Truyện:Quy Lai (Trở Về) - Chương 006

Quy Lai (Trở Về)
Trọn bộ 244 chương
Chương 006
Trêu chọc (Tiết Tử Ngang H)
0.00
(0 votes)


Chương (1-244)

Edit: Hazjk

Beta: Hazjk + Su

Ngay khoảnh khắc cô rơi vào vòng tay của Tiết Tử Ngang, đôi môi của anh cũng vươn lên, có chút hương rượu, hơi lạnh, nhưng rất mềm.

Triệu Ngu đã giằng co một vài lần mà không tránh ra được, lơ ngơ ngồi trên đùi anh, mặc cho anh ♓ô●ⓝ cô. ♓*ơ*1 ✞*♓*ở 𝓃*ó𝐧*𝖌 𝖗ự*𝒸 tiếp tục phả lên mặt cô, và dần dần, cơ thể cứng ngắc của cô cũng bắt đầu thư giãn, khi đầu lưỡi anh cố gắng cạy mở hàm răng của cô thì cô liền chủ động mở miệng ra. Lưỡi anh tiến thẳng vào, quấn lấy lưỡi cô trêu chọc, cánh tay quanh eo cô dần dần 𝐬ⓘ.ế.𝐭 🌜𝖍.ặ.†, ѵ𝖚ố_𝐭 𝐯_𝖊 khắp cả người cô.

Cơ thể của Triệu Ngu trở nên mềm nhũn, hơi 𝐭.♓.ở 𝐠ấ.🅿️ gáp, hai tay cô vô thức quấn quanh cổ anh, chiếc lưỡi mềm chủ động quấn quanh đan xen với anh.

Lòng bàn tay anh di chuyển đến ռ🌀ự●🌜 cô, cách một lớp quần áo xoa nắn một lúc, Tiết Tử Ngang bắt đầu cởi từng chiếc cúc áo, từ áo khoác ngoài đến chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Những ngón tay của anh mang theo hơi lạnh chạm vào vùng da trước 𝓃𝖌ự●𝖈 khiến Triệu Ngu 𝐫●𝐮●ⓝ rẩ●🍸 khắp cơ thể, ⓒắ_п nⓗ_ẹ lên môi anh.

Anh đẩy chiếc áo lo̶t̶"̶ lên trên, nắm lấy một bên 𝐧ⓖ-ự-c bóp nhẹ, đầu ngón tay ấn vào hạt đậu nhỏ đã cứng lên ở phía trên, vừa chà xát vừa xoa nắn vòng quanh. Cơ thể của Triệu Ngu lại một lần nữa căng cứng, Ⓜ️ôn-g cô vặn vẹo trên người anh, vừa hay chạm vào một nơi đang dần trở nên cứng ngắc.

Tiết Tử Ngang rời khỏi đôi môi cô, nụ ⓗô-𝐧 di chuyển từ má đến cổ, 𝖒ú_т lấy ⓜú*𝖙 để xương quai xanh đang bị bị áo lo̶t̶"̶ làm vướng víu, môi và lưỡi tiếp tục đi xuống, và rơi xuống bầu ⓝ.𝐠.ự.↪️ trắng ngần, Ⓜ️●ê Ⓜ️●a●ռ 𝖑_ⓘế_𝐦 mú*𝐭.

Triệu Ngu 𝖈ắ_п 𝖒_ô_𝒾 để kìm nén tiếng r*ê*п r*ỉ mà cô muốn thốt ra, hai tay cô bám chặt vào hai đầu vai anh, toàn thân 𝖗*⛎*𝓃 ⓡẩ*🍸. Nhưng khi anh 🦵·❗·ế·𝐦 Ⓜ️.ú.𝐭 đầu ռ●🌀●ự●c cô một cách tỉ mỉ tinh tế, cô không thể nhịn được mà 𝐫.ê.𝓃 𝐫.ỉ, mềm nhũn ⓣ-𝒽-ở ԁ-ố-c trong vòng tay anh.

Tiết Tử Ngang tiếp tục xoa nắn bộ 𝐧ⓖ-ự-𝐜 của cô bằng đôi môi của mình, bàn tay anh di chuyển dọc theo bụng dưới của cô, 𝐯⛎ố_𝐭 𝐯_ⓔ đi vào trong chiếu váy, phủ lên â-ɱ 𝐡-ộ và nhẹ nhàng xoa nắn, sau đó chạm vào khe hở bí ẩn.

Cô vẫn mặc quần lo̶t̶"̶ và vớ, nhưng khi đầu ngón tay anh chạm vào, anh rõ ràng có thể cảm nhận dính ướt một mảng.

Anh rời khỏi núm nhũ hoa, ngẩng đầu lên 𝒽_ô_п và thì thầm vào tai cô: "Sao nó ướt nhanh quá vậy? Chảy thật là nhiều nước."

Mặt của Triệu Ngu đỏ ửng, cô cúi đầu không dám nhìn anh, hai chân cô khép chặt lại, nhưng lại không thể ngăn được anh tiến vào sâu hơn.

Những ngón tay dài của Tiết Tử Ngang ✌️υố*𝐭 ✌️*e qua lại dọc theo đường may, càng ngày càng ẩm ướt, nhìn dáng vẻ không chịu nổi của cô, anh càng trở nên xấu xa dùng sức nhiều hơn, ngay khi tìm thấy vị trí của hoa huyệt, anh liền mạnh mẽ nhấn vào và xoa nắn nó.

"A ..." Triệu Ngu hét lên và vặn vẹo tuyệt vọng trên đùi anh.

Anh vừa 𝐥.ℹ️ế.𝐦 ⓜú●t vành tai cô, vừa dùng một tay xoa nắn bầu 𝐧𝖌.ự.𝒸 của cô, kéo mạnh núm nhũ hoa, xấu xa bừa bãi trêu chọc những bộ phận nhạy cảm nhất trên cơ thể cô.

Không lâu sau, Triệu Ngu cắ.𝖓 𝖒ô.ⓘ tiết ra, cả người co giật nằm liệt trên người anh.

Cảm nhận được lòng bàn tay đã bị ướt đẫm, anh lại cười khẽ: "Thật là nhạy cảm, cách hai lớp vải mà vẫn "lên" được? Lại còn có thể ra nhiều như vậy?"

Triệu Ngu nước mắt lưng tròng, xấu hổ ngước mắt nhìn Tiết Tử Ngang.

Anh mỉm cười, 𝐡ô●𝓃 lên môi cô và khẽ hỏi: "Đã bao lâu rồi chưa làm?"

"Nửa ... nửa năm."

𝐋●𝖎●ế●〽️ môi cô một lúc, anh hỏi lại: "Muốn không?"

Triệu Ngu 𝒸*ắ*ⓝ 𝐦*ô*❗ và không nói gì.

Tiết Tử Ngang mỉm cười, ôm lấy eo cô và kéo cô sát về phía hông của mình, ⓒ-ọ xá-✞ thứ vừa dày và cứng của anh vào người cô rồi thì thầm: "Nó muốn em đấy."

Triệu Ngu không nói, cũng không di chuyển, nhưng nhìn anh bằng ánh mắt ngại ngùng. Anh đưa tay cởi đôi giày cao gót của cô ra, rồi từ từ kéo quần lo̶t̶"̶ và quần vớ của cô xuống, thấy bộ dạng cô 💰ℹ️_ế_🌴 𝐜_♓ặ_т lại, anh vỗ nhẹ vào hông cô: "Nhấc Ⓜ️ô●ռ●🌀 lên nào."

Triệu Ngu ngoan ngoãn làm theo. Anh cởi thành công đồ lót và quần vớ của cô rồi quăng nó sang một bên. Tiết Tử Ngang giữ chặt Triệu Ngu rồi xoay người cô lại để đôi chân thon dài của cô đối diện với anh, để cô cưỡi lên đùi anh.

Váy của cô đã bị xốc lên đến thắt lưng, ngay khi nhìn xuống anh có thể nhìn thấy mảng thịt thưa thớt lông và khung cảnh hấp dẫn hơn ẩn giấu ở nơi bí mật đó.


Yết hầu không nhịn được lăn lên lăn xuống, anh ↪️·ở·1 🍳ⓤ·ầ·𝖓 trong giây lát, cầm côn thịt thô to đè lên khe nhỏ vẫn đang rỉ nước, 🌜·ọ ×·á·✞ qua lại ở giữa hai chân cô.

"Ưm ..." Triệu Ngu 𝐫⛎.п ⓡ.ẩ.𝐲, bộ 𝓃.𝐠ự.ⓒ sữa phập phồng ⓝⓗ*ấ*ρ 𝖓♓*ô lủng lẳng trước mặt anh. côn thịt nóng rực đè trên khe huyệt nhỏ đã chen vào được một nửa quy đầu, cảm nhận sự tinh tế chặt chẽ ở bên trong, Tiết Tử Ngang hừ khẽ, 𝖘ⓘế.𝖙 𝐜.𝖍.ặ.т eo cô chuẩn bị vượt qua từng lớp từng lớp thịt mềm tăng tốc mạnh mẽ tiến vào.

Ai ngờ đâu Triệu Ngu lại đột nhiên bừng tỉnh từ trong những cảm xúc trước đó, cô đẩy mạnh anh ra và đứng lên khỏi người anh, hai chân 𝓇*⛎*𝖓 ⓡẩ*🍸 chạy sang một bên để đi giày.

Không chờ đợi Tiết Tử Ngang lên tiếng, cô cúi đầu khóc lóc và liên tục xin lỗi anh: "Xin lỗi... Xin lỗi Tiết tổng... Tôi chỉ... Tôi chỉ là choáng váng một lúc... Xém chút nữa... Xin anh đừng để ý, tôi... Xin lỗi... "

Hai chân cô vẫn trống trơn, bước trên đôi giày cao gót nhìn vừa dài vừa thẳng, hai bầu 𝖓g.ự.🌜 đầy đặn vẫn lộ ra trần trụi trong không khí, đong đưa qua lại theo chuyển động của cô, làm cho Tiết Tử Ngang nhìn đến choáng váng. Cái đáy quần đã sưng lên đến cùng cực, chỉ vừa mới nếm được một chút vị ngọt lại bị quăng sang một bên khiến cho anh cảm thấy nghẹn đến đau nhức khắp người.

Nhưng anh từ trước đến nay không có sở thích é-ⓟ 🅱️υộ-↪️ phụ nữ, cô gái này muốn đi, anh cũng sẽ không ngăn cản.

Vì vậy, anh chỉ có thể nhìn cô vội vàng nhặt quần áo ở trước mặt mình, cúi đầu khóc và xin lỗi nhiều lần với đôi mắt đỏ au, và cuối cùng là nhìn cô vội vã lao ra khỏi biệt thự giống như chạy trốn.

Nhu cầu tình dụ̶c̶ không được thỏa mãn, Tiết Tử Ngang tức tối đấm vào ghế sofa, anh chợt nhìn thấy chiếc quần vớ và chiếc quần lo̶t̶"̶ ren dính nước sáng lấm lánh.

"C*𝐡ế*† tiệt!" Anh 𝐧ⓖ.𝒽ⓘế.ռ 𝖗.ăⓝ.ɢ chửi thề, để nguyên như vậy bước về phòng tắm với côn thịt đang dựng thẳng đứng. Nhưng anh bước được vài bước thì lại quay đầu lại, liếc nhìn chiếc quần vớ và quần lo̶t̶"̶ trên sàn, sau đó cúi người nhặt lên rồi mang theo vào phòng tắm.

Triệu Ngu gọi xe đi về, trên đường đi giữa hai chân cô vẫn ướt sũng. Trong khi tài xế không chú ý, cô phải bí mật nhét khăn giấy vào trong đó lau bớt rồi lặng lẽ lấy nó ra, vì sợ nước sẽ chảy ra chỗ ngồi. Cô biết cơ thể cô nhạy cảm như thế nào và 𝐡●@●ⓜ m●υố●ⓝ tình dụ̶c̶ của cô mạnh mẽ ra sao, đặc biệt là kể từ khi cô và Thương Lục tách ra, cô vẫn chưa làm với những người đàn ông khác.

Với kỹ xảo khiêu khích khéo léo của Tiết Tử Ngang, cô không thể kìm nén nổi, thậm chí còn có ý muốn 👢à●ɱ 𝖙●ì𝐧●♓ với anh.

Nhưng lý trí của cô cuối cùng cũng có thể vượt qua 𝖍🅰️.m 𝐦ⓤ.ố.ռ của cơ thể. Cộng thêm tính cách của cô ở trước mặt Tiết Tử Ngang không cho phép cô phát sinh 𝐪-𝐮ⓐ-ռ 𝖍-ệ với anh nhanh như vậy.

Hơn nữa, càng ăn không được, người đàn ông này sẽ càng quan tâm cô.

Chương (1-244)