Trong phòng tắm
← Ch.41 | Ch.43 → |
Mắtozeaj Vãnrqfkr Phongomqod nhìnapsxg thấykwnfh màuwbzmv đỏnjadz tươipqmte cựhyzie vật, qznan nhịnnxgmt khôngqvuhn đượcakbok dờitgxzu điunien tầmhowoa mắt, hkljf "Chínhvtftt mình... vltic Hướngulorg mộtozdxi chút, sau đó..."
Đại Sơn cầm theo thùng nước từ đỉnh đầu đột nhiên dội thẳng xuống.
Vãn Phong bị nước văng trúng, nhích qua bên cạnh tránh, nhẹ nhàng hô thanh, "Ai nha."
Đại Sơn đã đứng ở trước mặt nàng, "Chị ơi, tắm xong rồi."
Vãn Phong trừng liếc mắt nhìn anh một cái, trên mặt có điểm nóng, "Anh... Cái kia còn chưa có tắm."
Đại Sơn mờ mịt, "Cái kia là cái gì?"
Vãn Phong đỏ mặt nhìn cự vật đang cứng rắn giữa hai chân anh, nghĩ nghĩ, cầm khăn lông dùng nước rửa rửa, ở giữa hai chân lau đi.
Khăn lông thô ráp, ngón tay nànglai ɱề·m 𝖒ạ·i mà lơ đãng quét qua phần bên trong đùi anh, cong ngươi Đại Sơn như phát ra lửa, nhìn chằm chằm bả vai trắng nõn nà của Vãn Phong nuốt nước miếng.
Vãn Phong rửa cho anh xong, lại đem anh ấn đến ngồi ở trên băng ghế, dùng xà phòng thơm thoa chà sau lưng anh koot lần nữa, động tác của nàng mạnh, khăn lông trên người đột nhiên rớt xuống, nàng theo bản năng mà túm lấy muốn đem khăn lông kẹp lại, lại không ngờ tới toàn bộ 𝐧g●ự●↪️ đều dán ở trên tấm lưng rộng lớn của Đại Sơn.
Khăn lông cuối cùng cũng rơi xuống đất.
Đại Sơn bị một vật trơn trượt ɱ-ề-ɱ Ⓜ️ạ-𝖎 xúc cảm 𝐤*í*𝒸*𝒽 𝐭*𝐡*í𝒸*h đến nhịn không được quay đầu lại, liền thấy Vãn Phong 🌴·𝒽·â·ռ 🌴·𝒽·ể đang trần dán ở trên lưng anh.
Anh đột nhiên đứng lên, ôm Vãn Phong, cúi đầu liền ⓒắ·ռ ɱ·ô·1 nàng.
"A..." Vãn Phong bị anh cắn đến ăn đau, "Nhẹ chút..."
Đại Sơn thả lỏng sức lực, nhưng lực đạo khi ôm nàng cũng chưa có nửa phần giảm, anh đem Vãn Phong hướng lên trên phủng phủng, cúi đầu ngậm lấy đầu vú nàng ⅼiế-𝐦 láp cùng cắn.
Vãn Phong cắn 𝐧·ɢó·𝖓 🌴ⓐ·ÿ r·ⓤ·𝖓 ⓡ·ẩ·𝐲 rên ra tiếng, "Đại Sơn... Nhẹ một chút... A... ưm... A... Nhẹ... Ha a... ưm ưn..."
Hơi thở Đại Sơn rất nóng, khi môi lưỡi 𝖍_ô_𝖓 tới đâu nơi đó càng là chước người.
Anh phá lệ thích ⓝ_𝐠ự_ⓒ nàng cùng với hai viên đầu vú đỏ bừng cắn xé, dùng hàm răng ma, lại dùng đầu lưỡi quét lộng, cuối cùng mồm to ngậm lấy nàng toàn bộ tiểu núm vú, 〽️ú-✝️ cắn 🦵1●ế●〽️ láp.
Vãn Phong bị anh li-ế-〽️ đến cả người phát run, ôm lấy đầu anh rùng mình, "Đại Sơn... Không cần... Không cần 🦵.𝒾.ế.Ⓜ️..."
Chung quanh không có chổ nào có thể nằm xuống, Đại Sơn trực tiếp ôm Vãn Phong, đem côn thịt chính mình cắm đi vào.
Vãn Phong bị anh cắm đến cả người tựa như điện giật 𝐫·υ·n 𝐫·ẩ·𝐲, nàng che miệng lại, trong lòng bàn tay kêu một tiếng, lại bị Đại Sơn tùy ý mãnh liệt thọc vào r.ú.✝️ г.𝒶 đâ·ⓜ đến nức nở không ngừng.
"Ha a... Chậmarqpu mộtzhivm chút... zlhhf A... ktrlw A... stpmt ưm... fkizg ưmdfrty a... dvtsv Haktfnq a... rhnwc Chậmwqtgn mộtzfrao chút... mmlxs Ôirmyxy ưm... bedzj Đạiygcaq Sơn..."vztpa Nàngbpclo gắtjhzqg gao ôm cổ Đại Sơn, bị anh đ_â_𝖒 đến cả người trừu run, 𝖐-♓-o-á-ℹ️ ⓒả-𝖒 ngập đầu lại dọc theo khắp người ✖️●â●ⓜ 𝖓𝖍●ậ●🅿️ vào vỏ đại não, Vãn Phong bị cắm đến không khống chế được mà 𝐫*ê*n r*ỉ ra tiếng, "Ưm a... Đại Sơn... Ha a... ưm a..."
"Chị ơi... Bên trong nóng quá..." Đại Sơn bóp eo 𝖒●ô●𝐧●ℊ nàng kịch liệt đưa đẩy, sức lực anh rất lớn, đưa đẩy tốc độ cũng mau, không đến vài cái, liền đem Vãn Phong cắm đến rung đùi đắc ý mà thét chói tai, "A a a a... ưm ôi.. Muốn tè ra quần a a a..."
Bụng nhỏ Vãn Phong kịch liệt г-𝐮-𝓃 𝖗-ẩ-🍸, một cổ lại một cổ ◗â-Ⓜ️ thủy phun ra bên ngoài.
Hoa huyệt nàng một co một rút, kẹp đến Đại Sơn cũng nhịn không được, cắm vài cái liền rú.𝖙 𝓇.𝐚, run r.⛎.ⓝ 𝓇.ẩ.𝓎 rẩy mà bắn ở trên mặt đất.
"Đi vào trong phòng, bên ngoài lạnh lẽo..." chân Vãn Phong mềm nhũn từ trên người anh rơi xuống dưới, lấy nước đem hai người trên người đơn giản tắm rửa một lần nữa, đem ⓣ❗·п·𝐡 ⓓ·ịⓒ·𝖍 màu trắng đục trên mặt đất cũng xối ra ngoài, lúc này mới đơn giản mặc xong quần áo lôi kéo Đại Sơn về phòng.
Đến trong phòng, Đại Sơn liền đem nàng ôm ở trên giường, cúi đầu Ⓜ️ú_t môi nàng.
Anh h-ô-ռ kỹ càng ngày càng tốt, Vãn Phong bị anh ⓗ_ô_𝖓 đến hạ thể không khống chế được mà c-𝒽ả-ÿ ռ-ướ-𝐜.
Nàng duỗi tay vòng lấy cổ anh, ngón tay 𝐜*ắ*m 𝐯*à*𝖔 tóc của anh, bị 𝐡ô_ⓝ đến nhịn không được kêu rên ra tiếng, luôn có là thói quen mà kêu tên của anh, "Đại Sơn..."
Đại Sơn tách hai chân nàng ra, cúi đầu ngậm lấy huyệt thịt, ⅼıế●ɱ 𝐦*ú*𝐭 bên 🅓·â·Ⓜ️ thủy bên trong.
Vãn Phong bị anh hút đến da đầu tê dại, nàng nắm chặt khăn trải giường dưới thân, toàn bộ nửa người trên đều cong lên, 𝖐-♓-οá-ı 𝒸ả-𝖒 làm cho nàng rùng mình phát run, nàng nức nở kêu, "Đại Sơn... ưm... Đại Sơn... Ha a..."
Đại Sơn ngậm viên ռ-𝖌-ự-𝐜 sưng đỏ lêm kia, hàm răng không dám dùng sức mạnh, chỉ nhẹ nhàng mà ⓜú·ⓣ cắn cùng 🦵-𝐢ế-𝐦 láp, môi bao lấy thịt viên kia, lần lượt hé miệng h·ô·𝖓 lấy nó, lại buông ra, đầu lưỡi 🦵ℹ️ế_𝐦 láp đồng thời lại dùng môi bao bọc lấy.
Không đến một hồi, Vãn Phong đã bị anh 𝖑iế·Ⓜ️ đến phun nước.
Anh há mồm đem những 🅓-â-𝐦 thủy đó toàn bộ ăn vào trong miệng, 𝖒ú*t táp đến tấm tắc có thanh.
Vãn Phong bị anh nuốt lấy thanh âm bức cho ngón chân cuộn tròn, toàn bộ nửa người trên nằm đến thẳng tắp, nàng cắn mu bàn tay, hô lên thanh âm mang theo tia khóc nức nở, "Ưm a Đại Sơn..."
← Ch. 41 | Ch. 43 → |