← Ch.26 | Ch.28 → |
Mộ Diên cong eo, hoa huy*t quá căng và tê dại.
"...Ưm... anh Hàn Sanh ... anh Hàn Sanh ..." Mộ Diên lắc đầu bất lực vặn vẹo thân mình.
Phó Hàn Sanh thong thả ung dung nhấc một bên đùi ngọc của Mộ Diên lên, một bên còn lại bị hắn đè ở dưới thân, cho dù con giao long dưới háng đã gào rống từ rất lâu, nhưng hắn vẫn hết sức kiên nhẫn dùng ngón tay đâ·〽️ thọc vào vách thịt non mềm trong huyệt động của cô bé này.
Phó Hàn Sanh trầm ngâm, khuôn mặt trong sáng và nho nhã, ánh mắt lại tràn đầy ◗ụ.c vọ.ռ.🌀 mãnh liệt thúc giục cô: "... A Diên muốn được cắm không...".
Hắn thích đôi mắt mơ màng đẫm lệ của Mộ Diên trong lúc này, mờ mịt hồ đồ giống như chìm xuống đáy biển sâu, không còn sự tỉnh táo của ngày thường, toàn thân trần trụi mà thể hiện 𝒹-ụ-ⓒ ✌️ọn-ⓖ của mình.
Tiếng kêu của cô cũng đã bắt đầu chậm rãi thay đổi, ban đầu là kinh hoàng sợ hãi, cực kỳ miễn cưỡng, dần dần đã trở nên ngọt ngào 〽️ề·〽️ 𝖒·ạ·𝒾, như khóc như than, lại bắt đầu nhẹ nhàng nâng cánh 𝐦-ô-п-ⓖ lên, để mặc cho ngón tay Phó Hàn Sanh lặng yên hoạt động, đôi mắt bị bao phủ bên trong sương mù, cho dù chảy bao nhiêu nước mắt cũng không ngăn được sự ⓠ●ⓤγế●𝓃 г●ũ mê hồn.
Phó Hàn Sanh khẽ nhếch khóe môi, hắn đột nhiên dừng động tác ở ngón tay lại, đồng thời 𝖗ú●🌴 𝐫●𝖆 khỏi hoa huy*t của Mộ Diên.
Sau đó dùng hai tay chống trên giường đất, vén mái tóc mềm loà xoà ướt đẫm của cô ra sau đầu, rồi hết sức thong thả ung dung nhìn cơ thể non mịn của Mộ Diên vặn vẹo trên giường, giống như một con mèo nhỏ phát ra từng tiếng 𝖗·ê·п 𝖗·ỉ yêu kiều, đau khổ cầu xin hắn lấp đầy sự hư không dưới hạ thân.
Cô biết Phó Hàn Sanh cố ý, cố ý muốn cô bị lửa đốt toàn thân, nhưng lại không cho cô thỏa mãn, muốn cô kề bên cao trào, khi chỉ còn một bước, thì sẽ đột nhiên dừng lại, chịu khổ vô cùng tận.
Phó Hàn Sanh cắn lên chiếc cằm nhọn của cô, 𝐭h_â_ⓝ т_h_ể hai người dán chặt vào nhau, Mộ Diên hơi khủng hoảng, sao lại gần như vậy, giống như sắp hòa thành một thể, làn da trắng nõn của Phó Hàn Sanh dưới ánh nến trở nên mờ ảo, hắn khàn khàn ◗-ụ ԁ-ỗ: "... A Diên, có muốn được cắm không?"
"... Ưm... Muốn..." Mộ Diên vặn vẹo, 🅓ụ*c v*ọ*𝐧*ℊ bao trùm, lý trí tan rã, môi đỏ mấp máy: "... muốn được cắm... A Diên muốn được cắm..." Chân cô hơi mở ra, hoa huy*t phía dưới đã bị Phó Hàn Sanh chà đạp đến mức khó chịu vì trống trải.
"Bé con 𝖉â-𝐦 đã-𝓃-𝐠, nếu vậy tôi sẽ khiến em thoải mái!" Hắn cúi đầu ⓛ·𝒾ế·𝐦 lên môi Mộ Diên từng chút từng chút một, nụ h·ô·𝓃 nhẹ nhàng bất tri bất giác lại biến thành môi răng dày xéo, đầu lưỡi lần theo khoé miệng Mộ Diên chui vào bên trong, không hề khách sáo cuốn lấy lưỡi cô, lại dây dưa 𝐦●ú●𝖙 ⓛⓘế-Ⓜ️, 𝐡*ô*ռ 𝐦*ô*ï cũng có thể khiến cho tiếng nước tí tách vang lên, sắc dục lan tràn.
✞-𝐡â-n ⓣ♓-ể ư*ớ*† á*т của Mộ Diên càng thả lỏng hơn, cánh tay như ngó sen quàng trên vai hắn, bị hắn 𝒹-ụ d-ỗ duỗi đầu lưỡi ra, hiển lộ trong không khí mà xoắn xít lấy lưỡi hắn.
"Hôn anh đi, A Diên, " giọng nói của hắn đã trở nên nghẹn ngào, Mộ Diên hiện giờ là ngoan ngoãn nhất, bảo làm gì thì nhất định sẽ làm đó, gò má cô nóng lên, mái tóc dài rối tung, tiến gần đến đôi môi mỏng của Phó Hàn Sanh, duỗi phấn đầu lưỡi non nớt ra 𝐥ı.ế.m láp môi hắn một chút, vừa ướt vừa mềm.
Phó Hàn Sanh thoáng thoả mãn, ✝️♓â●ռ ✝️●♓●ể cao lớn chui vào trong chăn, lại cong lưng khom người xuống, môi lưỡi đi theo chiếc cổ ɱ*ảⓝ*♓ 🎋𝖍*ả*ⓝ*ⓗ của Mộ Diên một đường đi xuống mà 𝒽ô-n-, bàn tay nóng rực cũng liên tục 𝖘_ờ 𝖘𝖔_ạn_🌀, ⓓụ●↪️ ✅●ọ𝐧●g bừng bừng phấn chấn giãy giụa cùng với sự cố gắng khắc chế bản thân. Bàn tay to lại trượt xuống, không ngừng xoa bóp cánh 𝐦ô-𝖓-ɢ mịn màng nẩy nở, dương v*t thô tráng bên dưới chăn đã nổi đầy gân guốc, ngẩng đầu đứng thẳng từ lâu.
Hầu kết hắn căng cứng, bàn tay xoa nắn hoa huy*t ướ·t á·𝖙, cầm lấy dương v*t cọ cọ lên cửa hoa huy*t trơn trượt, tìm kiếm chiếc miệng nhỏ kia, bởi vì có ái dịch bôi trơn, quy đầu thuận lợi đ_â_ɱ ✌️à_⭕, bên trong mềm ấm nhơm nhớp, nhưng vẫn không tiêu thụ được con quái vật khổng lồ của Phó Hàn Sanh, đường đi chật hẹp bài xích dị vật xâm lấn, khiến hắn bị kẹt lại nửa chừng. Truyện Tiên Hiệp
Tuy chỉ vào được một phần, nhưng Phó Hàn Sanh đã cảm nhận được một sự tê dại thoải mái, hắn xoa đầu v* Mộ Diên, sau đó vươn đầu lưỡi ra 👢.ïế.〽️ hàm, cắn lấy đầu v* cô day day, đừng thấy thân hình Mộ Diên mảnh dẻ, thực ra cả Ⓜ️ô𝐧●𝖌 và nɢ*ự*c đều rất đầy đặn.
Đường đi bên dưới lại càng 💰*ⓘế*✞ ↪️♓ặ*✞, Phó Hàn Sanh lưu luyến không rời buông cặp vú trắng như tuyết kia ra, dưới thân chuyển động đ-â-Ⓜ️ ☑️-à-0 một cái, đốt ngón tay vừa nhéo vừa xoa nắn nhụy hoa, giọng nói cực kỳ khàn tiếng "Ngoan nào, thả lỏng một chút."
Mộ Diên rầm rì kêu lên, Phó Hàn Sanh dùng một tay xoa nắn nhụy hoa khiến cô thả lỏng, lại dùng một tay khác đè bờ vai trắng trẻo của cô, dưới háng lại cắm mạnh vào, phụt một tiếng, toàn bộ thân dương v*t đã chui vào bên trong.
"... A...anh Hàn Sanh ..." Mộ Diên hơi nhíu mày, thực sự là quá căng trướng.
← Ch. 26 | Ch. 28 → |