Cậu Chủ! Không Muốn Ăn Đòn Thì Nằm Yên
← Ch.084 | Ch.086 → |
" Hả? " Huyên Huyên cố tình hỏi lại, làm như chính mình không nghe rõ.
" Anh nói... Muốn... C_ắ_〽️ νà_𝖔 cúc huyệt.. Của chị.... . :" Lam Mạc bất chấp xấu hổ, mà nói lại.
Không để cho cô trả lời lại, hắn vội vã ôm lấy người Huyên Huyên lật ngược lại. Hai tay cô chống lên nệm.
ℳ●ô●ⓝ●🌀 vểnh lên cao, Lam Mạc cầm lấy côn thịt chỉa vào giữa 𝐦ô.n.ⓖ. Hắn hít vào một hơi, sau đó đâ.m thật mạnh vào cúc huyệt.
" A.... ưm.... . đau.. đau.... . tên cầm thú này... aaa... :" Huyên Huyên bị hắn bất ngờ đâ·m ✌️·à·𝑜, tưởng chừng cúc huyệt bị đ●â●〽️ tới rách. Nước mắt trào ra, miệng không ngừng mắng.
Lam Mạc mặc kệ cô, hắn đang cảm thụ cúc huyệt co thắt lấy côn thịt của mình. Hông nhấp không ngừng, hai vú của Huyên Huyên đung đưa theo nhịp của hắn.
Hắn vươn hai tay về phía trước, bắt lấy hai vú. Xoa nắm, ngón tay vân vê gẫy đầu vú. Xoa tới mức Huyên Huyên quên đi cảm giác đau đớn vừa rồi. 𝒦_𝐡_𝑜á_ⓘ 𝐜ả_m đã ập tới ngay tức khắc.
" Ưm.... . Chị.... bên trong cúc huyệt thật thoái mái.... Ha.... Ưm.... :"
Lam Mạc cắm côn thịt vào sâu bên trong cúc huyệt, hắn hận không thể nào đâ.〽️ tới bụng nhỏ của cô.
Bên trong cúc huyệt nóng gấp ba lần tiểu huyệt, còn co thắt liên rồi. Gương mặt của Lam Mạc lúc này, hoàn toàn bị tình dục khống chế.
Hắn chỉ muốn chơi c𝐡ế●✝️ nữ nhân hư hỏng này, hai lỗ đều là cực phẩm. Chơi lỗ nào cũng có thể gây nghiện.
Lam Mạc chợt lóe ra ý nghĩ, hắn hưng phấn tới 100% bế thốc Huyên Huyên lại cầu thang gỗ. Bắt cô đứng chống tay lên cầu thang, Ⓜ️ô𝐧·𝐠 vươn ra.
Lam Mạc với tay lấy cái chày, mà học sinh mới chơi bóng chày cất lại phía sau. Hắn nhìn ngắm hai đầu chày, nếu nhét đầu to nhất vào chắc chắn sẽ rách.
Lam Mạc rút côn thịt ra, nhét đầu chày nhỏ nhất vào trong tiểu huyệt. Sau đó hắn lại nhét côn thịt vào trong cúc huyệt.
Tay không ngừng đ·â·ɱ chày vào sâu bên trong tiểu huyệt, côn thịt dập như vũ bão vào tiểu huyệt. Hai vật cứ song long với nhau, chỉ ngăn cách bởi bức tường thịt mỏng manh..
" A.... Ngô.... . Hamm...... Lam Mạc... Tên 𝖈●𝐡ế●† tiệt nhà anh... Rách mất... Aaa... thật căng... Thật đầy... Trướng... Quá.... .
Huyên Huyên mất đi lí trí, rên rĩ la hét chói tai. Chính mình còn không biết, bị thứ gì ⓒ·ắ·𝐦 𝐯à·𝑜 tiểu huyệt...
" Huyên Huyên... Chị nói đi.. Em chơi chị có ş·ướ𝖓·🌀 không?
" Không phải chị khi dễ em còn nhỏ sao.... Ha.... ưm.... Hôm nay em cắm hư hai lỗ của chị..
Lam Mạc thở hổn hễn, hắn hưởng thụ tư vị sung 𝖘ư.ớ𝓃.ⓖ này như trên mây. Tay nắm chày không ngừng ra vào, côn thịt nhấp liên hồi...
" A.... Lam Mạc giỏi nhất.... Cắm hư chị đi... A.... . Ưm...... Nhanh cắm....
Bất kể bây giờ, Lam Mạc nói cái gì. Huyên Huyên đều thấy đúng. 𝐌·ô·n·🌀 còn ưởn ra, cho chày và côn thịt cắm sâu hơn.
" Đồ 𝐝â●𝐦 đ●ã●n●ɢ này, em phải dạy dỗ lại chị:" Lam Mạc đánh mạnh vào ɱô_𝓃_𝖌 trắng nõn của Huyên Huyên, tạo lên âm thanh 🎋-í-↪️-𝐡 t𝐡-í-c-h..
" Bạch~~ Bạch.... Tách Tách.... :
D*â*Ⓜ️ dịch rơi lã chã xuống đất. Tiểu huyệt sưng đỏ. Nhưng cô không cảm thấy đau đớn chút nào. Cơ hồ còn muốn cái chày kia giã thật mạnh vào
Lam Mạc dùng chút sức lực còn lại. Thọc ra vào hai lỗ thêm mấy chục lần, cuối cùng hắn nhịn không được 𝖐-𝖍-0á-1 ↪️-ả-〽️ đang 𝖙г-@ 𝐭-ấ-n lấy hắn.
" Huyên Huyên.. Anh nhịn không được... ưm.... . Cúc huyệt em thật chặt.... .
Lam Mạc cong người lên, cắm thêm mấy lần, tư thế hai người rất giống hai chú cún đang 🌀ℹ️𝐚*⭕ 𝐡0🔼*𝓃.
" Ân.... Hưmm... ưm.... A Mạc bắn... Vào đi.... Em.. Ra.... Nhanh bắn vào trong....
Lam Mạc dùng tay cắm chày vào sâu tới vách tử cung, sau đó buông tay ra. Nắm lấy 𝖒●ô𝖓●g cô mà dập côn thịt mạnh mẽ vào trong cúc huyệt.
Côn thịt giật giật liên hồi, băn hết †●𝐢●ռ●♓ 𝒹●ị●↪️●♓ vào trong cúc huyệt. Huyên Huyên cao trào tới mức tiểu ra, chày ở trong tiểu huyệt cũng rớt xuống đất.
Lúc này Lam Mạc nhắm mắt hưởng thụ cảm giác vi diệu, sung sư●ớ●n●🌀 này. Thì Huyên Huyên lại bò lên, đưa tiểu huyệt nhiễm nước tiểu của mình tới trước mặt hắn, mở miệng ra lệnh.
" A Mạc.. Mau 𝐥ℹ️ế.Ⓜ️ sạch:"
Lam Mạc kinh ngạc, hắn không từ chối. Hai tay nắm lấy đùi cô, vươn lưỡi ra ⅼ●ⓘ●ế●ɱ sạch nước tiểu lưu lại trên miệng tiểu huyệt..
" Ưmm... Ư... Phải rồi.. A Mạc ngoan lắm.. L_𝖎ế_𝐦 nữa đi.. Ưmm......
" Em là đồ không có tiết tháo:" Lam Mạc lẩm bẩm mắng yêu.
" Ư.. Ư.. m... Phải, đồ hư hỏng này đang được cậu chủ lℹ️*ế*𝐦 sạch tiểu huyệt... Ưmm....
← Ch. 084 | Ch. 086 → |