Vay nóng Tima

Truyện:365 Ngày Hôn Nhân - Chương 293

365 Ngày Hôn Nhân
Trọn bộ 368 chương
Chương 293
Vịnh Repulse
0.00
(0 votes)


Chương (1-368)

Siêu sale Shopee


Dịch: Benbobinhyen

Lãnh Tử Tình đột nhiên trong lòng ấm áp. Lại còn có một cảm giác yêu đương...

Cô và Lôi Tuấn Vũ, cưới trước yêu sau? Ngọt ngào tới quá nhanh, như nước thủy triều, còn chưa phản ứng kịp, trầm tư một lát liền đã bị ướt gấu quần...

Vịnh Repulse. Là nhà hàng hải sản khá nổi tiếng ở Tân Hải. Nó nằm ở khu vực sầm uất, tiếp giáp mấy khu chung cư cao cấp, là một nhà hàng Trung Quốc chủ yếu kinh doanh hải sản.

Lôi Tuấn Vũ sở dĩ chọn nơi này, một là vì nó rất có nét đặc sắc của Tân Hải, đó là thành phố ven biển, hải sản chính là đặc sản ở đây. Hơn nữa nó mang hương vị Trung Quốc, để Sean thưởng thức một chút hương vị hải sản theo kiểu Trung Quốc.

Lãnh Tử Tình cùng Lôi Tuấn Vũ xuống xe, đi vào Vịnh Repulse.

Bước vào cửa xoay, đập vào mắt là thiết kế trang trí xa hoa thanh lịch, phục vụ chuyên nghiệp ân cần chu đáo, giọng nói ngọt ngào khiến người ta vô cùng dễ chịu.

Lôi Tuấn Vũ nắm tay Lãnh Tử Tình, gật gật đầu với nhân viên phục vụ, nói: "309, đã đặt trước."

Nhân viên phục vụ lập tức bấm thang máy, nói với nhân viên phục vụ ở lầu ba qua tai nghe. Tất cả phục vụ vô cùng chu đáo.

Lãnh Tử Tình tuy tằng đã từng nghe nói đến nơi này, nhưng cũng chưa từng đến. Không khỏi quan sát xung quanh.

"Hải sản ở đây không tệ." Lôi Tuấn Vũ nhẹ nhàng ôm cô, dịu dàng nói.

Trong dạ dày Lãnh Tử Tình lại một trận cuộn trào, hai chữ hải sản khiến cô chợt thấy buồn nôn.

"Sao vậy? Sắc mặt khó coi như vậy?" Lôi Tuấn Vũ thân thiết hỏi.

Lãnh Tử Tình nặn ra nụ cười, lắc lắc đầu: "Không có, có thể là do đi thang máy, có chút choáng."

Lôi Tuấn Vũ có chút đăm chiêu nhìn cô, sau đó nắm tay cô, đi ra ngoài.

Phục vụ ở đây cũng thật chu đáo, sớm đã có nhân viên phục vụ đón sẵn ở cửa thang máy, đưa bọn họ đến phòng 309.

Vừa bước vào phòng, thiết kế trang nhã đã cuốn hút ánh mắt Lãnh Tử Tình. Cả bức tường đều dán giấy màu đỏ sẫm, đều có khắc rỗng hình hoa mẫu đơn, vô cùng cao quý trang nhã.

Giữa trần nhà là một bộ đèn treo kiểu Trung Quốc, ở giữa là chụp đèn hình vuông mô phỏng quốc họa hoa mẫu đơn, bên ngoài là chao đèn bằng tre chạm rỗng hình tròn, cảm giác thanh nhã thoát tục, vô cùng sinh động.

Lãnh Tử Tình vừa bước vào liền rất thích cái đèn kia, hình thức rất độc đáo, nói thật là trông giống như lồng chim. Ha ha, cô nghĩ cho dù là nhốt mấy con chim, cũng vẫn rất tuyệt.

Lôi Tuấn Vũ dặn dò nhân viên phục vụ, nếu có một đôi vợ chồng người Pháp đến, thì trực tiếp mời đến đây. Nhân viên phục vụ đỏ mặt rời đi. Lãnh Tử Tình dễ dàng hiểu được, cô gái này là bị vẻ bề ngoài tuấn tú của Lôi Tuấn Vũ hấp dẫn, cho nên mới mặt đỏ tai hồng! Tâm lý của con gái, ha ha. Cô không khỏi nghi ngờ chính mình, vì sao lúc trước khi nhìn thấy Lôi Tuấn Vũ lại không có phản ứng như những cô gái bình thường chứ? Mà là, hình như hắn chẳng qua chỉ giống như đại ca hàng xóm mà thôi. Có lẽ là mấy anh trai bên người mình đều rất xuất sắc, cho nên nhìn mãi thành quen? Hay là, con mắt cô có vấn đề!

"Đang nghĩ gì vậy?" Lôi Tuấn Vũ cười giúp cô cởi áo khoác, sau đó treo lên mắc áo.

Lãnh Tử Tình dịu dàng nói: "Không có gì. Chỉ đang nghĩ vì sao lúc trước em không bị cảm vì anh!"

Lôi Tuấn Vũ nhìn cô, nhíu mày, nói: "Nói như vậy, em hiện giờ đang bị cảm vì anh?"

"Ách?" Lãnh Tử Tình cả kinh, xấu hổ cười cười. Cô cũng không có ý này nha! Sắc mặt trắng bệch, cô ngượng ngùng vân vê góc áo, cố đánh trống lảng: "Ở đây có chút ngột ngạt, có phải là không có cửa sổ thông khí?"

"Phải không? Để anh xem xem." Lôi Tuấn Vũ lập tức xem xét điều hòa, hình như đã mở. Hắn nhìn Lãnh Tử Tình, phát hiện cô đang né tránh ánh mắt mình, vỡ lẽ cười cười.

Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra. Sean và phu nhân Rosa bước vào. Nhân viên phục vụ lễ phép nói: "Xin chào, tiên sinh, khách quý đã đến!"

Lôi Tuấn Vũ vội mỉm cười bắt tay với Sean, chào hỏi với Rosa, tiếp đó trịnh trọng giới thiệu Lãnh Tử Tình: "Thưa ngài Sean và phu nhân, đây là Lãnh Tử Tình, phu nhân của tôi!"

Mắt Sean mở lớn: "Lôi tổng, tôi còn nhớ lần trước khi tôi gặp phu nhân của ngài, cô ấy vẫn còn độc thân chứ! Không ngờ Lôi tổng ra tay thần tốc như vậy! Ha ha ha!"

Lôi Tuấn Vũ cũng cười theo, nói: "Xin lỗi, ngài Sean, lần trước là tôi không nói rõ ràng, nhưng tuyệt đối không phải cố ý giấu diếm!"

"Ồ, thì ra là thế!" Sean cười đến xấu xa, thân thiết ôm hôn Lãnh Tử Tình.

Lãnh Tử Tình len lén trốn sau lưng Lôi Tuấn Vũ, thò tay luồn vào nhéo thắt lưng Lôi Tuấn Vũ một cái, tỏ ý kháng nghị! Lôi Tuấn Vũ không ngờ cô sẽ có hành vi như vậy, kinh ngạc nhìn cô một cái, thấy cô làm bộ như cái gì cũng không biết, không khỏi cảm thấy buồn cười.

Bốn người an vị, Lôi Tuấn Vũ đưa thực đơn cho Sean, để anh ta tùy ý chọn vài món. Sean khéo léo nói lời từ chối. Vì thế, Lôi Tuấn Vũ liền chủ động gọi vài món đặc sắc ở đây.

Hải sâm công phu, bào ngư cực phẩm, rau trộn tứ bảo, sò điệp nướng nấm... Lôi Tuấn Vũ gọi một lèo mười món ăn, Sean ngồi nghe liên tục xua tay, nói Lôi Tuấn Vũ không cần quá phô trương. Mà Lãnh Tử Tình vừa nghe thấy từng món từng món "hải sản", sắc mặt cũng càng ngày càng trắng.

Nhân viên bán hàng nhiệt tình bưng trà rót nước cho bọn họ. Rosa là một người đẹp phương Tây điển hình, tóc màu hạt dẻ chải ra sau đầu, dáng vẻ rất năng động. Người này xem ra rất hòa nhã, trên mặt luôn mang theo nụ cười, khuôn miệng rộng lộ ra hàm răng trắng bóng.

Tiếng Trung của Sean thực ra rất lưu loát, có lẽ là do ở lại Trung Quốc khá lâu rồi, công tác qua lại cũng khá nhiều. Nhưng Rosa thì khác, cô ta chỉ biết mấy câu đơn giản đại loại như "xin chào", "cám ơn".

Lãnh Tử Tình ngay từ lúc đầu đã phát hiện ra tình huống này, khi bọn họ đang nói chuyện, Sean còn thỉnh thoảng cúi đầu giải thích gì đó cho Rosa. Rosa thì chỉ mỉm cười gật đầu.

Vì thế, Lãnh Tử Tình lập tức liền dùng tiếng Pháp nói chuyện với Rosa, chân thành nói những câu như: "Cô rất xinh đẹp! Cười lên rất đẹp!" Nghe thấy Lãnh Tử Tình có thể nói tiếng Pháp lưu loát, Rosa rất kinh ngạc, và cũng rất hứng thú. Cứ kéo tay Lãnh Tử Tình nói chuyện không ngừng.

Chỉ chốc lát sau, nhân viên phục vụ đã mang đồ ăn bước vào, bày lên trên bàn.

Lôi Tuấn Vũ lịch sự cười nói: "Ngài Sean, hôm nay chỉ là một bữa cơm đạm bạc, ngài có thể nể mặt, tôi và phu nhân rất lấy làm vinh hạnh!" Khách sáo một hồi, bắt đầu vào tiệc.

Lãnh Tử Tình trừng mắt nhìn một bàn đầy hải sản nóng hổi kia, trong dạ dày lại cuộn trào mãnh liệt.

Lôi Tuấn Vũ thấy cô không động đũa, cẩn thận đảo một hồi cơm trộn hải sâm trước mặt cô, lại làm cô cau mày nhăn mặt.

Rosa lẳng lặng ghé sát Sean, cười nói: "Anh xem, Lôi tổng nhà người ta đối với phu nhân thật tốt?"

Sean cũng giơ ngón tay cái lên.

Lãnh Tử Tình xấu hổ cười cười, không muốn làm mọi người mất hứng, liền cố nén khó chịu, cúi đầu ăn một miếng cơm, một mùi tanh đột nhiên từ mũi truyền đến sau đầu! Lãnh Tử Tình dường như là phản xạ có điều kiện, trong dạ dày liền bắt đầu cuộn trào dịch vị!

Lãnh Tử Tình hoàn toàn không thể khống chế, vội vàng chạy vào phòng vệ sinh, nôn ọe một hồi!


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-368)