Không cần…
← Ch.34 | Ch.36 → |
Hạng Huân một lần nữa 𝒽ô.𝐧 xuống, một tay cậu nâng eo cô, một tay giữ gáy, đem cả người cô ấn vào 𝓃gự-ⓒ mình.
Thanh âm giãy giụa cũng bị cậu nuốt vào trong cổ họng. Hạng Huân tinh tế ⅼⓘế-ⓜ láp cánh môi, không giống Hạng Chấn gấp gáp, Hạng Huân làm bất cứ chuyện gì đều bình tĩnh, thành thạo.
Cậu giống như đang mở hộp quà, động tác thong thả ung dung, ngón tay thon dài kéo khoá váy, hai tay nóng như lửa từ từ tiến vào sau lưng Phục Hoa. Sau khi cởi nội y, một tay cậu bao lấy cánh 𝖒ôп*🌀, tay kia nắm lấy bầu vú đẫy đà.
Năm ngón tay xoa nắn nhũ thịt, lòng bàn tay thi thoảng ma sát lên "viên anh đào" cương cứng.
Phục Hoa không đẩy nổi cậu, bị ♓ô.𝓃 đến thở hồng hộc, cổ họng phát ra tiếng nức nở yếu ớt. Nam sinh kéo khăn tắm trên người xuống, nắm tay cô ấn lên 𝖉.ươп.𝖌 ѵậ.т.
"Chị dâu, sờ nó." Cậu t𝒽-ở ⓗ-ổ-𝖓 𝐡ể-ռ cắn tai Phục Hoa, phun 𝐡_ơ_ℹ️ 𝖙𝖍_ở 𝖓_ó_𝓃_🌀 𝖗ự_c vào tai cô khiến xương cốt Phục Hoa tê rần. Cô lắc đầu không ngừng nói: "Không được, Hạng Huân......"
Nhưng ngón tay bị nam sinh dẫn dắt nắm lấy cự vật п·óռ·🌀 🅱ỏ𝐧·𝐠, cô nghe thấy tiếng Hạng Huân 🌴𝒽-ở d-ố-𝒸 bên tai.
Phục Hoa giống như bị ma nhập, ngón cái nhẹ nhàng ☑️_υ_ố_t ⓥ_ⓔ quy đầu, 𝖉ư*ơ𝖓*ℊ ✅*ậ*𝐭 đỏ bừng phấn khởi giật nảy trong lòng bàn tay, chất lỏng trong suốt từ mã mắt tràn ra.
Giọng cậu khàn đến lợi hại: "Sờ nữa đi."
Phục Hoa run lập cập, cỗ nhiệt nóng trào ra từ cơ thể, hạ thân không ngừng c-h-ả-𝖞 𝓃ướ-🌜.
Cô muốn rút tay về, nhưng sức Hạng Huân quá lớn, cô căn bản không 𝖗ú●✞ г●𝖆 nổi, Phục Hoa bị bắt nắm lấy côn thịt đỏ bừng 𝐯цố*𝖙 ⓥ*e trên dưới.
Cô tránh mắt, không muốn nhìn.
Hạng Huân lại nắm lấy cằm cô, để cô nhìn rõ ràng.
Nhìn ngón tay tinh tế trắng nõn lúc này đang cố gắng an ủi côn thịt, nhìn quy đầu liên tục tiết ra chất nhầy cọ lên lòng bàn tay.
Hạng Huân nghiêng đầu 𝒽ô.𝓃 cô, hơi thở của cậu dồn dập, khi ⓗô●n sẽ phát ra tiếng ⓣ*𝒽*ở ◗*ố*↪️ 𝐠ợ●❗ ↪️ả●〽️. Phục Hoa nghe thanh âm kia, cảm thấy lỗ chân lông khắp người đều muốn 𝓃.ổ ⓣ⛎ռ.🌀.
Hạng Huân ⓗ·ô·n dọc khắp người cô, môi mỏng dừng lại trước n𝖌ự*𝐜, ngậm lấy bên п.🌀.ự.𝒸 dùng sức cắn. Phục Hoa khẽ kêu "Đau", cậu liền nhả ra, đầu lưỡi câu lấy núm vú ⅼ𝐢ế_ɱ láp. Cơ thể dưới thân không nhịn được mà run lên, Phục Hoa véo lấy cánh tay cậu, khóc yếu ớt.
Hạng Huân một lần nữa ♓-ô-ⓝ cô, đem toàn bộ âm thanh nức nở nuốt vào bụng, sau đó lại cúi đầu ngậm núm vú.
𝒩-gự-ⓒ cô rất đẹp, nhũ thịt tròn đầy giống như quả đào, ở giữa là đầu vú hồng nhạt. Bàn tay nam sinh nắm lấy n*𝐠ự*↪️ cô nhào nặn, cậu há mồm nuốt cắn, tiếng nuốt truyền tới tai Phục Hoa một cách rõ ràng. Hai đùi cô không ngừng giật giật, cổ họng phát ra tiếng 𝓇ê*ⓝ 𝖗*ỉ nghe như tiếng khóc.
"Không cần...... Ô......"
Hạng Huân ôm cô ngồi trên bồn rửa tay, sau đó tách mở đùi cô. Cậu ngồi xổm giữa giữa hai chân Phục Hoa, dùng ngón tay khảy khảy hai cánh hoa môi, bên 𝐝_â_𝖒 thủy gấp không chờ nổi mà chảy ra, dính đầy tay cậu.
Phục Hoa lập tức muốn nhảy xuống, một chân vừa mới đặt trên mặt đất, Hạng Huân liền cúi đầu liền ngậm lấy â●Ⓜ️ 𝐡●ộ ướt dầm dề, hoa hạch vì ⓚí𝖈_𝖍 𝐭_𝖍_í_↪️_ⓗ mà nhanh chóng cương cứng nhô ra. Môi Hạng Huân khẽ nhấp, đem nó ngậm vào trong miệng, nặng nề mà ⓜú*ⓣ, nhẹ nhàng mà cắn.
Ⓣ.♓.â.n т.𝒽.ể Phục Hoa run run, hai tay bắt lấy đầu cậu, nức nở kêu lên: "Hạng Huân......"
Hạng Huân giữ chặt đùi cô, dùng răng cắn âm đế, nhìn cô bị 🦵𝐢*ế*𝖒 đến điên cuồng rυ.𝐧 rẩ.y, khóe môi nhẹ nhàng cong lên. Dưới cái nhìn hỗn loạn của Phục Hoa, cậu há mồm ngậm lấy hai cánh môi â*〽️ 𝖍*ộ, dùng sức 〽️ú*𝐭 vào trong miệng.
Phục Hoa kêu một tiếng, bụng nhỏ co giật bốn năm cái, một dòng 𝖉.â.〽️ thủy liền chảy ra.
← Ch. 34 | Ch. 36 → |