Truyện:Cùng Sói Cận Kề - Chương 50

Cùng Sói Cận Kề
Trọn bộ 62 chương
Chương 50
Ăn vú
0.00
(0 votes)


Chương (1-62)

Di Di tay đặt trên miệng Chiếu Dã, anh thuận thế ⅼiế-𝖒 lòng bàn tay cô.

"A." Di Di ghét bỏ lau nước miếng lên quần áo anh: "Sao chỗ nào anh cũng 𝖑ïế●ɱ"

"Đúng vậy, chỗ nào cũng phải 🦵ℹ️ế*〽️."

Nói xong, Chiếu Dã trợn mắt. Nhìn thẳng ở góc độ này, trước mắt là xương quai xanh tinh tế, vai ngọc lụa là. Tầm nhìn này có thể nhìn thấy da thịt trắng mịn. Rũ mắt, áo lót vàng bao bọc đôi thỏ trắng sinh động, giống như nguyên liệu trắng lăn nghiền làm ra một miếng đậu hũ. Hầu kết Chiếu Dã lăn lộn, chân đạp cửa phòng tắm bế nhanh vào.

Đặt Di Di ngồi trên bồn rửa tay, anh vòng tay ra sau lưng thì thầm:"Vợ à, giúp anh ăn".

"Ăn cái gì..." Không gian nhỏ hẹp, Di Di đọng tay rơi chiếc lược, cô không rảnh bận tâm.

Phực một cái, áo n𝐠-ự-🌜 bung ra.

Lông mi Di Di г⛎●𝓃 𝐫ẩ●🍸, bộ 𝓃ⓖự·↪️ bắn ra thoát khỏi trói buộc, đối diện Chiếu Dã. Tay anh lột đi lớp vải cuối cùng, giơ tay nắm lấy một bên tròn trịa. Trả lời vấn đề của cô:"Ăn vú". Bàn tay bóp lại, như cầm không hết. Xúc cảm này kéo dài, anh nghĩ đã phát cuồng.

Di Di nói không nên lời, cũng không muốn trốn. Lòng bàn tay thô ráp ✔️цố●t 𝖛●3 qua đầu v* nhòn nhọn, hơi đau, nhưng cảm giác thoải mái quen thuộc.

Cô không thể nói trắng ra như vậy như Chiếu Dã, thẹn thùng"Ừm" môt tiếng.

Chiếu Dã không buông tha cho cô, yêu cầu:"Muốn vợ đú.т cho anh ăn".

Di Di lắp bắp nói:"Như, như thế nào..."

Chiếu Dã kéo tay Di Di, giúp cô cầm vú của mình. Chiếu Dã cúi người, giống như cô đang tự bón của mình vào miệng anh. Di Di muốn rút tay về nhưng bị anh bắt lấy không buông.

Trước 𝖓𝐠ự-ⓒ truyền đến một trận tê dại, cô ấm ức, không lại được với dòng nước ấm đang đ*ộ*𝖓*🌀 ✞ì*ռ*♓ dưới thân. Đưa một bàn tay khác lên luồn vào tóc Chiếu dã, hơi dùng sức làm anh ăn đến càng hăng. Vì hành động này của cô, Chiếu Dã đang ngậm vú ở trong miệng cũng phải cười nhẹ nhàng, ⓜề-Ⓜ️ m-ạ-𝖎 trong miệng cũng rung động theo.

"Bảo bối vú thật ngon.." anh mơ hồ nói không rõ.

Di Di ⓒ.ắ.п 𝐦ô.❗ đẩy đẩy cánh tay anh: "Anh phiền quá."

Chiếu Dã vẫn cười, ôm cô xuống đất, ♓ô-ռ như chuồn chuồn lướt qua mặt nước:"↪️ở*ı 🍳υầ*𝐧".

Động tác Di Di rất chậm, mỗi việc ↪️ở●1 զ⛎ầ●𝓃 mà Chiếu Dã đã cởi xong chiếc quần cộc.

"Em đến hay là anh?"

Tuy hỏi như vậy, nhưng anh đã cầm tay cô đưa xuống dưới hạ thân.

"...Để em đến." Di Di cúi đầu, cầm mảnh vải dệt kéo xuống dưới, đụng tới một căn vật ռó-𝓃-g 𝖇ỏ𝖓-ⓖ, hơi do dự sờ sờ rồi lại buông ra.

Chiếu Dã bị sờ đến ngứa ngáy, không dằn lòng nổi kéo quần lót của cô xuống. Thoáng nhìn qua thấy vệt nước, anh sờ vào giữa hai chân, quả nhiên đã ướt rối tinh rối mù.

Bỗng nhiên anh không muốn vội vàng.

"Tắm trước đã."

Vòi hoa sen mở ra, nước ấm tưới xuống hai cơ thể trần trụi, phòng tắm bay lên một làn sương trắng. Di Di tiện tay cuốn lên mái tóc ướt, nhận lấy chiếc bông tắm hình tròn Chiếu Dã đang tắm cho cô."Để em giúp anh". Cô cầm lấy bông tắm từ anh, vuốt từ bả vai dày rộng xuống chiếc 𝐞_ⓞ т♓_𝑜_𝖓 chắc, đi ngang qua chỗ kia, cô khiêm tốn hỏi:"Nơi này có muốn ko?"

Chiếu Dã thong thả nói: "Nơi này muốn dùng tay tắm".

Di Di cầm bọt vào tay, xoa xoa vật cứng, còn không quên xoa hai viên trứng.

"Như vậy đúng không?"

"...Đúng."

Dòng nước nóng chảy xuống, không còn thứ gì cách trở, vật trong tay càng thêm nó-𝐧-𝖌 𝐛-ỏ-𝐧-ɢ, nhưng cô không buông ra. Độ ấm dần dần dâng lên, đèn trong phòng tắm có hơi chói mắt, Di Di nhắm mắt, đôi tay vẫn 𝐯ц.ố.🌴 ☑️.𝑒 qua lại. Chiếu Dã sao chịu được sự chủ động này của cô, đè người lên lớp sứ trắng, hai ngón tay đ-ư-🅰️ 𝐯à-🅾️ huyệt nhỏ. Nước ấm đã làm cho da của cô nhuộm thành một màu hồng nhạt, đẹp như một bức tranh. Chiếu Dã hô.п Di Di, nâng một chân cô lên, ngón tay thong thả ra vào.

Cánh tay dài gỡ lấy chiếc vòi sen, xối vào giữa hoa huy*t.

Những giọt nước nhảy nhót lung tung trên cánh hoa, Di Di nổi lên cơn ngứa, làm cô quên cả động tác trong tay."Đừng đừng." Chiếu Dã nhắc nhở, cất vòi sen, đầu ngón tay dần dần xoa nắn viên thịt nhỏ. Làm Di Di buồn đến lảo đảo, dựa vào Chiếu Dã để đứng vững, mở to đôi mắt ướt dầm dề nói:

"Chiếu Dã... Vào đi."

Chiếu Dã ngẩn ra một giây, cô hôm nay không uống rượu, nhưng lại nói mấy lời như lần trước.

Sống sót sau hoạn nạn, tiểu biệt gặp lại, bọn họ trở nên quý trọng nhau hơn.

Chiếu Dã 𝐡ô*n cô một cái: "Anh đi lấy bao..."

Di Di bắt lấy tay Chiếu Dã, âm thanh quật cường: "Không cần đeo... cứ như vậy vào đi."

Ánh mắt Chiếu Dã đã nóng rực.

Cô dùng hạ thân ẩm ướt của mình xoa xoa lên cây gậy của anh:"Nếu có thai cũng không sao, chúng ta sinh một chú sói nhỏ, được không? nếu...?"

Chiếu Dã lấp kín nuốt lời còn lại vào trong miệng, ôm cô ngồi lên bồn rửa tay, thấp giọng nói:"Vợ anh nói cái gì cũng đồng ý".

Hơi nước mênh mang, sương mù lượn lờ, ánh đèn ấm áp giống như ánh nắng chiều.

"Tách chân ra."

Không gian chen chúc làm tay Di Di không có chỗ đặt, cô dạng chân, cầu xin anh giúp mình.

"Như vậy rất tốt, Chiếu Dã ♓-ô-𝐧 lên lông mi cô, đem nơi gốc rễ đã càng cương cứng:"Vợ, anh muốn vào..."

Phần đầu mới đư-🔼 ѵ-à-🅾️, Di Di và Chiếu Dã 𝖗u-n r-ẩ-🍸. Thịt và thịt không còn khoảng cách tiếp xúc với nhau, kết hợp chặt chẽ đến không phân biệt được người với ta. Di Di cảm nhận được hạ thân đang từng chút bị lấp đầy, giống như những ngày trong lòng vắng vẻ, bị lấp đầy từng chút.

Bỗng nhiên có cảm giác muốn khóc.

"Anh làm đau em sao?" Chiếu Dã thấy nước mắt của cô, dừng lại đứng im.

Di Di lắc đầu, ôm lấy cổ anh: "Em rất nhớ anh"

"Anh biết." Chiếu Dã hô·n lên nước mắt cô, vào thật sâu.

Vòi hoa sen vẫn đang nhỏ nước, rơi xuống gạch men sứ, chảy thành một mảnh dòng suối nhỏ, ánh sáng óng ảnh phản quang. Ở trong đám sương mờ mịt, giống như dải ngân hà loang lổ.

Mênh ɱô𝐧*𝖌 trong gương, lộ ra hai thân ảnh mơ h, trước sau giao thoa, ✅-⛎ố-✝️ ѵ-e va chạm.

Nơi non mềm phun ra nuốt vào vật thâm hắc to lớn, cứng mềm tương phản, là sự việc tuyệt vời nhất thế gian.

Chiếu Dã hỏi: "Muốn nhanh hay chậm một chút?"

Biết trả lời như thế nào...

Di Di không cần nhanh, Chiếu Dã lại vừa nhanh vừa mạnh ra vào, răng cắn lên vai cô.

Mồ hôi anh dừng trên cổ cô, nước của cô tưới đẫm côn th*t của anh.

Di Di hư hừ kêu lên: "Muốn... Muốn đến..."

m thanh kiều diễm lọt vào tai, Chiếu Dã bất chợt ♓⛎.ռ.🌀 ♓.ăп.𝖌, dũng mãnh chọc vào như muốn xuyên thủng Di Di.

"A..."

Chân Di Di bành ra 𝐫*⛎*𝖓 𝖗ẩ*🍸, nước mắt óng ánh, hạ thân chảy ra nước dịch trong suốt, chảy dài xuống nền đá cẩm thạch.

Chương (1-62)