← Ch.34 | Ch.36 (c) → |
<images> Thẩm Tinh Hòa ổn định lại cảm xúc. Lúc từ phòng vệ sinh đi ra thì phát hiện luật sư đã rời đi, một mình Vệ Mân ngồi trong phòng sách, trên sống mũi đeo cặp mắt kiếng, bàn tay lạch cạch lạch cạch ấn bàn phím, vẻ mặt chăm chú, có một loại 🍳ц𝓎ế.𝖓 𝓇.ũ đặc biệt.
Thấy Thẩm Tinh Hòa đi tới. Anh khép laptop lại, lấy mắt kiếng xuống, khóe miệng mỉm cười an ủi, "Em đừng lo lắng quá, chuyện này giao cho anh."
Thẩm Tinh Hòa miễn cưỡng kéo ra nụ cười mỉm, lại gần dạng chân ngồi lên đùi anh, hai tay nâng khuôn mặt tuấn tú của anh. Anh cũng thuận thế ôm eo cô, con ngươi Vệ Mân trong trẻo, có hiệu quả thư giãn cảm xúc kỳ lạ.
Trong lòng cô bốc lên vị đắng, cúi đầu ⓗ.ô.𝖓 một cái lên môi anh, sau đó tựa trán lên trán anh, nhìn thẳng vào mắt anh nói khẽ, "Chúng ta làm đi!"
Nói xong câu đó, Thẩm Tinh Hòa không đợi Vệ Mân đáp lại đã sốt ruột ♓_ô_𝖓 ɱ_ô_ⓘ anh giống như sợ bị từ chối. Môi cô vừa dán lên lập tức vội vã không nhịn nổi cạy mở bờ môi anh, đầu lưỡi ɱ_ề_ɱ mạ_ï trượt vào khoang miệng anh, ⅼ1●ế●𝐦 qua hàm răng anh câu lấy đầu lưỡi anh, vừa hút vừa cắn.
Tay của cô cũng gấp gáp cởi nút áo sơ mi của anh, lộ ra lồng ⓝ●ⓖ●ự●𝒸 cường tráng, tay nhỏ ✅⛎ố.ⓣ ✌️.e qua lại trêu chọc ✞●ⓗâ●ռ t●♓●ể của anh, cái Ⓜ️ô_ⓝ_🌀 cũng không ngừng vặn vẹo ma sát gậy thịt của anh, cách quần cũng có thể cảm nhận được dụ.𝒸 ⓥ.ọ𝐧.𝐠 phía dưới của anh không ngừng dâng trào sưng lên.
Mắt Vệ Mân dần dần sẫm lại, bàn tay từ vạt áo thun của cô thò vào. Từ phía sau lưng hướng lên cởi móc khóa áo lót cô, giải phóng bộ 𝐧𝖌_ự_ⓒ trắng nõn đầy đặn, bàn tay anh mang theo dòng điện từ sau lưng vòng ra phía trước nhào nặn quả anh đào mẫn cảm của cô cho đến khi bọn chúng bị anh trêu chọc trở nên cứng ngắc.
𝐍·🌀·ự·🌜 của cô không phải rất lớn nhưng hình dạng cũng rất tốt, tay lớn vừa vặn có thể nắm chặt, giống như quả đào mật thơm ngọt ngon miệng.
Bàn tay của anh xoa nắn mặc cho nó biến hóa thành các loại hình dạng trong tay mình.
Cổ họng Thẩm Tinh Hòa phát ra tiếng 𝖗ê-ⓝ ⓡ-ỉ khó nhịn, cô rời môi nhìn sợi chỉ bạc mập mờ kéo ra giữa hai người, mặt Vệ Mân luôn ít có biểu cảm cũng hiện ra dáng vẻ độп·g t·ì·ⓝ·𝐡, hai má ửng đỏ, bờ môi óng ánh trong suốt.
Yết hầu của anh 🌀ợ●𝖎 ⓒả●Ⓜ️ 𝖓𝒽ấ*𝐩 𝐧♓*ô, ánh đèn phòng sách tỏa ra ánh sáng ấm áp chiếu lên người anh cũng thành màu vàng mập mờ.
Thẩm Tinh Hòa nhìn mắt anh, một lần nữa 𝒽*ô*𝖓 lên môi anh giống như người vô cùng khát, còn anh lại chính là suối ngọt khiến khô nóng cùng khát vọng trong cơ thể cô được xoa dịu.
Hai cơ thể liên kết chặt chẽ ngồi trên ghế da, thấm thoát quần áo hai người đều đã cởi ra bị ném ở một bên, toàn thân cô chỉ còn lại quần lót viền tơ, huyệt nhỏ cách đồ lót chầm chậm 𝐜_ọ 𝐱á_✝️ thân dưới to lớn này.
Vệ Mân 𝖑1-ế-𝐦 𝐦ú●𝐭 nhũ thịt trắng nõn trước 𝓃ⓖ_ự_ⓒ cô, quần lót của anh bị Thẩm Tinh Hòa 𝒸●ư●ỡ●𝐧●🌀 é●🅿️ kéo xuống, gậy thịt vận sức chờ phát động, cách quần lót đ·â·Ⓜ️ ✔️·à·🔴 cô.
Thẩm Tinh Hòa chịu không nổi nghẹn ngào bật ra tiếng 𝖗ê*п 𝖗*ỉ, quy đầu to lớn của anh mang theo hơi nóng cách đồ lót đ·â·Ⓜ️ 𝖛·à·𝑜 tiểu huyệt của cô. Vải vóc ma sát huyệt thịt mẫn cảm của cô mang đến k●í𝖈●♓ ✞♓í🌜●♓ quá mức mãnh liệt, anh chỉ nhẹ nhàng đú.т vào hai lần cô đã ẩm ướt rối tinh rối mù.
"Vệ Mân, ưm~, tiến vào." 〽️-ôⓝ-ⓖ cô không ngừng ép xuống, huyệt nhỏ rụt lại một chút, tầng tầng lớp lớp thịt mềm bọc lấy quy đầu của anh, muốn khiến anh thẳng tiến vào sâu, càng dùng sức cắm.
Vệ Mân trừng phạt cắn nhũ hoa của cô một cái, nghe thấy cô nửa thống khổ nửa vui thích 𝐫ê●𝐧 𝓇●ỉ, κ♓.⭕.á.1 ↪️ả.Ⓜ️ từng đợt từng đợt càng mạnh hơn, chỉ có quy đầu tiến vào đã sảng khoái khiến anh khó mà tự điều khiển được.
Huyệt nhỏ của cô lại nóng cùng chật chội, giống như vô số cái miệng nhỏ bao trùm lấy anh. Bàn tay anh xoa nắn cái 〽️·ôп·ℊ mượt mà đầy đặn của cô, cố gắng động thân để gậy thịt lại tiến vào một chút, hai người đồng thời phát ra tiếng rê·𝖓 𝓇·ỉ.
Thẩm Tinh Hòa lẩm bẩm hai tiếng giống như bất mãn anh chậm chạp, lề mà lề mề, ɱ●ôⓝ●🌀 cô khẽ nâng khiến quy đầu đang nằm trong tiểu huyệt rời khỏi, cô xấu hổ cười, ngón tay móc đồ lót bên trong tiểu huyệt ra, đã ướt đến mức có thể vặn ra nước.
Cô vạch đồ lót ẩm ướt ra, để lộ ra cửa huyệt thần bí tỏa hơi nóng, nhắm ngay gậy thịt đang dâng cao dưới thân cái Ⓜ️ô●n●🌀 hạ xuống trực tiếp ngồi xuống.
Gậy thịt phá vỡ tầng tầng huyệt thịt đ*â*𝖒 đến chỗ sâu nhất, cơ thể co rụt lại, trong nhất thời vẫn chưa thích ứng được to lớn của anh, vách thịt đã căng đến cực hạn, thận trọng chìm đắm trong 𝐤●♓𝐨á●ⓘ cả●𝖒 cuối cùng đem đến cho cô.
Vệ Mân buông nhũ thịt trong miệng ra, bàn tay đè xuống sau gáy cô ♓ô●𝓃 lên bờ môi đỏ tươi của cô, hấp thu lấy nước bọt trong miệng cô. Hạ thân cũng không nhịn được khẽ động một cái, gậy thịt dán sát nhục bích ma sát mang tới 𝖐𝒽·𝑜·á·𝒾 𝒸·ả·〽️ tê dại làm cho anh muốn đè cô xuống 𝒽⛎𝓃.𝐠 𝒽ă.ռ.𝐠 làm.
Không gian trên ghế nhỏ hẹp, anh đú-т vào hai lần cũng không tận hứng. Thế là hai tay nâng 𝐦ôռ·ℊ cô, người đứng lên, dưới thân hai người vẫn kết hợp chặt chẽ, anh đặt Thẩm Tinh Hòa lên bàn sách. Tay quét văn kiện trên bàn xuống đất sau đó nâng hai chân cô lên, duy trì tư thế đứng thẳng, nặng nề ra vào, mỗi một cái đều vừa mạnh vừa sâu. Hai chân cô bị đẩy ra gác trên vai anh, gậy thịt tráng kiện không ngừng ra vào bên trong tiểu huyệt, huyệt thịt đỏ tươi cũng đi theo ra, ◗â-ⓜ dịch trong suốt từ chỗ hai người kết hợp không ngừng chảy ra rơi trên sàn nhà.
Trong miệng cô phát ra tiếng rên kiều mị, cái mô.ռ.ɢ giãy giụa nghênh hợp với va chạm của anh, 𝖐-♓-🅾️á-𝖎 ↪️ả-ⓜ to lớn khiến ánh mắt cô tan rã, ý thức đã hoàn toàn bị tình dục bao trùm.
Đáy mắt Vệ Mân nhiễm đỏ, dưới thân càng hung ác, quy đầu ở chỗ sâu của cô ma sát một vòng lại đi đụng vào chỗ sâu hơn, mỗi một cái đều đụng phải miệng tử cung của cô.
Mu bàn chân cô kéo căng thành một đường thẳng, toàn thân r●⛎●𝐧 r●ẩ●ÿ, sắc mặt ửng hồng, trong miệng ưm ưm nói không ra lời.
Vệ Mân nâng cao eo, bàn tay 𝖛*⛎ố*✝️ ⓥ*𝖊 thịt mềm giữa hai chân cô, ngón tay thò vào chỗ hai người kết hợp, nhẹ nhàng 𝖛-⛎-ố-ⓣ 𝖛-ⓔ âm đế sung huyết của cô, nghe thấy cô a a thét lên, dưới thân lại chảy ra một dòng nước lớn.
Ngón tay anh hướng lên, ôm eo cô, anh ôm lên h·ô·n miệng cô, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi cô, vừa đi vừa cắm, hai người một đường từ phòng sách làm đến phòng ngủ.
← Ch. 34 | Ch. 36 (c) → |