Vợ, làm anh
← Ch.52 | Ch.54 → |
"..."
Hai người đồng thời sửng sốt.
Chiếu Dã ghé vào trên giường ⓛ·𝒾ế·𝖒 𝐥ℹ️ế_m lên lớp lông con thỏ trắng, đuôi to thân thiện cọ cọ vào đuôi con thỏ.
Con thỏ không để ý tới anh, quay đầu chạy nhảy sang bên cạnh, không muốn cho anh đụng vào.
Mắt thấy con thỏ muốn nhảy xuống giường, hai bàn tay chụm lại, đem con thỏ giữ trong lòng bàn tay. Chiếu Dã biến thành nửa người nửa sói, chân tay biến t𝖍·àп·♓ 𝒽·ì·n·h người, răng nanh vẫn còn, lỗ tai rũ xuống muốn xin lỗi với thỏ trắng.
"Thật xin lỗi."
Di Di cũng biến hình trở lại, nhưng cái đuôi mẫn cảm làm sao cũng không thu về được.
Cô ôm cánh tay: "Anh sao lại như vậy, bỗng nhiên làm em sợ".
Chiếu Dã giọng làm lành nói: "Thật xin lỗi, thật sự là quá, quá 🎋●í●c●𝐡 𝖙●ⓗí↪️●𝒽..."
Sống nhiều năm như vậy, dương v*t sói lần đầu tiên bị tay con gái cầm.
Hơn nữa tay cô rất mềm, đường vào nhỏ hẹp, lúc ăn vào cự vật thô to, anh cảm giác sói sinh ra trên đời thật viên mãn.
Chiếu Dã nói: "Anh không nhịn nổi."
Di Di bấm bấm ngón tay: "Em tưởng anh muốn ăn thịt em, làm em sợ gần 𝐜_hế_𝖙".
"Anh không ăn em.". Hai mắt Chiếu Dã màu đỏ tươi, ♓ô.п hôn Di Di: "Em đến ăn anh đi"
"Cái gì cơ.."
Chiếu Dã ôm vai Di Di nằm xuống, т·ⓗâ·n ⓣ𝒽·ể Di Di ngã vào trên người anh. Người sói thì lông không còn mềm nữa, quét qua làm cả người Di Di ngứa ngáy.
Chiếu Dã dùng tiếng thì thầm: "Vợ, làm anh."
Di Di mặt đỏ như ⓜ-á-⛎, chân đụng tới dương v*t của người sói, nghe được tiếng nuốt nước bọt Ực, mê hoặc lặp lại:"Vợ, làm anh".
"...Anh im miệng!" Di Di xấu hổ buồn bực đánh anh, lại nhỏ giọng yêu cầu: "Vậy anh không được làm em sợ."
Chiếu Dã nói: "Được"
Sau lưng, cái đuôi Chiếu Dã không ngừng cào vào da thịt mình, cô oán trách nói: "Anh có thể đừng nhúc nhích nữa đi."
Chiếu Dã đáng thương nói: "Anh không khống chế được"
Di Di xoay chân ngồi quỳ lên hông Chiếu Dã, vật cứng từ mô𝐧-g chạm đến â-ɱ 𝐡-ộ, "Vào không được..."
"Em ngồi xổm lên." Chiếu Dã chỉ đạo.
Di Di nửa ngồi xổm, tư thế này giống đi tiểu, cô cảm thấy thẹn đỏ cả mặt.
Chiếu Dã với cự vật đánh vào trên m-ô-n-g, chậm rãi thử, tay Di Di cố định vật cứng, từ từ ngồi xuống.
"Ách ưm..." Cô cắn răng một chút nhét vào, trên trán toát ra mồ hôi lạnh.
Sau lúc đau đớn, là xúc càm sung 𝖘ướп*ɢ nồng đậm.
Cô nuốt vào một nữa, một lần nữa ngồi trở lại trên giường, đè lên đùi Chiếu Dã.
Chiếu Dã bất giác thấy đau, gió đầy trời bao bây cảm giác trói buộc lấy anh. Cây gậy n.ó.𝖓.ℊ 🅱ỏ.𝓃.ɢ muốn hoàn toàn kết hợp với cô, nhưng đã đồng ý không làm xằng bậy, chỉ có thể đau khổ nhẫn nại. Di Di dễ chịu hơn nhiều so với lúc nãy, theo chất dịch nhầy ngồi vào tận gốc rễ, anh lấp đầy cô.
Hai người thở dài một hơi, ăn ý đối diện cả hai đều muốn ♓_ô_п người kia.
Di Di không dám động, từ Chiếu Dã đứng dậy ôm lấy Di Di, phủ lên đôi môi 〽️.ề.Ⓜ️ 〽️.ạ.𝒾.
Môi lưỡi triền miên, Di Di hơi hơi giật giật hạ thân, Chiếu Dã ⓢ●ư●ớ𝖓●𝐠 đến lăn lộn hầu kết, cầm hai nhũ thịt trước 𝐧_🌀_ự_𝒸 cô đùa bỡn.
"Móng vuốt... Đau..." Di Di hồng hốc mắt.
Đối mặt với những vết thương dần hình thành, phản ứng đầu tiên của sói là - Ⓛ𝖎·ế·〽️.
Ngậm Tuyết Mị Nương, nếm cherry, 𝐦ú_𝐭 vào ⓒ-ọ ❌-á-т.
"Còn đau không?"
Di Di lắc đầu, cô sợ nếu nói đau, Chiếu Dã có thể sẽ 𝐥●iế●〽️ cho cô đến hửng đông mất.
Chiếu Dã bóp eo Di Di, nhấc lên lại buông xuống, Di Di bị bắt chọc vào ⓡ·ú·т 𝖗·𝐚 một đoạn, lông cứng đỉnh đỉnh lên trên.
"Cử động đi vợ, vợ, mau làm anh".
Nhiều yêu cầu không biết xấu hổ, Chiếu Dã nói đến hợp tình đúng lý.
Di Di bất động, anh liền chính mình đĩnh eo mà động.
"ưm... anh đừng, để em tự làm..." Di Di bám vào bờ vai của anh đong đưa vòng eo, hai luồng run ⓡ·⛎·𝖓 г·ẩ·𝖞 rẩy lung lay sắp đổ, cuộn sóng nhộn nhạo tuyết trắng.
Chiếu Dã nhìn rất thích, cũng không nhúng tay, rũ mắt thưởng thức, ngoài miệng khen ngợi: "Vợ làm rất tốt."
Di Di ấn thân mình theo tiết tấu ra vào, khống chế tình dục của hai người, cảm giác này rất hay, cô muốn nhẹ liền nhẹ, muốn nhanh liền nhanh, hết thảy đều theo ý ô.
Di Di thoải mái, người bị ✞𝓇.@ †ấ.𝐧 chính là Chiếu Dã.
Động tác biến đổi dao động thất thường, làm lòng anh treo lên cảm nhận. Cũng may, Di Di rất nhanh đã mệt, nằm trên người Chiếu Dã:"Anh động đi".
Chiếu Dã vui vẻ tuân lệnh, mô tơ đã nghen nửa ngày đã được khởi động, quay nhanh như muốn đ.â.𝐦 thủng Di Di.
"Chiếu... Dã..."
Nếu nói Di Di điều khiển chính là thuyền trong bể bơi, thì Chiếu Dã chính là... Thuyền hải tặc.
Tốc độ hai người chênh lệch quá lớn, Di Di chưa kịp phản ứng lại, điên tới mức đầu váng mắt hoa, không cầm lòng nổi thắt chặt hạ thân.
"Đừng nhanh như vậy..."
Anh đã không còn nghe thấy lời cô nói, đã đợi lâu như vậy đến lúc này, cố sức mà 𝐜*ắ*Ⓜ️ ☑️*à*𝐨 trong. Trên tường, hai thân hình màu đem giao thoa, cô nhếch 𝖒*ô𝐧*ɢ lên tạo ra đư*ờռ*ℊ 𝖈*ⓞ*𝐧*𝖌 duyên dáng.
"A..." Lông mi cô chớp động, như cánh bướm uyển chuyển nhẹ nhàng, dính vài giọt sương, là nước mắt sung ⓢ-ư-ớⓝ-ℊ. Chiếu Dã đem Di Di đổi hướng, làm cô đưa lưng ngồi trên đùi anh, 𝖍·ô·ⓝ lên bờ lưng mỏng, ở bên trong cơ thể cô đấu đá lung tung.
Di Di "Ưm Ưm a a"yêu kiều 𝓇.ê.n r.ỉ, đôi tay gắt gao nắm lấy ga giường, sắp nghênh đón một đợt cao trào.
Lúc này Chiếu Dã ôm cô đứng dậy, dương v*t còn ở bên trong, làm cô vịn vào tủ quần áo vểnh Ⓜ️*ô*ⓝ*ⓖ lên.
Vật cứng lùi ra khỏi cửa huyệt, п·ɢ·𝒽iề·n ռ·á·🌴 qua hoa tâm ⓜ_ề_ɱ 〽️_ạ_ℹ️.
"Muốn sao." Anh cố ý hỏi như vậy, lòng bàn tay bao vây lấy cái đuôi ngắn ngủn, đuôi lông tơ ướt đến không thành dạng.
Di Di trong lòng muốn mắng 𝒸.𝒽.ế.𝖙 anh.
Đồ đểu...
Thiếu chút nữa ...
Cô xoay đầu, đáng thương hừ hừ nói: "Muốn..."
Chiếu Dã yêu dáng vẻ này của cô, cúi người ♓ô.𝐧 một cái, nhưng vẫn không theo ý cô. Vật thô cứng 𝖓*ó*п*🌀 ⓑỏ*n*🌀 đánh vào nơi yếu ớt kiều nộn, cô khó chịu lên tiếng gọi tên anh.
"Nhanh lên đi..." Di Di dụi vào vật cứng phía sau, ruột gan cồn cào thúc giục.
Chiếu Dã xoa xoa ⓜ_ôⓝ_ɢ, nhập vào một chút lại lui ra ngoài, thấp giọng yêu cầu: "Gọi tên anh"
"...Chiếu Dã." Tình dịch tràn ra, dọc theo bắp đùi chảy xuống, một viên xuân tâm bị Chiếu Dã vững vàng đắn đo.
Di Di "Ách" một tiếng, Chiếu Dã rốt cuộc để ở nơi cửa động, nhưng anh đứng im, không ↪️_ắ_ⓜ ѵà_𝑜.
Di Di bị nghẹn hỏng rồi, chủ động di di vào cự vật, bị Chiếu Dã đang giữ eo ɱ.ô𝓃.g, nghe thấy anh nói: "Không đúng."
Không đúng?
Cái gì không đúng?
Di Di đầu óc loạn thành bùn nhão, ý niệm chỉ có một, muốn anh nhanh lên c_ắ_m ν_à_𝑜 trong.
"Vợ nên nghĩ lại." Chiếu Dã cũng đang nhẫn nại, nhưng còn muốn trêu cô, muốn nhìn dáng vẻ này. Trong chớp nhoáng, Di Di nghĩ tới, mở to ánh mắt nhu nhược động lòng người nhìn vào anh, âm thanh uyển chuyển.
"Chồng ơi.."
Một tiếng này làm Chiếu Dã xương cốt mềm nhũn, gào rống, trong không khí vang lên tiếng đánh thâm thúy:" A...nhanh một chút". Lý trí Di Di bị ⓝ𝐠●ⓗ●𝐢ề●п ⓝá●𝖙, những lời ngày thường xấu hổ mở miệng đã nói thành lời âu yếm. Chiếu Dã cười theo, khiêng lên hai chân cô 𝖍un●ⓖ 𝖍ăⓝ●🌀 đỉnh vào. nửa người dưới bay lên không, thét chói tai bám vào tủ quần áo, hai chân uốn lượng quấn quanh eo anh.
Chiếu Dã nhắc nhở: "Đỡ chắc."
Chiếu Dã toàn lực lao tới, giữa cổ gân xanh phồng lên, lỗ tai hưng phấn mà dựng thẳng lên.
"Dừng lại, dừng lại..." Di Di khóc lóc năn nỉ, bị Chiếu Dã cầm hai cổ tay bắt chéo ra sau lưng, điểm chống đỡ không còn, 𝐭hâ.п t.𝒽.ể giống như không có trọng lương, như chiếc tàu lượn siêu tốc, lúc lên lúc xuống phập phồng, mà an toàn của cô là thứ nóng rực ngẩng cao đầu của anh.
Chiếu Dã một tay ôm eo cô, một tay cầm hai cổ tay, nghe tiếng khóc, phấn khởi động eo, nhanh tới cực điểm. 𝐅𝖚*ⓒ*🎋 tới mức cô hét chói tai, nước mắt đã khô, nhưng phía dưới ồ ạt chảy ra chất lỏng.
Chiếu Dã bắn vào trong cơ thể cô, Di Di cảm thấy một dòng nước nóng mạnh mẽ bắn vào, nhẹ nhàng hừ một tiếng..
Chiếu Dã ôm cô nằm ở trên giường, vẫn không гú·✞ r·𝒶.
Dán vào bên tai cô nói nhỏ: ói nhỏ: "Vợ à, hôm nay mới hai lần."
"..."
"Còn một lần nữa." Tên ác ma hiện lên ý cười.
Di Di không còn sức nữa mắng: "Anh đi ↪️𝐡ế_ⓣ đi..."
Chiếu Dã ♓ô·𝐧 cô: "𝒞hế●t cũng muốn 𝖈.ⓗế.t ở trên người em."
_______________________________________________
Dưới là không có viết tiến chính văn đoạn ngắn
Bởi vì quá cực kỳ bi thảm
Bị ta xóa rớt ha ha ha
【 tiểu kịch trường · tai thỏ 】
Chiếu Dã vuốt đầu cô: "Bảo bối, lỗ tai..."
Di Di nghe lời biến ra.
Ai ngờ tiếp theo nháy mắt, Chiếu Dã nhéo lỗ tai cô đưa xuống dưới háng...
Di Di kêu sợ hãi: "A! Đại biến thái!"
Nghễnh ngãng xúc thượng sưng to vật cứng, còn có ẩm ướt tháp tháp cảm giác, kia một dúm mao tẩm thượng hắn phân bố ái dịch.
Chiếu Dã cười nhẹ nói: "Đã sớm, muốn làm như vậy..."
Di Di bên tai ma đến mất đi tri giác, ô ô đấm đánh Chiếu Dã.
"Đại biến thái! Đồ xấu xa Chiếu Dã! Chán ghét ngươi!"
Chiếu Dã chính là hư.
Ôm nàng tiến hoài, còn muốn 🦵ⓘế_𝐦 nàng bị ướt nhẹp lỗ tai, nhẹ nhàng xoa bóp, "Ta cho ngươi 👢i_ế_ɱ sạch sẽ."
Di Di cắn vai hắn, "Ai muốn ngươi 🦵·ℹ️·ế·ⓜ."
Cắn xong còn cảm thấy chưa hết giận, tiếp tục mắng: "Ngươi sao lại có thể như vậy! Lại sắc lại hư, phiền ngươi ↪️-♓-ế-𝐭 bầm!"
Chiếu Dã không phản bác, tất cả đều đồng ý.
-
Chiếu Dã ba loại hình thái
1 hình người
2 người sói (tham khảo lôi cách tây có thể hai chân đi đường)
3 lang hình (tham khảo thiên nhiên lang bốn chân đi đường cái loại này)
Ngày mai bắt đầu mỗi ngày hai càng
Thẳng đến kết thúc
← Ch. 52 | Ch. 54 → |