Chồng ơi
← Ch.23 | Ch.25 → |
Đầu óc Ⓜ️*ê 𝖒*a*𝐧g, eo nhỏ bủn rủn, hai cánh tay không có sức treo lên cổ Kỷ Vũ, hai người trần như nhộng, mồ hôi dính nhớp tựa như vừa được vớt lên từ trong nước.
Cả gương mặt Lương Sam vù.𝐢 ѵ.à.𝖔 hõm vai cậu, khó chịu rì rầm, hơi thở mỏng manh nhỏ giọng xin tha:
"ℛú_ⓣ 𝖗_🅰️ đi...căng quá."
Giọng nói mang theo chút ngây thơ, lười biếng, vành tai Kỷ Vũ ngứa ngáy, nắm chặt m·ô·𝖓·ⓖ cô càng đ●â●m sâu vào bên trong.
Cả người Lương Sam bị ↪️●♓●ịⓒ●𝖍 cho chín hẳn, 🎋ⓗ*𝑜*á*ℹ️ 𝒸ả*ⓜ hỗn loạn, 𝐭r.🅰️ ✝️.ấ.ռ làm cô nổi cả da gà, đối với lời cầu xin này cậu mắt điếc tai ngơ, dương v*t làm xung quanh lỗ nhỏ trắng bệch, ngoài thân gậy đang nhầy nhụa ở cửa động, lúc cao trào tiết ra bị cậu lại ấn vào bên trong. Cậu ôm cô từ bàn ăn ra phòng khách, sau đó đi hai vòng quanh sô pha, lúc này mới ôm người ngã vào sô pha, hai người đồng thời rên lên.
Đôi tay cô chống trên tựa lưng của sô pha, mượn lực từ trên người cậu lắc lư, eo bị cậu ấn gắt gao trên hông, ngửa đầu nhìn cô gái ở trên người, trong mắt là sóng nhiệt mênh 𝐦_ô𝐧_🌀, Lương Sam còn nhìn thấy một chút thâm tình. Trong lòng thấy vô cùng 𝐦ề_m ɱạ_ⓘ, chịu đựng nơi bụng tê mỏi, hai tay đưa lên gương mặt tuấn tú, bàn tay ⓥ-⛎-ố-🌴 ⓥ-𝖊 theo đ·ườⓝ·𝖌 ↪️⭕·𝖓·g của sườn mặt, đem những sợi tóc mướt mồ hôi vuốt ra sau trán, môi dán lên khẽ 𝐡●ô●𝖓 lên gương mặt trơn bóng.
Không thể không nói, cái đẹp có thể mê hoặc lòng người.
Ky Vũ đêm nay bắt nạt cô như vậy, nếu đổi thành người khác đã bị cô đá văng, nhưng hiện tại cô chỉ muốn h●ô●𝓃 cậu.
Cánh môi ♓_ô_𝓃 một đường đến vành tai, bên tai cậu thả nhẹ hơi thở:
"Làm em bắn ra đi...chồng ơi."
Lần nào cũng vậy, Kỷ Vũ như bị hạ chú ở câu này, Lương Sam nhân cơ hội đó nhấc ⓜôn_g phun cây gậy hùng dũng ra, 𝐝â_𝐦 dịch trút xuống, chảy ướt một mảng sô pha, trong không khí tràn mùi tanh ngọt. Cảm giác rú-🌴 𝓇-🅰️ được nhẹ nhàng hơn nhiều, nhấc chân muốn đi xuống khỏi người cậu, nhưng lại bị một lực mạnh mẽ kéo lại.
Kỷ Vũ dùng bàn tay xoa bờ 〽️ô·𝖓·🌀 no đủ, giọng nói nũng nịu như bị bắt nạt: "Tôi còn cứng...em cũng kệ sao?"
Lương Sam yêu ⓒ-♓ế-✝️ dáng vẻ khác ngày thường này của cậu, nhẹ lắc ɱô_𝓃_ⓖ cọ sát vào dương v*t ướt dầm dề.
"Vừa rồi cậu bắt nạt tôi." Nói xong liền dùng ngón trỏ và ngón cái miết lên hai bên mặt cậu, thuận thế cắn một cái lên môi, một tiếng ngâm vì đau từ xoang mũi Kỷ Vũ phát ra, cậu vươn đầu lưỡi 𝖙·hâ·ռ 𝐦ậ·𝐭 dây dưa cùng cô, sau đó Lương Sam lại ngửa đầu rời đi. Cô nhẹ nhàng vuốt dấu vết hằn lên, động tác dịu dàng, bộ phận sinh dục của cả hai vẫn điên cuồng cọ sát, tựa như muốn đối phương phải bộc lộ thú tính nguyên thủy.
"Tôi sai rồi, " Kỷ Vũ kéo ngón tay tinh tế bên mặt qua, đầu lưỡi 𝖑●ℹ️ế●〽️ qua ngón trỏ, chỉ có vị mặn của mồ hôi trên mặt cậu: "Chị à... Đau em."
Nói xong ɱ*ú*𝖙 hẳn ngón trở của cô vào trong miệng, bắt chước động tác phun ra nuốt vào của cô, một tay khác cầm cây thịt đã cứng đến phát đau trực tiếp đỉnh vào sâu bên trong hang động. Ôm eo cô cố định trên hông mình, cái môռ·ɢ nhanh chóng dùng sức nẩy lên, miệng vẫn 𝖒*ú*𝐭 mát ngón tay chưa từng nghỉ ngơi. Dưới thân hung hãn ⓒ.ắ.𝐦 𝐯.à.ⓞ lỗ nhỏ đầy nước, giống như ngón tay của cô trên miệng cậu.
Nhất thời hơi 🌴♓●ở dố●𝖈 nặng nề cùng tiếng 𝐫_ê_𝓃 ⓡ_ỉ bén nhọn của cô gái theo động tác kịch liệt vang lên trong phòng khách.
Ngón trỏ cùng ngón giữa của Lương Sam cùng nhau đùa bỡn cậu, phía dưới dùng sức, tay cô cũng dùng sức, nước bọt lơ đãng chảy ra từ khóe miệng cậu, cô mở miệng 👢*❗ế*𝖒 lấy, chốc lát sau đầu lưỡi đã thay thế công việc này, hai đầu lưỡi điên cuồng giao nhau, truyền nước bọt vừa chảy xuôi qua lại. Toàn thân chỉ còn hai cái miệng trên dưới há mồm, tất cả đều bị cậu chiếm hữu, lấp đầy.
Kỷ Vũ gắt gao ôm cô, bàn tay dùng sức bẻ cánh m.ôռ.🌀, làm cho dương v*t đi vào càng sâu, Lương Sam sụp eo dẩu cao ⓜ.ô.𝓃.ℊ, nhận lấy cây gậy hung hãn bổ vào bên trong lỗ nhỏ, moi ra thật nhiều nước dịch. Chốc lát sau ngoài cửa có bọt, dính lên lông tóc hai người, vô cùng ԁâ*ⓜ mĩ.
Tư thế này như mưa rền gió giữ đỉnh vào mấy trăm cái, Kỷ Vũ chảy mồ hôi sảng khoái, toàn thân ướ*† á*†, cậu cũng không chê 𝖑ℹ️ế·ⓜ lên từng tấc da thịt cô. Lương Sam ôm đầu trước người, cô đã cao trào rất nhiều lần, mềm thành bùn, dưới thân lỗ nhỏ bị làm ⓒ♓·ế·𝐭 lặng, như không có điểm cuối, vẫn bị làm đến điên cuồng.
Cô chỉ có thể cúi đầu bám lên vai câu, kêu chồng, dùng bụng nhỏ kẹp cậu, quả nhiên làm cho cây gậy bên trong động đến không còn kết cấu.
"Bắn, bắn cho tôi...... Muốn cậu..."
"Ưm a...... nhanh một chút ..."
Lương Sam dán vào lỗ tai cậu, những từ ngữ ◗●â●𝖒 ԁụ●c đánh vào trong não, trên tay cùng dưới thân đều ngoan ngoãn chà đạp cô, cuối cùng trước lúc cô ngất đi, cậu thúc mạnh lên trên bụng nhỏ 𝐫⛎·п 𝐫ẩ·🍸 bắn đầy bao.
Kỷ Vũ ✝️●ⓗ●ở 𝐡ổ●n 𝒽●ể●𝐧, tháo bao xuống ném vào thùng rác, ôm Lương Sam ngã xuống sô pha, đôi môi nhẹ nhàng mổ lên má đã mướt mồ hôi, gương mặt đỏ bừng. Hương vị tanh nồng, nếu giờ có ai vào đây cũng biết đã từng xảy ra chuyện hai người 🌀𝒾a-ο 𝖍ợ-🅿️ kịch liệt.
Lương Sam mệt đến mức không mở được mắt, xương cốt giống như vừa gỡ ra rồi lắp lại, không nghe theo mệnh lệnh, chỉ có thể nằm trong lồng 𝖓𝖌ự·𝒸 cậu mặc kệ người đang xoa nắn viên trước 𝖓·🌀·ự·↪️.
Kỷ Vũ xoa xoa eo cô, nhẹ nhàng nói: "Đi tắm rửa?"
Lương Sam chôn sâu mặt vào cổ cậu, rầu rĩ không có lực nói:
"Không đi, tôi đứng không vững......"
Một tiếng cười trầm thấp vang lên, Lương Sam hơi tức giận, mình thì mất cả hồn phách, toàn thân bị làm không chỗ da lành lặn, người này lại như không có việc gì xảy ra, cô nắm tay nện lên ռ.𝖌.ự.𝐜 cậu. Nắm tay này đã đoán được là chẳng có tí sức nào, tay cậu bao lấy nắm tay cô, mang theo vẻ nịnh nọt yêu chiều thổi ở bên tai: "Tôi ôm em đi, nhé?"
Người trong ⓝ-ɢ-ự-ⓒ không trả lời, cậu cam chịu ngồi dậy, dùng kiểu bế em bé, đặt 〽️ôռ_🌀 cô ngồi ở một bên cánh tay, chân trần bước vào phòng tắm.
← Ch. 23 | Ch. 25 → |