Làm tới mức mật dịch vương vãi
← Ch.074 | Ch.076 → |
Hàn Ỷ Mộng cố gắng nuốt vào nhả ra món đồ to đang nằm giữa khớp háng anh trai, hiện tại kích cỡ của tên nhóc này quá kinh người, làm mười mấy lần, khóe môi cô bị mài tới phát đau, quai hàm cũng sưng đau ê ẩm không thôi, nhưng mà, ngẩng đầu nhìn dáng vẻ say mê ngây ngất của Giang Tế Xuyên, cô lại có động lực để tiếp tục cố gắng.
Hơi thư giãn để miệng thả lỏng một chút, một tay cô nắm lấy gậy th*t thô kia của anh, sục lên sục xuống, tốc độ và sức lực vừa tầm, mà một bàn tay khác cũng không rảnh rỗi, nhẹ nhàng nâng hai túi tinh bên dưới vật nam tính của Giang Tế Xuyên, khẽ vươn đầu lưỡi đỏ hồng ⅼiế.ⓜ láp một cách dịu dàng.
Người đàn ông không nhịn được bật ra tiếng kêu rên, chiếc lưỡi nhỏ Ⓜ️●ề●ⓜ 𝖒ạ●𝖎 của em gái quá mê người, hai túi trứng lúc nào cũng bị lơ là lúc này khoan khoái cực độ, dưới sự co rút của cơ vòng, quy đầu ở phía trước phấn khích phun ra nước dịch trong suốt.
Không đủ, làm thế này lâu mới thỏa mãn, thèm muốn cô, muốn được đè cô bên dưới người làm một trận long trời lở đất, đẩy cây gậy hừng hực vào sâu trong cơ thể của em gái.
Hàn Ỷ Mộng đang há miệng tính ngậm gậy th*t anh trai vào miệng lần nữa, thì bị anh chụp lấy, ép lên cửa sổ sát đất ♓ô.𝐧 vồn vã, lưỡi cô bị anh 🍳*цấ*ռ ⓠ𝖚*ý*ⓣ, khóe môi còn nước bọt chưa kịp nuốt xuống: "Ưm, anh..." Cô cất tiếng cầu xin, thì đã bị Giang Tế Xuyên vô tình bỏ qua, hô-n càng sâu càng mạnh hơn.
Giang Tế Xuyên 〽️*ú*𝐭 mát môi lưỡi em gái mạnh bạo như thể muốn cắn xé nuốt cô vào bụng, tung hoành càn quấy bên trong khoang miệng cô. Ở bên dưới, món hàng to khủng của người đàn ông đang cắm điên cuồng vào giữa hai chân thiếu nữ, âm đế cứ bị gậy th*t chọc từng cú một, cơ thể vừa qua một lần 🦵●ê●𝖓 đỉn●ⓗ lại bị làm cho thức tỉnh một lần nữa, 🅓â●Ⓜ️ dịch như được trút vào.
Hàn Ỷ Mộng thấy cơ thể mình nhẹ bẫng, giống như lơ lửng giữa không trung, rất trống trải, cần phải có vật nam tính thô ráp đó của anh lấp đầy một cách dữ dội, muốn được gậy th*t to đó xỏ xuyên, cắm rút thật mạnh.
Nghe tiếng kêu rên của em gái càng lúc càng vang vọng, cơ thể thì càng lúc càng mềm, Giang Tế Xuyên biết thời cơ đã đến, anh không chút chùn tay lật người thiếu nữ lại, để cặp 〽️·ô·n·g trắng tuyết của cô đối diện với mình.
Vòng eo bị bàn tay anh giữ chặt, Hàn Ỷ Mộng lúc này đang ở tư thế chổng ɱ●ô●ռ●𝖌, cũng vì vậy nên cặp ɱôп.ɢ cô đang mở ra, cúc huyệt hồng hào nõn nà và huyệt nhỏ đang chảy ◗â●m dịch đều bị nhìn không sót một tí gì.
Giang Tế Xuyên lại không chờ đợi được nữa, quy đầu chọc vào hoa huy*t đẫm nước của em gái, ↪️·ọ ⓧá·𝖙 vài lần thì cắm "Phụt" một tiếng đẩy thẳng vào trong, gậy th*t thô to vừa ✝️𝖍â_ɱ 𝖓_𝐡ậ_🅿️ vào trong, đã bị những lớp thịt non mềm nóng ẩm bao bọc, cái cảm giác kéo căng đó trong chớp mắt đã khiến cho dương v*t của anh to ra thêm nữa.
"A!" Hàn Ỷ Mộng không kiềm chế được hét lên chói tai, 𝐬ướռ_ɢ quá đi mất, 𝖈-ả-ⓜ 🌀-𝒾á-c т-ê 𝖉ạ-ℹ️ lan tỏa từ huyệt nhỏ tới từng tế bào cùng tứ chi cơ thể, cô có cảm giác như lỗ chân lông toàn thân đều giãn nở, thỏa thích hưởng thụ κ·𝖍·𝑜á·i cả·ⓜ trong cơ thể do anh trai mang đến.
Hai khối ռ●gự●🌜 tròn mềm bị đè trên mặt kính cửa sổ bị biến t♓.à.𝐧.ⓗ hìⓝ.♓ dạng bằng phẳng, theo động tác cơ thể mà bầu 𝓃🌀ự_c bị 🌜-ọ 🔀á-🌴 qua lại trên mặt kính mát lạnh, cộng thêm 🎋♓🅾️_á_❗ ↪️ả_m khởi nguồn, cô 𝒸_ắ_ⓝ ⓜ_ô_𝐢, chống tay lên mặt kính tiếp nhận hết đợt tấn công này tới đợt tấn công khác đầy dũng mãnh của anh trai.
Tiếng ✝️●ⓗ●ở ◗ố●🌜 của thiếu nữ cùng tiếng va chạm †𝖍*â*𝖓 𝖙𝖍*ể nhanh chóng vang khắp căn phòng làm việc, từ dưới tóc mái của Ỷ Mộng túa ra lớp mồ hôi mỏng, một cánh tay bị Giang Tế Xuyên trói quặt ra sau người, cặp ⓜ*ô*𝓃*𝐠 bị anh va đập sinh ra cơn sóng thịt này nối tiếp tiếp cơn sóng thịt khác, cặp 𝐦*ô*𝓃*ɢ thịt trắng nõn bị giày vò tới mức đỏ lựng, hai bầu ⓝ·𝖌·ự·🌜 ở phía trước cũng lắc lư kịch liệt, thỉnh thoảng còn bị bàn tay Giang Tế Xuyên bắt lấy đùa bỡn một phen, đỉnh anh đào đã bị sưng đỏ se cứng giống một hòn đá nhỏ, nhào nắn sinh ra một loại ⓚ·𝒽⭕·á·𝐢 ↪️ả·〽️ khác lạ.
Mà 𝐝.â.〽️ huyệt ở giữa hai chân, được gậy th*t của anh trai chọc vào vang lên tiếng nước từng chặp từng hồi, lại càng được anh trai đưa đẩy sinh ra, òm ọp nhóp nhép đú.𝐭 vào 𝓇●ú●ⓣ г●a khiến cho 𝒹·â·𝐦 dịch vương vãi khắp nơi, một khung cảnh phóng đãng và 𝒹·â·m mỹ.
← Ch. 074 | Ch. 076 → |