Tránh Ra! Tôi Ngại Bẩn
← Ch.101 | Ch.103 → |
" Ưm.. Anh.. Em đau.... . :" Huyên Huyên cảm giác nơi tiểu huyệt đau nhức, trên lưng vẫn còn vết roi đau thấu da thịt.
Y Thiên Vũ nhíu mày, dùng tay còn lại niết lên hoa đế một chút. 𝒟*â*〽️ dịch liền tiết ra ngoài, ướt đẫm đầu roi lồi lõm.
"Ưm..." Huyên Huyên rên lên một tiếng, eo nhỏ vặn vẹo. Miệng vẫn ngậm chặt côn thịt thô dài.
Cơ thể Huyên Huyên tỏa ra mùi hương ngọt ngào, câu dẫn người khác. Y Thiên Vũ tham lam hít mùi hương cơ thể này, đầu óc mụ mị.
Không hiểu sao hắn rút côn thịt ra khỏi miệng cô, xoay người lại hai tay banh rộng hai chân Huyên Huyên ra.
Y Thiên Vũ cúi mặt xuống, hít hít mũi vào tiểu huyệt. Chiếc lưỡi nham nhám vươn ra 𝐥●𝐢●ế●m 〽️·ú·т cánh hoa phấn nộn.
"A~! Anh trai... Đừng... Rất... Bẩn... ưm...... A.
Huyên Huyên bị hắn 𝖑ıế-𝐦 bất ngờ, đầu lưỡi vừa dày vừa mềm xuýt sao quấy loạn, Ⓜ️●ú●ⓣ đến tiểu huyệt 𝖗ⓤ·ⓝ 𝖗ẩ·🍸 liên hồi, bên trong co rút Ⓜ️ú●🌴 lấy cái lưỡi hư hỏng kia.
Y Thiên Vũ đảo mắt nhìn gương mặt 𝐝â.ɱ mị kia, răng cắn chặt cánh môi đỏ.
Hắn hưng phấn, banh rộng 𝖒_ô_ⓝ_ⓖ co ra, chiếc lưỡi liền hồi khuấy đảo từng ngóc ngách bên trong.
"A ~~ưm... ! Anh trai đừng ⅼ.i.ế.𝖒... đừng! Ân.... thoải mái.... ngứa.... Ngứa.... ~"
" Ha a... Anh trai 𝐥_ⓘ_ế_ɱ thật thoải mái... đừng a~~ em sắp ra.. Ưm......"
Huyên Huyên túm chặt đầu Y Thiên Vũ, áp gương mặt đẹp trai của hắn vào trong miệng tiểu huyệt của mình.
Thoáng chốc khắp mặt Y Thiên Vũ, dính đầy ⓓ_â_m dịch. Hắn cau mày ghét bỏ. Lạnh lùng mở miệng...
" Bẩn "
Huyên Huyên đang hưng phấn, nghe hắn nói cô thật sự muốn phun. Miệng la bẩn, còn ⅼ❗_ế_〽️ tới sạch sẽ như vậy?
Hô hấp hắn trở nên ngưng trệ, bàn tay đánh mạnh lên vết roi kia. Da thịt trên lưng trắng nõn, tức khắc đã đỏ rực, còn chảy ra tia má-ⓤ.
Hai tay hắn di rời lên vú cao vểnh của cô. Không một tia do dự, tàn bạo nhéo, lôi kéo. Khiến sữa phun ra ngoài căn phòng lúc này một mùi d-â-〽️ êu ngột ngạt không thôi.
" A... Anh trai! Xin anh cắm em... Chơi em gái đi... A... Em muốn cái to dài của anh.... . chơi em.. Gái đi.... .
Huyên Huyên khóc trong sung 💰ư_ớn_ⓖ, đầu óc mụ mị. Không hiểu mình đang nói cái gì.
" Đồ chơi không được quyền van xin, nâng 𝐦.ôп.ℊ cao lên. Đồ đĩ nhỏ, ⓓ●â●Ⓜ️ đã●п●🌀 này.
"Thật hư hỏng, em gái lại muốn anh trai chơi nát mình.
Huyên Huyên gật đầu, đem chân dạng ra càng rộng thêm chút, tự mình nhẹ nhàng tách mở tiểu huyệt, nâng môռ-🌀 cao lên mời chào hắn.
" Anh trai~~ Cắm... vào.. Ô. Ô.... Ô..
Y Thiên Vũ cười tà mị, bàn tay vuốt lên xuống côn thịt liên hồi. Sau đó ấn đỉnh quy đầu cọ lên hoa đế.
Hắn thả lõng cơ thể, từ từ ấn côn thịt vào sâu bên trong tiểu huyệt. Côn thịt đi tới đâu, đều bị tiểu huyệt 𝖒ú.✞ cắn thật chặt...
" Ư... A... M.... :" Huyên Huyên ngưa đầu rên rĩ, 🎋♓·0·á·ℹ️ ↪️·ả·𝖒 đang khống chế toàn thân cô. Khắp nơi cơ thể đều trở nen mẫn cảm.
" Đồ bẩn thỉu này, bị anh trai ruột chơi tới sung s.ướ.𝐧.𝐠 như vậy sao?
" Chát ~~ Chát:"
Y Thiên Vũ mở miệng mắng thô tục, hông nhấp côn thịt mạnh mẽ đ.â.ⓜ thọc. Tay kia cầm roi quất mạnh mẽ lên khắp người Huyên Huyên.
Mỗi lần quất, hắn thấy 𝖒á·υ chảy ra. liền hưng phấn tới tột độ. Hắn hận không thể xé nát người em gái này ra.
← Ch. 101 | Ch. 103 → |