Đừng 🎋_ẹ_ρ 𝐜hặ_ⓣ như vậy
← Ch.82 | Ch.84 → |
Phục Hoa cuối cùng vẫn quyết định tắm, nhưng Hạng Huân là người làm giúp cô.
Tắm rửa xong cũng không mặc quần áo. Hạng Huân lau khô người cho cô thì ôm cô tới sô pha. Cậu dùng một tay xoa 𝖓·ⓖ·ự·𝖈, đôi mắt đen nhánh nhìn cô, nhẹ nhàng cùng cô chạm môi.
Giống như đang 🍳𝖚●γế●𝐧 𝐫●ũ cô, năm ngón vân vê nhũ thịt, thỉnh thoảng lại dùng cánh mũi cao thẳng cùng đôi môi mỏng cọ qua, nhưng lại không ngậm lấy núm vú đỏ bừng.
Cậu 𝖍-ô-п dần từ ռ🌀_ự_𝖈 lên tới cổ cô, cánh môi lướt nhẹ qua mặt Phục Hoa.
Phục Hoa không rõ cậu đang làm gì, nhưng bị trêu chọc như vậy khiến cô chỉ muốn tước 𝐯·ũ 🎋♓·í đầu hàng. Phục Hoa chủ động 𝒽*ô*𝐧 cậu, Hạng Huân lập tức giữ chặt lấy cô, gia tăng nụ ⓗ-ô-𝖓 này.
Hai người không mặc quần áo, 🅓ươ_𝐧_𝖌 ѵ_ậ_† kè sát tiểu huyệt ướ.🌴 á.𝐭, vốn dĩ chỉ cần nâng người cô lên là có thể 𝒸ắ●𝐦 ѵà●𝐨, nhưng cậu vẫn cứ không nhúc nhích. Bàn tay dày rộng 𝐯●u●ố●t v●e eo nhỏ, cậu thấp giọng nói: "Chị tự ngồi lên đi."
Phục Hoa chống tay lên vai cậu, đỡ lấy cây gậy cứng rắn phía dưới, nhẹ nhàng ngồi xuống. Dù tiểu huyệt có ướt mềm tới cỡ nào đi nữa, nhưng cũng bị thứ đồ to lớn kia làm cho cô hết sức khó khăn.
Cô dừng lại, đỏ mặt nắm 𝐝ươⓝ.𝖌 ☑️.ậ.ⓣ cọ qua lại trước miệng huyện, chờ quy đầu được bôi trơn mới lại ngồi xuống.
Hạng Huân cúi đầu chơi đùa 𝐧·🌀ự·𝖈 cô khiến cho cả người Phục Hoa mềm nhũn, da đầu tê dại.
Hạng Huân vỗ về cơ thể đang 𝐫𝖚·𝓃 гẩ·🍸 trước mặt: "Tự mình động."
Phục Hoa nhẹ nhàng di chuyển, hai luồng nhũ thịt giống như hai con thỏ trắng không ngừng nhảy lên nhảy xuống. Hạng Huân duỗi tay ép hai bên vào làm một, sau đó vùi mặt vào giữa.
Tư thế đối với Phục Hoa vô cùng sắc tình, nhưng cô cũng đang làm ra hành động sắc tình không kém, tự mình bám vào vai Hạng Huân, ngồi trên đùi cậu nuốt 𝖉ươռ●ⓖ ν●ậ●✝️.
Phục Hoa di chuyển một lúc liền cao trào, hai tay ôm chặt đầu Hạng Huân, hai bên vú cũng dán chặt lên mặt cậu. D·â·𝐦 thuỷ phun hết lên ⓓ·ư·ơ·𝖓·🌀 ✔️·ậ·т, vách trong co bóp kịch liệt, kẹp đến mức Hạng Huân không nhịn được mà kêu lên vài tiếng, giữ chặt eo cô sau đó thúc vào thật sâu.
Phục Hoa bị đ.â.〽️ bất ngờ lập tức kêu lên: "Chậm một chút......"
"Đừng 𝖐ẹ●🅿️ ⓒ𝒽●ặ●† như vậy." Hạng Huân nhấm nháp môi cô, hơi thở thô nặng, thanh âm khàn khàn: "Sắp bị kẹp gãy rồi."
Phục Hoa ôm cổ cậu bất động, nước mắt còn vương lại trên lông mi. Cơn cao trào vừa ập tới làm cô mất hết sức lực, Hạng Huân vỗ vào 〽️.ô.𝐧.𝖌 cô: "Mệt rồi à?"
Cô gật đầu.
Hạng Huân rút thứ đồ dưới thân ra khỏi người cô, xoa bóp một bên 𝓃𝐠ự·🌜 của Phục Hoa: "Dùng cái này làm em bắn ra đi."
Phục Hoa đỏ mặt tiến đến trước mặt Hạng Huân, dùng n●ⓖự●𝒸 kẹp lấy côn thịt.
Nhũ thịt mịn màng trơn trượt giống như miếng đậu hũ đang liên tục trượt lên trượt xuống. Cảm giác dính nhớp khiến hành động này vốn đã sắc tình càng trở nên ◗â.m mĩ. Phục Hoa ngẩng đầu nhìn về phía Hạng Huân, không ngờ cậu cũng đang nhìn mình. Chỉ mới chạm mắt một cái, thân hình Hạng Huân đã run lên, bắn lên mặt Phục Hoa.
𝒯ℹ️п*h ◗ị*𝒸*ⓗ chảy dọc theo mũi xuống cằm cô, Phục Hoa vô ý thức l❗●ế●𝐦 môi, không cẩn thận 𝖑ℹ️·ế·𝖒 luôn ✝️_𝒾_n_𝒽 𝐝_ịⓒ_♓ đang dính bên trên. Hình ảnh này làm cho Hạng Huân vừa mới bắn lại dựng dậy thẳng tắp.
Cậu kéo Phục Hoa tới gần, lấy khăn nhẹ nhàng lau đi thứ trên mặt cô, "Muốn q.υ.🍸.ế.𝓃 г.ũ em à?"
"Không có......" Phục Hoa nhỏ giọng cãi lại, cô thậm chí còn muốn nói, rõ ràng là người զ𝐮_γ_ế_ռ r_ũ người khác là em mới đúng.
Hạng Huân khẽ cười, cúi đầu hô_ռ cô một cái: "Sao em lại thích chị như vậy chứ."
Câu nói ấy khiến trái tim Phục Hoa đập điên cuồng.
Cô nâng bàn tay có chút 𝐫u_ⓝ 𝐫_ẩ_y, vòng sau cổ Hạng Huân, một lần nữa chủ động quấn lấy môi cậu.
← Ch. 82 | Ch. 84 → |