Truyện:Đại Ca Và Mít Ướt - Chương 54

Đại Ca Và Mít Ướt
Trọn bộ 60 chương
Chương 54
Xe chấn
0.00
(0 votes)


Chương (1-60)

Tính tự chủ của Tô Dĩ Nam còn coi như không tồi. Hắn trực tiếp lái xe đến một con hẻm gần đó.

Chỗ này tạm thời còn chưa bị khai phá, bốn phía bị hàng rào vây kín nên cũng không có người qua lại. Địa phương này rất thích hợp để chơi xe chấn.

"Mít Ướt, xem bây giờ em còn lấy cớ được nữa không?"

Tô Dĩ Nam đẩy cô nằm xuống ghế, giây tiếp theo hai chân Mít Ướt đã bị tách ra. Vừa rồi hoa huyệt bị Tô Dĩ Nam đùa bỡn giờ đây đã đầy 🅓â●ⓜ thuỷ sáng lấp lánh.

"Mít Ướt nâng môռ.🌀 lên một chút, anh muốn uống một ít nước ngọt của em."

Tô Dĩ Nam ôm 𝖒·ô·𝖓·ℊ nhỏ của cô rồi kéo cô xuống dưới thân mình.

Khương Điềm chẳng hiểu sao Tô Dĩ Nam mới khai trai được mấy ngày mà đã học xong mấy thứ linh tinh vớ vẩn để trêu ghẹo cô.

Bây giờ còn biết rủ cô chơi xe chấn nữa!!!

"Anh đừng có kéo!"

Khương Đình cảm giác được Ⓜ️●ôռ●ⓖ nhỏ của mình bị bắt nâng lên.

"Mít Ướt thành thật phối hợp một chút thì sẽ nhanh kết thúc. Nếu không thì anh sẽ làm em ở đây cả đêm đấy!"

Trên mặt Tô Dĩ Nam còn mang theo vẻ uy 𝒽❗ế●𝖕.

Khương Điềm sợ Tô Dĩ Nam sẽ làm mình cả đêm vì thế liền vội vàng nâng Ⓜ️ôп*🌀 nhỏ, để hoa huyệt sát vào miệng của hắn.

"Như vậy mới ngoan chứ."

Khoé miệng Tô Dĩ Nam hơi nhếch lên, sau đó hắn cúi xuống, mạnh mẽ hút lấy hoa huyệt ở trước mắt.

"Ưm! Tô Dĩ Nam, anh đừng dùng sức như vậy!"

Khương Điềm ↪️ắ*ⓝ ɱô*ï, 𝐧_ℊự_ⓒ phập phồng kịch liệt.

Vậy mà Tô Dĩ Nam lại dùng đầu lưỡi ⓒ.ắ.𝐦 ✌️.à.ⓞ trong hoa huyệt của cô, lại còn dùng sức hút nó. Giống như muốn hút khô 𝐝â-𝐦 thuỷ của cô vậy.

"Anh mà không dùng sức thì sao em sư●ớⓝ●g được?"

Tô Dĩ Nam cười cười, sau đó dùng tay tách hai mảnh môi â-m 𝐡-ộ ra, thô ráp đầu lưỡi nặng nề quét qua âm đế.

"Aaaa"

Khương Điềm há miệng kêu lớn, cô cảm thấy nửa người dưới của mình đã bị hắn 𝖑1ế_𝐦 đến nỗi nhũn ra rồi.

Tô Dĩ Nam nhìn thấy bộ dáng ⓓâ*〽️ đ*ã*ⓝ*ⓖ của Khương Điềm, ý cười bên môi càng đậm. Mít Ướt cũng sớm có ngày bị hân dạy dỗ thành tiểu ԁ_â_〽️ phụ mà thôi.

Khương Điềm không chịu nổi Tô Dĩ Nam lăn lộn, qua vài phút đã cao trào.


Cao trào qua đi, Khương Điềm nằm ngửa trên ghế †_𝖍_ở 🅓_ố_↪️, nhưng Tô Dĩ Nam cũng không cho cô có cơ hội nghỉ ngơi, côn thịt 𝓃_óⓝ_g 𝐛_ỏ𝓃_ℊ đã đặt ngay huyệt khẩu còn đang 𝓇ⓤ-n ⓡ-ẩ-🍸 kia.

"Mít Ướt có thể nhìn kính chiếu hậu, nhìn xem anh làm em như thế nào."

Tô Dĩ Nam dùng quy đầu ⓒ.ọ xá.✞ với huyệt khẩu, mới cọ vài cái mà quy đầu đỏ tươi đã dính đầy ◗-â-Ⓜ️ thuỷ trong suốt.

"Đm! Tiểu nộn bức của em cứ như cả dòng suối ấy, nhiều nước quá!"

Hắn thật là yêu 𝖈●h●ế●𝐭 cái tiểu nộn bức này của Mít Ướt.

Tô Dĩ Nam đỉnh eo, côn thịt bắt đầu từ từ tiến vào hoa huyệt.

Sau khi nghe hắn nói vậy, Khương Điềm lập tức nhìn vào kính chiếu hậu. Quả nhiên trong kính chiếu hậu là hình ảnh côn thịt đỏ tươi đang từng chút từng chút ghim vào trong 🌴_♓_â_n 🌴𝐡_ể cô.

Cô nhìn thấy cửa huyệt bị quy đầu căng rộng ra, tiếp theo là nguyên cây côn thịt ⓒ●ắ●Ⓜ️ ѵ●à●𝐨 bên trong. Quy đầu vẫn luôn chen vào bên trong, mãi tới khi chạm đến điểm G mới chịu dừng lại.

"Mít Ướt, hôm nay đổi thành em làm anh đi."

Tô Dĩ Nam khẽ cười, nói.

Hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên ⅼà_〽️ 𝐭ì_𝐧_ⓗ với Khương Điềm, cô đã ngồi ở phía trên cưỡi côn thịt của hắn.

Cảm giác lúc ấy κ_í𝐜_♓ ⓣⓗ_í𝐜_𝐡 đến nỗi khiến hắn không thể quên được.

Chương (1-60)