Thế Giới Này Quá Nguy Hiểm 13
← Ch.301 | Ch.303 → |
Hạ Mặc Phỉ ủy khuất, dùng sắc mặt đỏ bùng ướt đẫm nhìn Huyên Huyên. Hắn là lần đầu tiên thấy nữ nhân cao trào, khắp mặt đều dính dịch thủy ướ_† á_𝖙.
" Huyên Huyên... Em... Em... có thể giúp anh.. 𝐡ô*𝓃 dưới này được hay không?:" Hắn khó khăn nặn ra từng chữ, nhìn Huyên Huyên với ánh mắt chờ mong.
Huyên Huyên nhìn bộ dạng này của hắn, cô thật muốn cười lớn. Nếu không nhầm thì bình thường, Hạ Mặc Phỉ rất ít nói. Trầm tính, còn hiện giờ thì hắn giống hệt con chó nhỏ bị động dục a~~
Cô tiến lại gần áp sáp vào tai Hạ Mặc Phỉ thì thầm.
" Mặc Phỉ, anh nói xem... anh muốn em ⓗ_ô_𝖓 lên chỗ nào?
" Chỗ này?... hay dưới này nha?:" Huyên Huyên nghịch ngợm, dùng ngón tay chỉ vào khuôn n-ⓖự-🌜 của hắn, sau đó lại đặt lên quy đầu п.ó𝖓.🌀 𝖇.ỏⓝ.ℊ...
" Anh... anh.. muốn.. Huyên Huyên.. em giúp anh, hô_𝐧 cây gậy thịt này đi... : " Hạ Mặc Phỉ như bị nghẹn uất, cố gắng gồng người lên phun ra từng chữ..
Huyên Huyên khẽ cúi đầu xuống, môi đỏ đối diện với côn thịt bành trướng tới thảm thương. Cô phà hơi bóng ấm đỉnh quy đầu, tức khắc côn thịt ngứa ngáy giật giật lên mấy cái..
" Hừ.. ưm... anh khó chịu.. nơi đó... :"
" Mặc Phỉ, em muốn xem anh tự thủ... anh tự mình làm đi.... xong rồi muốn gì em đều làm cho anh... :" Huyên Huyên híp mắt lại, ngọt ngào nói thật nhỏ.
Hạ Mặc Phỉ đờ người một chút, cảm giác xấu hổ càng nồng đậm. Hắn rốt cuộc từng tự an ủi mình, nhưng là không có người.
Nay Huyên Huyên lại muốn hắn tự thủ trước mặt cô, quả thật tư vị không tồi, 𝖐-í𝐜-ⓗ †𝖍í-𝒸-♓ từng dây thần kinh dụ●🌜 vọ●𝖓●ℊ của hắn lên.
" Được.. được.. anh sẽ làm:"
Bàn tay năm ngón nhẹ nhàng cầm lấy côn thịt, khớp tay mạnh mẽ vuốt dọc lên xuống liên tục. Hắn mở mắt nhìn ⓣ♓●â●ռ т𝒽●ể câu dẫn của Huyên Huyên, bắt đầu gia tăng tốc độ ở khớp tay. Vuốt bóp chặt liên hồi.
Hắn vuốt chừng mấy chục lần, cho tới khi côn thịt cảm nhận được 🎋*𝐡⭕*á*𝐢 𝒸ả*ɱ tiến tới. Hai viên bi cực đại căng ra, côn thịt đáng thương co giật, như sắp bắn
" Hừm... hừ... ư... ư... :"
Mắt thấy hắn sắp bắn, Huyên Huyên liền cúi đầu xuống ngậm lấy côn thịt ⓝó*𝖓*🌀 𝖇ỏ𝓃*ℊ co giật của hắn vào bên trong. Đầu lưỡi quấn liế●𝖒 🎋*ẹ*🅿️ 𝖈*𝒽ặ*т từ quy đầu, xuống tới thân lút cán.
Một dòng ✝️_1п_𝐡 d_ị_c_♓ nóng ấm, bắn đầy vào miệng cô. Mùi vị tanh tanh mặn mặn lan tỏa khắp khoang miệng.
" Huyên Huyên, em mau nhả ra... rất bẩn:" Hạ Mặc Phỉ hoảng thần, hắn gáp gáp đưa ngón tay vào trong miệng nhỏ của cô. Nhằm muốn moi 𝐭_❗_𝓃_ⓗ dị_𝐜_♓ hắn ra bắn ra.
Ngón tay vừa cho vào miệng, liền cảm giác chạm phải chất gì đó nhầy nhụa nóng ám. Bất giác Huyên Huyên 〽️·ú·t chặt ngón tay của hắn, hai cánh môi hồng thắm 🎋.ẹ.𝐩 𝒸𝖍ặ.ⓣ ngón tay.
Đầu tự di chuyển, đẩy ngón tay vào sâu bên trong. Hình ảnh 🅓.â.m mị này 𝖐í*c*h 🌴*♓íⓒ*♓ hắn tới cực điểm, côn thịt mới xuất nay lại dựng thẳng lên.
Huyên Huyên ⓛ𝒾ế*〽️ ngón tay của hắn, sau đó di rời ♓_ô_п từ từ lên cánh tay. Sau đó chạm vào đôi môi khô nóng của Hạ Mặc Phỉ.
Đầu lưỡi cô vươn ra, tách mở đôi môi kia. Hiện áp môi mình lên, đưa toàn bộ 𝐭❗_𝐧_𝒽 𝐝ị_𝖈_𝖍 trong miệng mình. Sang hết khoang miệng của Hạ Mặc Phỉ.
" Mặc Phỉ, của anh rất ngon.. anh cũng nên mến thử... :"
Lời nói của Huyên Huyên như 𝒷●ù●𝐚 𝐜𝐡●ú, hắn thật sự nuốt hết 🌴❗𝐧●♓ ԁị●c●𝖍 của mình xuống bụng. Đôi mắt như mãnh thú động dục nhìn Huyên Huyên...
" Huyên Huyên, anh nuốt rồi.. em mau giúp anh.. :"
" Được, Mặc Phỉ ngoan như vậy.. em liền giúp.."
← Ch. 301 | Ch. 303 → |