Không Đói
← Ch.36 | Ch.38 → |
Đang là tiết trời hạ chí, hai người trên giường cũng không ngại nóng mà ô-ⓜ ấ-𝓅 nhau cùng bày tỏ nỗi lòng. Ân Ly bỗng nhiên nhớ tới hỏi hắn đến Biện Châu khi nào, bên kia ôm nàng ôm đến chặt chẽ, lười nhác đáp: "Ban đêm mới vừa tới." Nàng sợ hắn còn chưa ăn cơm đã đến tìm nàng, vội hỏi hắn có đói bụng không? Đã ăn cơm hay chưa?
Tuân Du hơi yên tĩnh, giọng đè nén trả lời: "Đói rồi... Đói lâu lắm rồi"
Ân Ly cảm thấy khi nãy mình thật không phải, tức giận ồn ào với hắn lâu như vậy, cũng không để ý xem hắn đã ăn cơm hay chưa, vội đẩy ra hắn muốn đứng dậy đi gọi người chuẩn bị cơm.
Người mới ngồi dậy, liền bị hắn kéo lại một phát, xoay người đ-è ⅼê-ռ п-ɢ-ườ-𝐢 nàng, thân dưới 𝐜*ọ 𝖝á*𝖙 đùi nàng. Ân Ly cảm nhận được có một vật cứng rắn ⓝó-п-🌀 b-ỏⓝ-🌀 đang chà lấy đùi nàng tới lui, ngay sau đó liền phản ứng biết hắn đang nói chuyện gì, mặt tức khắc đỏ bừng.
"A Di, nơi này cực kì đói ..." Tuân Du cầm lấy một tay nàng kéo xuống thân dưới, miệng áp sát lấy lỗ tai xinh xắn của nàng thì thào, khiêu khích Ân Ly không ngừng г_⛎_ⓝ 𝐫_ẩ_🍸.
Tay nàng đặt sát trên vật kia, cách một lớp quần áo nhưng vẫn cảm nhận được khí nóng mà nó tỏa ra. Hắn cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nàng an ủi côn thịt bên trong quần đã trướng to khó nhịn, hơi thở phì phò giữ chặt lấy môi dưới của nàng. Ân Ly một tay ôm vòng lấy cổ hắn, nhắm mắt chìm đắm vào một mảnh ôn tồn.
Nàng bỗng nhiên liền nhớ tới trước đây trong thư hắn vẫn hay chọc nàng, cứ nói trong đêm cô độc khó ngủ muốn tương lai nàng phải bù đắp cho hắn. Khóe miệng nàng cong cong, né tránh hắn 𝖑-❗ế-Ⓜ️ 〽️ú_✝️ miệng mình, gặm nhẹ lấy cằm hắn. Nơi đó còn có râu vừa lún phún mọc, 𝖈*ọ 🔀*á*† môi nàng đau tê tê. Nàng cố ý lấy răng cắn lấy một cọng, khiêu khích hắn phải ✞𝐡*ở ♓*ổ*ⓝ ♓ể*𝐧 một trận.
Từ từ hướng xuống, học dáng vẻ lúc trước của hắn, 👢·1ế·Ⓜ️ qua cổ hắn, các khớp trong cổ họng hắn không ngừng lên xuống, lại càng khiến nàng muốn chọc ghẹo hắn. 𝐌ú·🌴 mát một lúc chỗ hầu kết kia, khẽ khàng cắn 𝐥ℹ️*ế*Ⓜ️ láp chậm rãi.
Tuân Du nửa ngửa đầu, im lặng thở dài, vừa đau khổ lại vừa khuây khỏa. Sao hắn lại không biết nha đầu này đã trở nên lợi hại như thế, hình như sắp không khống chế nổi bản thân.
Ân Ly kéo vạt áo hắn ra, lộ ra vùng ռ-gự-𝐜 п·ó·𝐧·ⓖ 𝖇·ỏп·𝖌 của hắn. Môi nàng đi xuống, áp sát n𝐠ự-𝒸 hắn, cảm nhận được nhịp tim vội vã của hắn, cơ hồ như muốn nhảy ra khỏi lồng 𝐧ⓖự*↪️ ấm nóng đó. Ân Ly mỉm cười, thì ra trêu đùa hắn lại vui vẻ như vậy, chả trách lúc trước hắn rất thích trêu chọc nàng như thế này.
Trò chơi này quả thực khiến Ân Ly không thể dừng lại. Nàng rút tay về, đẩy hắn l-ê-п 🌀-ℹ️ư-ờ-n-ɢ một phát, người liền ngồi lên phần bụng nhỏ của hắn. Tuân Du sớm đã si mê cơn khiêu khích của nàng, nàng muốn như nào hoàn toàn đều theo nàng.
Ân Ly phủ lấy thân người bên dưới, một mặt khẽ 𝒽·ô·ռ bộ 𝖓🌀ự*c trần trụi của hắn, một mặt xoa bóp hai viên thù du đã dựng thẳng kia, thỉnh thoảng còn dùng móng tay gẩy nhẹ, khiến hắn hít lấy một hơi thật sâu. Bàn tay vốn đang xoa nắn cặp ⓜô·𝐧·ɢ cong vểnh của nàng cũng trở nên cương cứng.
"A Di..." Yết hầu hắn chấn động, khe khẽ bật ra tiếng 𝓇ê·𝐧 г·ỉ, cực kì g-ợ-𝐢 ↪️-ả-Ⓜ️. Hắn có chút chịu không nổi, hạ thân trướng đau lại không nhận được sự ✌️●⛎ố●✞ v●𝖊 của nàng. Ân Ly không để ý tới hắn, nàng xấu xa nâng Ⓜ️ôⓝ.ⓖ lên cao ngăn chặn trướng vật đang không ngừng chà xát 𝖒*ô𝐧*🌀 nàng. Quay đầu Ⓜ️*ú*† lấy viên thù du trên n_𝐠_ự_𝖈 hắn, học cách hắn trước đây khe khẽ gặm nhắm ⅼⓘ·ế·ɱ m*ú*т nàng, trêu chọc làm hơi thở hắn càng thêm nặng nề.
Sau một lúc lâu, nàng phủ đến bên tai hắn, vừa hà hơi thổi vào lỗ tai hắn, vừa thẻ thọt hỏi: "Điện hạ, A Di học như thế nào?"
Trong đêm tối, đôi mắt thâm thúy của Tuân Du mờ mịt vì tình dục. Hắn giữ chặt sau gáy nàng, quay đầu vồ vập 𝒽ô·ⓝ lấy đôi môi đỏ mọng ấm áp, một bàn tay vội vàng tháo vạt áo nàng.
Bàn tay to lớn vói vào trong nhào nắn hai chú thỏ nhỏ ⓜề*ⓜ 〽️ạ*𝐢 trước ⓝ*ɢ*ự*🌜 nàng, dùng sức xoa bóp. Ân Ly ăn phải đau đớn, vội tránh môi lưỡi hắn, yêu kiều tố cáo: "Điện hạ làm đau ta..."
Tuân Du vừa nghe khí nóng càng dâng cao, hận không thể đem yêu tinh này xử tử tại chỗ! Nửa nâng lên thân mình muốn ♓●ô●n nàng, nàng lại lách mình tránh ra. Nàng bất mãn vặn vẹo cặp 〽️_ôn_g, côn thịt to lớn chà xát bị nàng đè chặt bên dưới, nói: "Sao lại chỉ cho Điện Hạ được chọc ghẹo ta, ta lại không được chọc ghẹo Điện Hạ à?"
Động tác của nàng lại chọc cho Tuân Du 𝓇ê*п 𝖗*ỉ một trận, vô lực nằm ngã vào gối mềm, mắt h_é ɱ_ở nhìn yêu tinh đang ngồi trên người mình, thầm nghĩ: Nha đầu này tối nay tính т𝓇.𝒶 тấ.𝓃 ta sao?
Ép giọng hỏi nàng: "A Di tính toán như nào?" Ân Ly cười: "Chính là muốn điện hạ tối nay đồng ý cho A Di làm chủ."
Tuân Du trong mắt hiện lên một tia bất thường, cố ý nói vẻ hơi khó xử: "Nếu muốn như thế cũng không phải không được, chỉ là A Di cũng không thể chỉ treo mà không cho Bổn Vương ăn thịt chứ?"
"Vậy điện hạ muốn như thế nào?" Ân Ly hỏi.
Tuân Du trong mắt hiện lên một tia ý cười vì đã đạt được mục đích, trong miệng lại làm như không mấy nguyện ý nói: "A Di đem quần áo cởi ra, Bổn Vương ít nhất cũng có chút an ủi."
Ân Ly do dự mà không tiếp lời, thấy thế Tuân Du nói: "Dù sao thì trong phòng tối như vậy, nàng cởi hay không cởi Bổn Vương cũng không nhìn thấy."
Ân Ly ngẫm nghĩ thấy cũng có lý, liền nghe theo hắn cởi hết quần áo để ở góc giường. Người nọ phía sau này cũng sột sột soạt soạt không biết là đang làm gì. Đợi khi nàng một lần nữa ngồi lên người hắn, mới phát hiện hắn cũng đã cởi sạch sẽ quần áo của mình.
Tuân Du giải thích nói: "Lát nữa còn phải đi ra ngoài, không thể làm dơ quần áo." Hình như nói chuyện cũng khá là có đạo lý nhưng lại cảm thấy không thích hợp, sao mới vừa rồi hắn không lo lắng vấn đề này chứ?
Tuân Du còn có ý tốt giúp nàng đem vật cứng kia một lần nữa nhét vào dưới m-ô-𝐧-𝖌 nàng, nói: "Đè đi nào, bằng không sẽ đụng trúng nàng." Ân Ly chần chừ, nàng mơ hồ cảm thấy chính mình bị hắn trêu cợt.
Vừa định đứng lên, lại bị hắn bóp eo không cho động đậy: "A Di sao thế? Không phải nói muốn Bổn Vương mặc cho nàng xử trí sao? Như thế nào lại muốn đứng lên."
Ân Ly khẽ 𝖈ắ·𝐧 𝐦ô·ⓘ dưới, đáp: "Ta không muốn chơi nữa..."
Tuân Du cười: "A Di đã mệt mỏi, vậy để Bổn Vương làm thay cho." Dứt lời, nửa ngồi dậy 𝐡ô.п lấy môi nàng, bàn tay to lớn ôm lấy cặp m*ô*ռ*🌀 nàng khẽ nâng lên, tách hoa huyệt đang bị ép chặt để nàng buông lỏng.
Miệng thịt bao bọc chặt chẽ phần da côn thịt, vừa ẩm ướt vừa nóng. Tuân Du áp sát miệng nàng thoải mái thở dài, bàn tay giữ lấy cặp 〽️ôп_ɢ nàng trước sau hoạt động...
Côn thịt nóng rực của hắn kề sát miệng thịt ⓜ·ề·𝐦 〽️ạ·𝒾 nơi mật huyệt của nàng, thậm chí có thể cảm nhận được phần gân xanh nổi trên gậy thịt, cùng với lỗ sáo thỉnh thoảng quét bên trong nàng. Vật kia vừa cứng lại vừa nóng, tựa như đang kề sát một cây gậy sắt cực nóng mà chà xát, cơ hồ muốn đem nàng hòa tan.
Ân Ly †ⓗ.ở 𝖍.ổ.𝓃 𝒽.ể.𝐧, dưới thân nàng tràn ra đầm nước. Chỗ hai người dán sát nhau ư.ớ.🌴 á.✞ rối tinh rối mù. Nàng đã hoàn toàn bị hắn khơi gợi lên tình dục. Thậm chí còn đỡ lấy bả vai dày rộng của hắn chủ động đung đưa cặp Ⓜ️ô_п_𝖌 của mình, dùng chính hoa huyệt của mình mà an ủi côn thịt trướng to không ngừng kia.
"A Di..." Tuân Du hé mắt, tựa sát bên môi nàng phát ra tiếng 𝖗ê-𝐧 г-ỉ 𝖌●ợ●ⓘ 𝖈ả●ɱ. Sự chủ động của nàng khiến hắn đắm chìm trong đó. Ân Ly bị phản ứng kịch liệt của hắn khích lệ, cái 𝖒-ô-𝓃-ɢ vặn vẹo càng lúc càng nhanh. Tay nhỏ lặng lẽ tìm ra phía sau, xoa bóp lấy hai viên cầu thịt căng phồng.
"Ưm!" Tuân Du bị kìm nén đã lâu, vẫn không thể nhẫn nhịn tiếp. Hắn mạnh mẽ ôm nàng 𝐡*ô*𝐧 lấy đôi môi đỏ mọng, cổ họng phát ra một tiếng gầm nhẹ, thân dưới chấn động một trận dữ dội, sau đó liền bắn ra ngoài.
Sau một lúc lâu, lại kéo nàng ôm vào trong lòng, yêu thương 𝒽*ô*n hôn lấy cái trán của nàng, thở dài một hơi, thật là chưa thỏa mãn mà...
← Ch. 36 | Ch. 38 → |