành một tiếng 𝖗ê-𝐧 г-ỉ 𝐦ề_ɱ ⓜ_ạ_ı. Giang Ninh nhắm mắt lại, cắn chặt môi dưới, hết lần này đến lần khác gọi tên người đàn ông.

Nhiệt độ cơ thể trên người Chu Liệt cũng từ phía sau lưng truyền đến."A Ninh, em có thể làm được mà."

Sau đó anh cúi xuống, ghé vào tai cô và nói lại câu đó.

"A Ninh, em có thể làm được mà."

Khoảnh khắc đó.

Giang Ninh gần như nghe được tiếng tim đập không khống chế được trong lồng 𝖓●𝐠●ự●c. Mà màn 𝖙г·🔼 тấ·𝖓 dưới thân, cũng chưa bao giờ dừng lại. Liếc mắt một cái một tay cũng không nắm được kích thước.

Hình như cô bị người đàn ông này mê hoặc rồi..."Hức hức hức... A Liệt..."

Nhưng không thể tưởng tượng nổi cô lắc lắc ⓜ●ô𝐧●ɢ, tiểu huyệt ngược lại 𝐜_ọ ❌á_† côn thịt của Chu Liệt.

Hai mép hoa ướt sũng giống như mở cái miệng nhỏ nhắn, không ngừng 𝒽.ô.ⓝ lên côn thịt to lớn

Mạch ɱ·á·ц ở huyệt thái dương của Chu Liệt nhô lên, đột nhiên nhảy dựng lên. Kèm theo tiếng ⓡê_𝖓 𝖗_ỉ mềm nhũn như khóc, còn có tiếng bạch bạch vang vọng không ngừng.

Trong đáy mắt anh, một ngọn lửa đỏ rực bùng cháy.

Trong lòng người đàn ông dao động, phóng ra, chẳng qua là một phần mười. Sức lực quen thuộc...

Giang Ninh đây là đang tìm 𝒸hế_🌴!Tất cả đều bị côn thịt của người đàn ông khuấy động chảy đến tí tách

Chỉ với một động tác dễ dàng có thể trêu chọc con thú trong cơ thể Chu Liệt. Quần dài và quần lót Chu Liệt rơi xuống bị anh đá sang một bên.

Chu Liệt cắn chặt răng hàm sau, trong đôi mắt đen láy không có ánh sáng.

Anh thô bạo duỗi tay ra áp vào lưng Giang Ninh.

♓⛎𝖓-g h-ă-𝖓-ɢ nắm lấy cặp vú cô một lần nữa, đặt ở trong lòng bàn tay nhào nặn qua lại.

Sức lực quen thuộc...Chu Liệt ôm eo cô, thấp giọng hỏi cô, "A Ninh, em có muốn anh không?"

Và nhiệt độ quen thuộc ấy...Khoảnh khắc đó.

Khiến cả người Giang Ninh căng thẳng, chậm rãi thả lỏng cơ thể trong bầu không khí kịch liệt như vậy.

"Hức... hức... hức..."Chu Liệt cắn chặt răng hàm sau, trong đôi mắt đen láy không có ánh sáng.

Cô khẽ nức nở.

Mà màn 𝐭𝓇.ⓐ 𝐭ấ.𝖓 dưới thân, cũng chưa bao giờ dừng lại.

Người đàn ông lần lượt đong đưa thắt lưng, mang theo sức nặng của cơ thể, nặng nề đập vào cặp ⓜ·ô·𝓃·𝐠 trắng như tuyết của Giang Ninh. Sau đó anh cúi xuống, ghé vào tai cô và nói lại câu đó.

Côn thịt dữ tợn, mỗi một lần đều 𝖓ℊ♓❗ề●п 𝓃●á●𝖙 từ trên hai mép hoa xẹt qua.

Quy đầu to tròn, thậm chí mở tiểu huyệt, phảng phất như muốn tiến vào, rồi lại từ trên hột le đi ra. Chu Liệt ưỡn người về phía trước.

"A——"

Giang Ninh bị đ·â·m đến cơ thể hướng về phía trước, cái m*ô𝓃*🌀 lại càng vểnh càng cao.

Kèm theo tiếng 𝖗_ê_п 𝖗_ỉ mềm nhũn như khóc, còn có tiếng bạch bạch vang vọng không ngừng.

Lông xoăn của nam giới, hai túi trứng đầy đặn dưới côn thịt theo chuyển động làm cho làn da trắng như tuyết ↪️*ọ ×á*🌴 đến đỏ bừngCảm giác rất lạnh và khó chịu...

Càng đ-â-〽️ càng ngứa ngáy khó chịu.

Nhưng càng khó chịu hơn là... tiểu huyệt rất đói khát. Người đàn ông lần lượt đong đưa thắt lưng, mang theo sức nặng của cơ thể, nặng nề đập vào cặp ɱ_ô𝖓_g trắng như tuyết của Giang Ninh."Em có thể."

Mặc kệ Chu Liệt "làm" như thế nào, cũng chỉ cọ qua cọ lại ở đùi Giang Ninh, ở tiểu huyệt ướt sũng, 𝒸·ọ ❌·á·𝐭 qua lại như vậy.

Đây đúng là... là... Câu dẫn!Càng đâ·Ⓜ️ càng ngứa ngáy khó chịu. Mạch ⓜá-υ ở huyệt thái dương của Chu Liệt nhô lên, đột nhiên nhảy dựng lên.

Câu dẫn trần trụi!

Trong 𝖙·𝐡·â·ⓝ 𝖙·♓·ể Giang Ninh kêu gào không sung 💰ướn*𝖌, cho dù xoa vú hay nhéo núm vú, vẫn trống rỗng khó chịu.

Hai mép hoa bên ngoài bị ↪️*ọ x*á*✝️ đến nóng lên.

Mà bên trong tiểu huyệt đói khát, chỉ có thể trống rỗng nhúc nhích, kẹp không khí cùng hư vô. Giang Ninh bị đâ.𝖒 đến cơ thể hướng về phía trước, cái ⓜô𝓃*🌀 lại càng vểnh càng cao.

Trong cơ thể, từng trận từng trận nước ◗·â·ⓜ chảy ra, càng ngày càng nhiều...Màu đỏ tím sẫm, thẳng tắp vểnh lên, trên thân cây thô to phủ đầy gân xanh, khiến côn thịt vốn đã cực lớn càng thêm dữ tợn.

Tất cả đều bị côn thịt của người đàn ông khuấy động chảy đến tí táchCâu dẫn trần trụi!

"A Liệt... A Liệt... A Liệt..."

Giang Ninh nhắm mắt lại, cắn chặt môi dưới, hết lần này đến lần khác gọi tên người đàn ông. Chu Liệt tát mấy cái trên 𝖒ôn·𝖌 cô, nhưng chỉ là món khai vị.

Đôi môi mỏng của Chu Liệt dừng sau gáy cô, đầu lưỡi 👢-1ế-ɱ 𝐦*ú*𝖙, thỉnh thoảng ρ𝐡·á·𝐭 𝐫·🔼 â·m ✞·♓aռ·♓ khàn khàn.

Giống như thật sự muốn ăn Giang Ninh. Từ bụng dưới một đường đi xuống lông mu màu đen, vừa rậm rạp vừa xoăn.

"Hức hức hức... A Liệt..."

Giang Ninh uất ức, mím môi đỏ mọng, т𝐡-â-п ✞-♓-ể 𝖒ề●𝐦 ɱ●ạ●ⓘ, dựa vào phía sau.

Chu Liệt ôm eo cô, thấp giọng hỏi cô, "A Ninh, em có muốn anh không?"

Chương (1-76)