Phòng khách
← Ch.21 | Ch.23 → |
Đập vào mắt Thẩm Thư Lạc là hình ảnh nữ nhân đang quỳ, hai gối chống ra hai bên, bầu vú đỏ hồng ưỡn hết mức, một cánh tay rắn chắc của nam nhân từ đằng sau quàng qua vú lớn đẩy cằm nữ nhân lên, ra sức 𝖍ô.п 〽️-ú-✞, dữ dội tới mức có chút nước nhỏ xuống, rớt vào đầu v* đang đứng sừng sững nơi đó. Hạ thân hai người còn đang dính liền lại với nhau, ánh sáng đủ để thấy ◗-â-m dịch óng ánh không ngừng chảy xuống, tụ thành một vũng dưới sàn.
Tiếng cửa đóng lại không nặng không nhẹ mà đánh cái cạch.
"A!!! Không.... ." Phát giác có người bước vào, Lâm Tiêu Tiêu sợ muốn hỏng cả người, đôi mắt ngập nước đang nhiễm tình dục không thể tin nhìn người đang bước tới. Sao lại là anh?
Tiêu Nhạc hưng phấn không giảm mà liên tục nhấp lên nhấp xuống, phát cuồng, "Bảo bối, dạng chân ra cho hắn xem anh đang cắm em như thế nào! Miệng 🅓â_m của em đang vui thích 〽️ú_† gậy th*t lớn như thế nào! Vĩnh viễn không thể quên được anh mới là người đàn ông của em!"
Từng câu từng chữ thô tục của Tiêu Nhạc không làm cô phản cảm mà lại thêm ⓚ·í·↪️·h ✝️♓í↪️·♓ khó hiểu, phun thêm một đám dâ_〽️ thuỷ.
Không... đừng nhìn... cô không muốn anh thấy vẻ 𝖉â_Ⓜ️ đãռ_🌀 của cô như vậy. Cô muốn trốn nhưng không sao thoát khỏi cánh tay cứng rắn đang đè xiết đầu v*, cộng thêm dương v*t thô to đang cắm sâu trong 𝐭_♓â_n t_𝒽_ể như đang kéo cô lại vậy, ngay cả ngón tay quái ác cũng đang theo nhịp h𝐨🔼_𝐧 á_ⓘ mà chuyển động trong hậu huyệt. Cô muốn kêu Thẩm Thư Lạc mau mau rời đi nhưng từ trong miệng cô lại chỉ thốt ra từng tiếng r·ê·ռ 𝓇·ỉ phóng đãng.
"Ha, không ngờ là cậu sẽ vào thật. Nhưng cũng tốt, tận mắt chứng kiến sự hạnh phúc của chúng tôi. Cô ấy chính là người của tôi!" Tiêu Nhạc thập phần khiêu khích, giọng tràn đầy đắc ý.
Mắt Thẩm Thư Lạc mở to không chớp, nhìn hai người đang trần truồng l_à_𝖒 †_ì_𝓃_𝖍, dưới ánh đèn ✝️_𝒽â_п †_♓_ể oánh bạch như ngọc bị cơ bắp rõ ràng của đàn ông ♓*𝐮𝓃*ⓖ 𝒽ă*𝓃*🌀 đè ở dưới thân, gậy th*t lớn đỏ tím lấy các loại góc độ 𝐜.ắ.m 𝐯à.ο tiểu huyệt, gân xanh nổi trên dương v*t thấm nước ánh lên rành mạch, lông đen bù xù ướt nhượt hỗn độn một mảnh, tiểu huyệt bị dày vò đến phát sưng nhưng không hề có ý tứ muốn nhả gậy th*t ra.
〽️*á*ц của Thẩm Thư Lạc nóng hầm hập, tim nhảy bang bang, không phải vì lời nói khiêu khích kia mà phần nhiều là dáng vẻ đắm chìm trong 🅓.â.m loạn của Lâm Tiêu Tiêu. Anh xấu hổ khép lại đôi chân dài, đem đũng quần đang nhô lên một đoàn che chắn.
"Ồ.... . bảo bối, thật lẳng lơ.... bị người khác thấy còn vặn vẹo 𝖒ú-t gậy th*t.... . muốn anh cắm 𝐜·ⓗế·𝖙 em sao! Hả?" Không chỉ Lâm Tiêu Tiêu bị 🎋í●↪️●♓ t♓●í●🌜●𝖍 mà chính Tiêu Nhạc cũng hưng phấn muốn điên. Từ lúc Thẩm Thư Lạc bước vào, huyệt nhỏ liền gắt gao hút lấy dương v*t của hắn, hắn hận không thể ngay tức khắc bắn đầy tử cung của cô, hận không thể bịt chặt cái 𝒹_â_𝖒 huyệt ấy, không cho 🌴❗ռ●♓ 𝒹ị𝖈●ⓗ của hắn chảy ra dù chỉ một giọt. Nhưng tình địch còn đang đứng đó, hắn kiên quyết không thể tước ν-ũ 🎋-♓-í đầu hàng được, nhẫn nại thả chậm tốc độ, thay vào đó là nhét hai ngón tay khuấy động hậu huyệt của cô, 𝖉â●ⓜ thuỷ ngập ngụa kêu lép nhép, rồi hắn đú●t thêm ngón tay thứ ba vào...
Thật quá sức chịu đựng, tiếng ⓡê.𝐧 𝓇.ỉ sung 𝐬.ướ𝖓.𝖌 của cô, tiếng bành bạch của cơ thể cô khi được yêu thương, hình ảnh †hâ·ⓝ т𝖍·ể xinh đẹp tựa yêu tinh đang hút dương khí của đàn ông, tất cả đều là lời ⓓ·ụ ⓓ·ỗ của զ⛎.ỷ dữ, muốn mê hoặc Thẩm Thư Lạc sa đoạ vào đầm lầy 𝐝ụ*↪️ ν*ọ*ռ*g, anh cầm lấy cánh tay cô, giọng khàn khàn khó nén: "Tiêu Tiêu, em cảm thấy ⓢư·ớ𝐧·🌀 sao?"
"Ưm~ a~....... Thư Lạc.... em ra, ra mất a——" cô không biết đây là lần cao trào thứ mấy của mình nữa, không ngờ cô có thể trong tình huống bị anh đang nhìn, đ●â●m chọt cả hai lỗ mà 𝐬*ướ𝓃*g đến mức tiết thân.
Đôi mắt tinh thuần của cô đã phủ một màng 𝖒·ô𝖓·𝖌 lung mê loạn. Gò má non nớt nhiễm một tầng hồng, cánh môi mượt mà diễm diễm. Môi trên nhếch lên một độ cong rất cao, như là một đóa hoa mời người đến hái, lóe ra chút trong suốt sáng bóng, câu người thương tiếc, lại làm cho người ta nhịn không được muốn chà đạp lên. Thẩm Thư Lạc liền không muốn suy nghĩ thêm bất kỳ điều gì nữa, chỉ muốn yêu cô, yêu đến thế nào cũng không thấy đủ. Anh cúi đầu xuống, nuốt lấy từng giọt ngon ngọt bên trong.
"Thẩm Thư Lạc! Cậu có ý tứ gì, đây là nữ nhân của tôi!" Tiêu Nhạc khó chịu đẩy Thẩm Thư Lạc ra.
Thẩm Thư Lạc nhìn hắn, không lùi lại một chút nào, lần này dùng hai tay nắm lấy đôi vú no đủ, nhẹ nhàng cười nói: "Tiêu Nhạc, cậu tưởng tôi không hiểu cậu sao? Tại sao cậu lại gọi tôi đến? Để chứng minh Tiêu Tiêu là của cậu? Thừa nhận đi, trong xương cốt cậu chính là tên biến thái, lúc 👢-à-〽️ ✞-ì-𝓃-h muốn người khác xem! Tôi biết, cậu không chỉ thích làm cô ấy, cũng thích xem cô ấy bị người đàn ông khác làm, có phải không? Cậu đừng tưởng chỉ cậu mới có thể thoả mãn Tiêu Tiêu, nực cười, ban nãy cô ấy còn chẳng thèm gọi tên cậu."
Thẩm Thư Lạc dịu dàng ôm lấy 𝐭·ⓗâ·n ⓣ·𝒽·ể Lâm Tiêu Tiêu, kéo cô lên, bảo bọc cô trong lồng 𝐧🌀.ự.𝖈 ấm áp của mình, tiếp tục nụ 𝒽.ô.𝓃 chậm rãi mà sâu lắng.
Tiêu Nhạc bị nói thẳng mặt một trận, khuôn mặt tối tăm, nhìn Thẩm Thư Lạc không chút cố kỵ nào mà giam cầm Lâm Tiêu Tiêu trong tay, môi lưỡi hoà quyện, coi hắn như không khí. Hắn tức giận, thế nhưng đồng thời dương v*t lại càng thêm ngạnh, gấp không chờ nổi muốn đi vào.
Chẳng lẽ, hắn thật sự biến thái?
Lâm Tiêu Tiêu rời khỏi gậy th*t lớn, rơi vào lòng một người đàn ông khác, lại là người mà cô thích, không có chút do dự, đắm chìm vào ngọt ngào mà anh mang lại. Hạ thân càng lúc càng trống rỗng, không nhịn nổi mà sờ sờ kéo khoá quần của Thẩm Thư Lạc.
Hành động đó của cô, ⓚí🌜*ⓗ t♓*í🌜*♓ đến cả hai người đàn ông, "Tiểu 🅓â-ɱ đã-ⓝ-ℊ, mới như vậy đã muốn gậy th*t khác làm rồi? Đừng quên, nãy tới giờ anh mới là người làm em ra liên tục nha." Đáng lẽ khi thấy cô cùng người đàn ông khác vui vẻ, hắn phải thấy giận dữ hơn, nhưng ngược lại Tiêu Nhạc càng lúc càng hưng phấn, hắn lao đến, mạnh mẽ xoay người cô về phía mình, một lần nữa 𝐡.ⓤ.ⓝ.𝖌 ⓗă.𝐧.🌀 đẩy dương v*t đỏ tím của mình vào huyệt nhỏ tiêu hồn. Vì nước nôi đầy đủ nên chỉ cần sụt— một cái đã đi vào được cả cây.
Thịt huyệt quá non bị gậy th*t sậm màu to lớn của hắn cắm đến nước văng tung toé, hai túi trứng đánh lên kiều 〽️ô-n-ⓖ vang tiếng bạch~ bạch~ gợi dục.
Đây đúng là bảo vật, ở trên giường có thể làm đàn ông trở nên điên cuồng, chỉ sợ cắm không thể ngừng nổi, 𝒸𝒽.ế.† ở trên người cô cũng cam tâm tình nguyện.
Âm thanh kiều mị của cô, hình ảnh 𝒹â·〽️ loạn của cô đánh thẳng vào l●in●𝒽 𝖍●ồ●𝓃 Thẩm Thư Lạc, huyết dịch trong người tức khắc bùng nổ. Anh dùng tay lấy 𝐝â-𝖒 thuỷ đang lan tràn, bôi lên dương v*t hồng hào căng trướng của mình, loát lên loát xuống.
Tư thế lúc này là Lâm Tiêu Tiêu đối mặt với Tiêu Nhạc, tay hắn bấu lấy 𝐞_ο т_♓o_ռ, thẳng lưng đứng cắm ra vào phập phồng, môп.🌀 của cô chu lên cao, hậu huyệt bị ba ngón tay nới rộng còn chưa kịp khép kín, thật dụ hoặc. Khi hai người đang ý loạn tình mê, Thẩm Thư Lạc bắt lấy m*ô*п*g Lâm Tiêu Tiêu, đem dương v*t thô tráng dứt khoát đẩy vào, chính là, dương v*t của anh cũng thô to không kém Tiêu Nhạc, huống chi lỗ hậu nhỏ hẹp chưa từng bị khai phá, dương v*t chỉ mới 𝖈ắ*𝐦 ☑️à*⭕ một nửa, đã bị tường thịt gắt gao xoắn chặt cứng ngắc nhúc nhích không được.
"A a a...... Không.... . Đau quá..", bên trong cũng có rất nhiều d*m thủy, nhưng độ sâu của ba ngón tay lúc nãy không thể nào so với dương v*t lớn, dị vật cứng rắn nóng như bàn ủi, Lâm Tiêu Tiêu cảm giác cúc hoa bị kéo căng muốn nứt ra, tiểu huyệt phía trước càng khẩn tới cực hạn, bị hai dương v*t cắm đến bụng trướng căng.
Thẩm Thư Lạc nhẹ nhàng xoa nắn bờ Ⓜ️ô●ռ●🌀 hồng hào của cô, giọng khàn khàn nam tính: "Tiêu Tiêu, em thật thích được anh cắm đúng không? Lỗ hậu mà cũng chảy thật nhiều nước 𝐝â-m.... . thật là thoải mái.... dương v*t của anh sắp bị hút vào rồi!", vừa nói vừa chậm rãi trừu động.
"A~...... không.... . anh, anh mau...... ra ngoài... Á—!" Cô dùng hai tay 🅱-ấ-𝖚 𝖈hặ-✝️ vào người Tiêu Nhạc, t_♓_â_𝓃 𝐭_𝒽_ể run lên không rõ là vì sợ hay vì ⓢ-ướ𝐧-ℊ.
Thái dương Thẩm Thư Lạc chảy xuống từng giọt mồ hôi, đú*𝐭 vào rồi không lý nào lùi lại được, hơn nữa xúc cảm chặt chẽ này chính là lần đầu tiên của cô dành cho anh, không thể để cho người đàn ông khác chiếm tiện nghi được.
Tiêu Nhạc nghe tiếng Lâm Tiêu Tiêu năn nỉ Thẩm Thư Lạc rút dương v*t thô to ra ngoài, nhưng nhìn lại 𝐛𝐢ể-ⓤ †ì𝖓-ⓗ của cô, đã từ 𝐫-ê-𝓃 𝖗-ỉ khó chịu chậm rãi chuyển sang tiếng kêu vui thích, cho dù miệng nói không cần, hắn lại thấy lỗ huyệt phía sau tiết đầy chất lỏng, cơ thịt 𝐡𝖚ⓝ.ɢ h.ăռ.🌀 co chặt, hiển nhiên đã đem gậy th*t lớn của tên kia kẹp đến phi thường gấp gáp. Đồng thời, tiểu huyệt phía trước quả thực như đang phun trào, xoắn chặt gậy th*t của hắn càng mãnh liệt, hầu kết Tiêu Nhạc lăn lộn vài cái, tuy rằng trong lòng có chút không thoải mái khi cùng làm với người khác, nhưng 𝒹ụ·𝒸 𝖛·ọ·ռ·🌀 trong t-ⓗ-â-𝖓 🌴-𝐡-ể lại kêu gào đòi thỏa mãn, hắn chế trụ ✞𝐡â_ռ 𝐭_𝐡_ể cô, khàn khàn nói: "Đồ lẳng lơ, anh cắm 🌜𝒽ế.✝️ em! Cắm cho em kêu dâ●𝖒 này! Cắm cho em phun nước này!"
"A~ a~ a~.... . quá sâu.... . A~ a~" hạ thể trước sau đều bị cắm gậy th*t, thể nghiệm trước nay chưa bao giờ có, Lâm Tiêu Tiếu thấy 💰.ướ.ⓝ.ɢ đến muốn bay lên.
Cảm nhận bên trong cô đã thích ứng được kích thước kinh người của hai căn dương v*t, hai tên đàn ông liền bắt đầu đao to búa lớn không kiêng kị gì nữa, mỗi bên đều ra sức cắm lên lên xuống xuống, hai cái huyệt bị xỏ xuyên, phát trướng đến tê dại, chút đau đớn ban đầu cũng bị k●h⭕●á●❗ 𝖈●ả●m cực hạn nhấn chìm. Lượng lớn ◗.â.ⓜ dịch tưới tắm hai căn dương v*t thô to, làm tiết tấu ↪️ắ_ɱ ⓥ_à_0 гú●т r●a càng thêm thông thuận, mượt mà thoải mái.
"Không cần... a~.. Quá nhiều.... . a~a~.... . hỏng mất.... a~ a~ a~" dương v*t của Thẩm Thư Lạc thật sự quá thô, hậu huyệt mỗi lần đều bị nhồi căng đến cực hạn, k-♓𝐨-á-i c-ả-Ⓜ️ dồn dập khiến cô rên không khép nổi miệng nữa.
"Không cần sao? Không cần mà hai huyệt ⓓ·â·ɱ vẫn hút gậy th*t chặt như vậy, Thư Lạc, cậu nói xem?" Gương mặt sáng láng của Tiêu Nhạc đối lập với lời lẽ thô tục, hắn vừa nói vừa chơi đến đa dạng.
Lúc này, lỗ trước thì ɱ·ú·🌴 gậy th*t của Tiêu Nhạc, lỗ hậu thì ăn gậy th*t của Thẩm Thư Lạc, hạ thể ba người 🌀i𝐚·ⓞ h·ợ·🅿️, hai dương v*t kề ở bên nhau chỉ còn cách một vách mỏng, đôi khi vận động mạnh còn có chút cảm ứng được gậy th*t của nhau, ◗â.m dịch tronh suốt ào ạt toát ra bị tác động bắn thành bọt trắng, ướt hết lông mao hai người đàn ông, nơi gı*🔼*ο hợ*🅿️ của ba người hỗn độn một mảnh.
Chưa bao giờ được nếm trải sự sung 💰ướ●п●ⓖ đến thế này, thần trí Thẩm Thư Lạc lâng lâng, giọng anh trầm thấp: "Tiêu Tiêu, bảo bối.... . A—.... . Đừng 𝐤-ẹ-𝓅 ↪️-hặ-ⓣ như vậy.... . kẹp anh không động nổi."
"A.... . nhanh.... . nhanh quá.... . A a a.." Ⓜ️ô*𝖓*ⓖ bị Thẩm Thư Lạc nâng đến càng cao, gậy th*t thô tráng c*ắ*〽️ 𝐯à*𝐨 đường đi trơn trượt thật sâu, cái loại tư vị khác thường này làm Lâm Tiêu Tiêu trầm luân không thoát nổi.
Tiêu Nhạc xem cô bị dương v*t lớn của người đàn ông khác cắm rút lỗ hậu ngày càng mê loạn, thì trong lòng lại có chút không thoải mái, tựa muốn chứng tỏ bản lĩnh đàn ông, hắn nhéo đùi cô, thân mình không ngừng đưa đẩy, đem gậy th*t lớn xỏ xuyên càng thêm dũng mãnh, một chút lại một chút, đại quy đầu thật sâu đỉnh đỉnh hoa tâm phía trong, thẳng đến đẩy mở cả tử cung, tử cung nhục bích 𝒽●u𝐧●𝐠 𝐡ă●п●g hấp thụ đại quy đầu của hắn, mỗi một lần ⓡú_т г_a đều phải vận hết sức, mang theo một tảng lớn ◗●â●𝖒 dịch tuôn ra theo.
"A a a a...... Tiêu Nhạc.... . gậy th*t lớn....... cắm sâu quá.... A—" cô mở rộng hai chân câu lấy cái eo của hắn, ⓜ.ô𝖓.ɢ dẩu cao để Thẩm Thư Lạc mặt sau làm càng thêm dễ dàng, chỉ cần người phía sau nhấp mạnh thì phía trước bị đè ép hẳn xuống, nhục huyệt ăn vào toàn bộ gậy th*t lớn, vú bự c●ọ 𝐱●á●🌴 khuôn 𝖓𝖌-ự-𝒸 cứng rắn đem đến 🎋𝖍-0-á-ı 🌜-ả-𝖒 dữ dội, người phía trước cũng không chịu thua, dùng sức mà đẩy ngược lại, Lâm Tiêu Tiêu ở giữa dung hoà lực đạo của hai người đàn ông, dục tiên dục tử.
Âm thanh 𝐝·â·𝖒 đã·𝐧·𝖌 bay bổng, 𝐭𝐡â_𝓃 ✞_𝒽_ể càng thêm khát vọng cực độ, như hận không thể hút cạn cả hai cây dương v*t lớn này.
"◗â-𝖒 nữ, lẳng lơ, cắm em! Cắm em! Cắm cho em chỉ nhớ được gậy th*t của anh thôi!" Tiêu Nhạc bị động tác khiêu gợi của cô làm 𝖐h𝐨.á.𝐢 𝐜.ả.〽️ tăng vọt, đôi mắt lại nhìn chằm chằm lỗ nhỏ bị dương v*t khác nhét đầy, huyệt trước vẫn luôn ⓜú*т hắn gắt gao không buông, thật 𝐬ướ𝓃*🌀 quá, s-ư-ớn-𝐠 phát điên, cô muốn mạng hắn mà!
"... Ha.... gậy th*t của anh sắp bị bấm gãy.... Thật là lợi hại.... ." Hắn vẫn luôn biết cô trên giường ⓓ.â.𝐦 đã.𝖓.ⓖ không chịu nổi, nhưng lúc nào cũng mang theo ánh mắt vô tội thanh thuần, đúng kiểu đàn ông thích nhất, không thể nào chống cự được, hận không thể sa ngã vào 𝐭𝖍●â●𝖓 🌴ⓗ●ể của cô.
"A~...... quá thô.... a~ a~.... . bị hai gậy th*t lớn.... a~ a~.... . cắm muốn hư.... . A~ a~ a~.... ." Lâm Tiêu Tiêu 𝐬-ướ𝐧-𝖌 muốn xỉu, vú lớn bị hai người đàn ông thay phiên yêu thương đến đỏ bừng bừng, mồ hôi tuôn ra không phân rõ là của ai với ai.
"Liền biết em là tiểu 🅓â●〽️ đãп●g thiếu làm, ngày ngày muốn ăn gậy th*t lớn của đàn ông có phải hay không? Thật 🅓-â-𝐦.... . Yêu tinh.... thật chặt.... Thư Lạc, xem b𝐢·ể·𝖚 t·ì·𝓃·𝒽 của cậu có phải ⓢướ·n·ℊ muốn ⓒ●𝖍●ế●t đi? Có phải hay không 𝒸·𝒽·ế·† trên người yêu tinh này cũng cam tâm?"
"A.... . Không.... Quá nhanh...... A a a a....... Muốn tiểu..." Cô т♓*ở 🅓*ố*c, bị hai căn dương v*t lớn làm nửa ngày, 𝒹_â_m huyệt vừa sưng to vừa tê dại, sung 𝐬ư*ớռ*🌀 đến cực hạn, chịu không nổi, 𝓇*⛎*𝖓 𝖗ẩ*y mạnh một cái, đem âm tinh phun trào.
Hai cái gậy th*t bị cao trào của cô κ*ẹ*𝖕 𝐜*h*ặ*✞ 𝐦-ú-т vào, cũng nhẫn nhịn không nổi nữa.
"Cho em, đ●ú●ⓣ em ăn t❗·ռ·h 𝐝·ịc·♓ của anh, ăn đến no thì thôi!" Tiêu Nhạc nhắm chặt mắt kêu to. Thẩm Thư Lạc cũng gầm lên, cùng nhau đem lượng lớn nùng tinh bắn thẳng vào trong bụng Lâm Tiêu Tiêu.
Ba người trần truồng đ●ê ⓜ●ê sung sư*ớ*п*ℊ, thời điểm cùng 🦵ê●ռ đỉ𝐧●𝒽, tiếng kêu sung sướ.𝖓.🌀 hoà lẫn vào nhau vang dội.
Tất cả cảnh tượng dâ-ɱ loạn kia, không biết từ lúc nào đã lọt vào một đôi mắt nâu sâu thẳm ngoài khe cửa...
Tư vị cao trào qua không bao lâu, ba người lại bắt đầu một vòng chiến mới. Lâm Tiêu Tiêu bị lăn lộn suốt đêm, hai người đàn ông đổi qua đổi lại lỗ nhỏ, bắn ra rất nhiều lần. Toàn thân bị bao phủ †*ℹ️ռ*h ◗*ị*ⓒ*h cùng 🅓â.〽️ dịch, hạ thể hai cái động bị cắm đến không khép lại được, thỉnh thoảng còn trào ra dịch trắng, phút cuối cùng cô không trụ nổi mà ngủ mất.
Cô được Thẩm Thư Lạc ôm vào trong ⓝℊ*ự*🌜, đôi ɱắ.🌴 𝓃.𝒽ắ.𝖒 𝓃𝖌♓ı.ề.п, 𝐭1_n_𝐡 𝖉_ị𝖈_𝖍 trên mặt đem lông mi dính cả vào nhau. Xem thần sắc mỏi mệt của cô, anh áp lực 𝐝ụ·𝒸 ✅·ọ𝖓·🌀 bản thân, ở miệng nhỏ 𝒽ô.ⓝ hôn: "Bảo bối!", rồi bế cô vào phòng tắm.
← Ch. 21 | Ch. 23 → |