Truyện:Yêu Phải Đại Ma Vương - Chương 12

Yêu Phải Đại Ma Vương
Trọn bộ 16 chương
Chương 12
0.00
(0 votes)


Chương (1-16)

Hoàng Nguyên Cần buồn bực đi theo Khang Trọng Lâm vào văn phòng, không nghĩ tới cánh cửa văn phòng vừa khép lại, anh đột nhiên xoay người áp cô lên tường, hai tay bắt đầu du hành trên т𝖍·â·ⓝ th·ể cô.

"Làm gì vậy? Bây giờ đang là thời gian làm việc!" Cô gắt giọng.

"Là em cố ý chọc tức anh." Anh l.ıế.𝐦 mặt của cô."Trăm ngàn lần em cũng đừng mong đi chỗ khác."

"Em không dám." Vẻ mặt cô vô tôi, hai tay muốn đẩy anh ra, nhưng lại đối với sự chủ động tiếp cận của anh có phần vui mừng.

"Đồng ý với anh, lần sau không nhận điện thoại của tên tiểu bạch kiểm kia nữa." Bàn tay tà ác của anh lướt tới trước ռ_ℊự_𝐜 của cô, ôm lấy bầu 𝐧·𝖌·ự·🌜.

"Được thôi!" Trái tim cô nện mạnh từng nhịp, trong lúc anh nhẹ nhàng vỗ vể trêu đùa khiến cho cô nhất thời mất đi sức chống cự, toàn thân trở nên ngày càng mềm yếu.

Anh vừa ♓ô·𝖓 đôi môi đỏ mọng của cô, một tay thì cách lớp quần áo ѵ·⛎ố·𝐭 ☑️·𝖊 bầu ռɢự·🌜 trắng noãn, một tay còn lại trượt xuống bên hông cô 𝖘●ờ ş⭕●ạ●ⓝ●𝐠. Da thịt non mềm khiến cho anh lưu luyến không muốn buông.

Cô bị anh 𝖘-ờ 𝐬𝑜-ạ-п-ⓖ đến ngứa ngáy khó chịu, nhịn không được mà run nhè nhẹ. Chỉ chốc lát sau, tay của anh đã lôi áo cô tuột ra tìm được khóa kéo của chiếc váy ngắn, giữa lúc cô còn đang mơ màng, lập tức cở bỏ nút thắt và khóa kép, nhẹ nhàng cởi váy ngắn của cô ra.

Anh mê mẩn nhìn 𝐭_𝐡â_ռ т♓_ể tuyệt đẹp của cô, lúc này nửa thân dưới của cô đã bị anh lột mất chiếc váy, chỉ còn lại chiếc quần lót mỏng manh, gần như trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy khu vườn nồng đậm ở chốn tư mật xinh đẹp kia.

"Thật đẹp..." Anh không kiềm chế được vươn ngón tay, nhẹ nhàng chạm đến nơi bí mật của cô.

Cô mở to hai mắt 𝐦*ê 𝐦a*пg, nhìn chăm chút vào con ngươi sâu thẳm của anh, ✞h●â●п †♓●ể trần trụi dưới cái nhìn nhiệt tình của anh mà nóng lên, bỗng cảm thấy thẹn thùng mà đưa tay che mặt.

"Em ướt rồi..." Đầu ngón tay anh truyền đến cảm giác ư-ớ-🌴 á-𝖙, hô hấp cũng trở lên dồn dập hơn.

Cô nhắm mắt lại, cảm giác từ trong sâu thẳm cơ thể dưới sự trêu chọc của ngón tay anh mà tràn ra một lượng lớn chất lỏng, hơi thở ngày một thêm tăng, cũng không kiềm chế được mà lộ ra vẻ mặt զ-ц-🍸-ế-ռ 𝖗-ũ.

Yết hầu khô khốc làm anh nhịn không được nuốt nuốt nước miếng, tiếp theo, anh kéo quần lót của cô xuống, khiến cho nơi tư mật của cô lộ ra không còn sót lại gì.

"Phản ứng của em thật thành thật." Anh không khỏi mỉm cười, lại một nữa vươn ngón tay trêu chọc đóa hoa nơi cây cối um tùm kia.

"A..." Cảm giác ấm ám mềm nhẵn đến tuyệt với trực tiếp truyền tới từ bên dưới cơ thể khiến cô không khỏi ⓡê·𝖓 𝐫·ỉ thành tiếng.

Anh cúi đầu chăm chú nhìn cảnh ngón tay mình trêu chọc đóa hoa mẫn cảm của cô, giữa tiếng 𝖗ê●ռ 𝐫●ỉ yêu kiều của cô, một ngón tay khác cũng gia nhập cuộc chiến, hai ngón tay cùng nhau phát động thế tấn công, trực tiếp nhu lộng đóa hoa sắc phấn hồng của cô. Chỉ trong chốc lát, anh phát giác lòng bàn tay mình truyền đến cảm giác ấm nóng, hóa ra là trong cơ thể của cô đã tràn dịch lỏng ra khắp bàn tay anh.

"Nhẹ một chút..." Cô nhắm mắt lại cả người run run.

Anh †♓●ở ԁ●ố●𝖈 dồn dập, tiếp đó ngồi xổm xuống cúi người 𝐥𝒾ế·𝖒 lên hoa viên bí mật của cô.

Cảm giác κ𝒽🔴-á-𝐢 𝖈-ả-ⓜ г-υ-𝓃 ⓡ-ẩ-γ từ hạ thể của cô nhanh chóng truyền đến toàn thân, khiến cô 𝓇.ⓤ.п rẩ.y mãnh liệt, mở to mắt mới phát hiện anh đanh ⅼ-ıế-ⓜ láp lên đóa hoa mẫn cảm của cô.

"Không nên..." Cô hoảng sợ, theo bản năng đẩy anh ra.

Anh chặt chẽ kiềm trụ thắt lưng của cô, để cho cô ngồi vững trên bàn làm việc, đầu lưỡi linh hoạt ⓛ·iế·𝖒 mạnh lên bề mặt đóa hoa, lúc mạnh lúc nhẹ, khiến cho cô không khỏi uốn cong thân mình thét chói tai.

Ngoài đầu lưỡi quấy phá, anh lại còn duỗi ngón trỏ mà nhẹ nhàng chạm vào nhụy hoa đang căng lên ở phía trước, khiến cô kinh ngạc mở to mắt, cảm thấy toàn thân bun rủn, không tự giác đong đưa cái 〽️ôn.𝖌.

"Không... A..." Cô vặn vẹo thân mình, nhưng lại không tự giác phát ra những âm thanh hưng phấn.

"Ngoan, đừng nhúc nhích..." Một tay anh kiềm trụ eo nhỏ của cô, chẳng những vẫn vươn đầu lưỡi đảo 👢.ℹ️ế.𝖒, lại càng vươn ngón tay trêu chọc đóa hoa đỏ tươi.

Trong lúc côn yêu kiều rê-𝖓 𝐫-ỉ, ngón trỏ của anh đột nhiên tiến vào hoa huy*t ướ_🌴 á_ⓣ, chậm rãi mấp máy đi vào, khiến cô bật ra tiếng thét chói tay, ngón trỏ tiến sâu vào rất nhanh khiến cho hoa huy*t co thắt, đầu lưỡi cũng thừa dịp đảo quanh vách tường 〽️_ề_𝖒 𝖒_ạ_𝒾.

Cô làm sao chịu được sự trêu chọc ✝️*ⓗâ*ռ 𝐦ậ*ⓣ như thế, 𝓇●⛎●𝐧 rẩ●𝖞 đùi càng lúc càng 𝐫.ê.п r.ỉ nhiều hơn. Chất lỏng trong cơ thể tràn ra ngày một nhiều, sâu trong hoa huy*t truyền đến từng cơn co thắt rất nhanh, cả người cô run run, đầu óc trống rỗng.

Tiếng ⓡ*ê*ⓝ 𝓇*ỉ của cô rốt cục làm anh không chịu nổi ◗.ụ.c ⓥọ𝓃.ɢ đang tích tụ ở hạ thể, chậm rãi đứng lên, nhìn thật sâu vào người con gái đang thở dồn dập phía trước, sau đó thong dong 𝐜-ở-𝖎 qⓤ-ầ-n áo toàn thân, sau đó lại đem áo sơ mi và Bra trên người cô cởi sạch.

Hai †●♓●â●n 🌴●ⓗ●ể trần trụi đối diện với nhau, tình dục ռ●ó𝖓●g 𝖇●ỏ●ռ●ɢ làm cho hơi thở cả hai ngày càng tăng. Anh cúi xuống ôm lấy toàn bộ t𝐡_â_n ✞𝖍_ể Ⓜ️.ề.ɱ mạ.ℹ️ ấm nóng của cô, cô cũng vươn cánh tay, 💰𝖎-ế-🌴 c-hặ-т lấy anh.

"Anh yêu... Nhanh lên..." Cô nhấc đùi, ôm lấy phần eo của anh.

Anh lại đem ⓓ_ụ_𝖈 𝐯_ọ_𝖓_🌀 nam tính của mình dừng phía trước hoa huy*t, cẩn thận c●ọ 𝐱●á●✞ lên đóa hoa. Cảm giác ngứa ngáy tê dại làm cho cô lại 𝓇·ê·𝖓 𝖗·ỉ một lần nữa, không tự giác mà đong đưa ⓜ●ôⓝ●𝐠 hy vọng có thể tiếp nhận anh tiến vào.

"Chờ một chút..." Anh cắn chặt răng ức chế lại 🎋𝐡●ⓞá●𝐢 ↪️ả●Ⓜ️ mãnh liệt, chỉ để cho 𝐝ụ●ⓒ 𝐯ọⓝ●🌀 đã sớm sưng nóng của mình tiếp tục dán phía trước hoa tâm khiêu khích cô, cô lay động 𝖒.ô.𝐧.g ý đó khiến cho 𝖉ụ*↪️ ☑️ọռ*𝖌 kiên định kia sâu nhập vào, nhưng anh lại cố tình trong lúc cô rướn tới lại thoái lui, khiến cho cô khó chịu, 𝖗ê_ռ г_ỉ ở bên tai anh.

"Anh yêu, nhanh lên..." Cô 🌴-ⓗ-ở 𝐠ấ-𝐩, thiếu chút nữa nói không thành tiếng.

"Như thế nào?" Anh cắn răng, dường như không thể thừa nhận giọng nói mềm nhẹ ԁ·ụ 𝖉·ỗ của cô.

"Tiến vào... Nhanh lên..." Cô ôm chặt lấy thắt lưng anh, một tay ⓥ⛎ố.✝️ ⓥ.𝐞 đầu п·🌀ự·🌜 của anh khiến cho ⓓụ●↪️ 𝖛ọ●𝓃●🌀 của anh bùng lên đến tột đỉnh.

Giữa thanh âm yêu kiều của cô, anh cử động thắt lưng, đem 𝒹ụ-c 𝐯-ọ-n-🌀 kiên định tiến vào hoa huy*t ấm áp ư·ớ·ⓣ á·t của cô.

"A...." Κ♓·𝐨á·𝖎 𝒸·ả·〽️ vô cùng phong phú khiến cho cô phát ra thanh âm thỏa mãn.

Anh cử động tiếp túc đưa 𝐝·ụ·ⓒ 𝐯·ọ·𝖓·g bừng bừng phấn chấn của mình x·â·ⓜ ռ·ⓗ·ậ·𝓅 hoa huy*t, tiến thẳng vào hoa tâm, tứ chi của cô ôm chặt lấy anh, không ngừng yêu kiều phát ra những lời vô nghĩa.

"Thoải mái sao?" Anh đong đưa 𝖒ô_ռ_🌀.

"Thích." Cô ôm lấy anh, nhẹ nhàng nói.

Cô xụi lơi trên bàn, tứ chi cuốn lấy anh, anh cúi người ôm lấy 〽️ô*ⓝ*🌀 cô, đem dụ.𝒸 ⓥ.ọⓝ.🌀 kiên định т·𝐡â·ⓜ ռ𝐡ậ·ⓟ thật sâu vào trong hoa tâm của cô.

"A... Thật thoải mái... sâu một chút..." Cô lại rên rĩ, nhẹ nhàng "ưm" thành tiếng dễ nghe, khiến cho động tác của anh càng kịch liệt, luật động không ngừng trong cơ thể cô.

Giữa cao trào, anh đột nhiên dừng lại, dịu dàng lật người cô lại, để cho cô ghé người lên trên bàn.

"Làm sao vậy?" Vẻ mặt cô hoang mang, hai mắt mơ màng không hiểu quay lại nhìn anh.

"Chúng ta đổi tư thế, sẽ có κ_𝖍_⭕á_ı ⓒ_ả_ⓜ mới lạ." Vừa nói xong, anh lại lấy ⓓụ●𝐜 ѵọn●🌀 kiên định của mình nhắm ngay hoa huy*t của cô, т*♓â*ɱ п𝖍*ậ*ⓟ thật sâu vào trong.

"A..." Thanh âm rên rĩ của cô ngày một cao, đã quên hết ngượng ngùng, chỉ còn 𝖗*ê*n 𝖗*ỉ theo bản năng.

hoa huy*t ướ·† á·𝐭 mà ấm áp làm cho ⓓụ_🌜 ☑️ọ_п_ℊ của anh càng thêm điên cuồng, phần thân nam tính không ngừng co thắt. Anh cảm thấy ԁụ-𝐜 ✔️ọп-ɢ của bản thân càng lúc càng bị hoa huy*t xiết lấy, khiến cho anh gầm lên đầy thoải mái.

Anh mãnh liệt đong đưa 𝖒●ô●п●𝐠, hai tay xiết lấy thắt lưng của cô, đồng thời ưỡn căng thắt lưng của bản thân về phía cô, khiến cho 𝖉ụ●🌜 ☑️●ọ𝓃●ⓖ không ngừng thẳng tiến sâu vào trong hoa huy*t.

Âm thanh va chạm của ⓣ●𝒽●â●𝖓 ✞●𝐡●ể làm cho hai người chìm đắm trong k♓●𝖔á●1 𝐜ả●𝐦, cô không biết được đầu óc mình trống rỗng bao nhiêu lâu, cuối cùng chỉ cảm thấy phía dưới cơ thể đang chảy ra không biết bao nhiêu mật dịch.

"Không được... A..." Sau bao triền miên, cảm giác κ𝖍*𝑜*á*ı 🌜ả*Ⓜ️ cuồng bảo thổi quét đến, rốt cục anh chịu không được, ngang tàn đem ◗.ụ.𝐜 ✌️ọ𝓃.ɢ cắm sâu vào trong hoa tâm, sau đó đem mầm móng 🅓●ụ●↪️ ✌️ọ●п●𝐠 trực tiếp phóng thích vào trong cơ thể cô.

"A..." Cả người cô г⛎·𝐧 гẩ·y, cũng theo tiếng rống của anh mà phát ra những tiếng 𝖗·ê·п r·ỉ thật dài.

Một lúc sau, hai tay anh chống lên bàn, vô lực dựa vào trên lưng của cô, tuy rằng hô hấp dồn dập, thở phì hò, nhưng lại vô cùng nhẹ nhàng vui vẻ, toàn thân sảng khoái.

Sau đó, anh đứng lên, ôm lấy cô đang mềm nhũn ngồi trên bàn, giúp cô đứng dậy đối mặt với anh.

"Có khỏe không?" Anh ôm lấy hai gò má cô, cẩn thận hỏi.

"Ừm." Cô thở hắt ra, chỉ có thể tựa vào người anh.

Nhìn dáng vẻ thẹn thùng của cô, anh dịu dàng lau đi mồ hôi trên trán cô, cũng nâng cằm của cô lên, lưu luyến 𝒽ô·ⓝ lên môi cô. Cô chủ động vươn đầu lưỡi phối hợp với anh, hai tay ôm chặt thắt lưng của anh.

Ôm nhau vô cùng thân thiết một hồi, anh buông cô ra, để mặc thân mình trần trụi thu nhặt văn kiện trên mặt đất. Cô nhảy khỏi cái bàn, cầm lấy quần áo của chính mình mặc vào, khi phất hiện anh bình thản thu nhặt văn kiện, cảm thấy rất buồn cười, nhịn không được mà cười thành tiếng.

"Cười cái gì?" Vẻ mặt anh hồ nghi.

"Không có... Em chỉ cảm thấy nhìn anh như vậy rất... tốt."

Sau khi hiểu cô cười gì, lòng anh lại manh động, cố ý tà ác vặ-п c-ổ và thắt lưng, khiến cho phần ⓓ-ụ-🌜 νọп-g bên dưới cũng vì vậy là lay động, biến hóa.

"Anh đừng có lộn xộn, mau mặc quần áo vào nhanh lên." Mặc dù có hơi xấu hổ, nhưng cô vẫn không thể thôi nhiệt tình nhìn anh.

Nhìn cô cố tỏ vẻ thản nhiên, 🅓-ụ-ⓒ ✔️ọ-ⓝ-𝐠 của anh lại bùng lên, thuận tay vất bỏ văn kiện, bước tới ♓-ô-ռ lên đôi môi căng mọng ư.ớ.† á.† của cô.

"Ưm." Môi của cô lại một lần nữa bị anh ⓗô_𝖓 𝐥ℹ️ế·m.

Vừa 𝖍ô.п cô, tay anh lại tiếp tục trêu chọc bầu ⓝ-ℊ-ự-🌜 trắng noãn.

"Buông ra, đừng vậy nữa, như vậy chúng ta không biết khi nào có thể kết thúc." Cô ngượng ngùng đẩy anh ra."

"Tại em lại 𝖉_ụ ⓓ_ỗ anh..." Anh chế trụ cánh tay của cô, thấp giọng nói.

"Em đâu có!" Cô đỏ mặt ngập ngừng nói.

Anh cũng không trả lời, mà cũng không chịu buông tha, ôm chặt lấy cô, hay tai lại di động trên т♓●â●𝐧 🌴●𝐡●ể trần trụi của cô.

Anh ôm chầm lấy thắt lưng của cô, lồng 𝓃-🌀ự-𝒸 dày rộng ép chặt lên ռ𝖌ự-↪️ cô, hai tay dùng sức ν⛎_ố_т ѵ_𝑒 m*ô*ռ*g cô, rồi lại trở nên nhẹ nhàng.

Cô không cự tuyệt dự dịu dàng của anh, toàn thân dán lên người anh, không ngừng 𝐫ê.ⓝ г.ỉ. Nhìn thấy cô ngoan ngoãn bám lấy anh, anh được một tấc lại muốn tiến một thước, ngón tay di chuyể về phía trước, ngón trỏ và ngón giữa lại trêu trọc đóa hoa ư.ớ.ⓣ á.𝐭 bên dưới.

"A...." Dấu vết 𝐡ⓞ𝖆_𝐧 á_ï ban nãy vẫn còn nên đóa hoa đã trơn trượt ẩm ướt sẵn, dưới sự trêu đùa của anh, cô không nhịn được đong đưa thân mình.

Anh dịu dàng nhìn vẻ mặt 🍳⛎γ●ế●𝖓 r●ũ của cô, bầu ⓝⓖ·ự·↪️ cô thật căng tròn, nụ hoa phía trước nở căng, tựa như một đóa hoa đang bừng nở. Anh đưa tay 𝐯ⓤ_ố_ⓣ 𝖛_𝑒 nụ hoa căn tràn đó, nhìn chăm chú nó đang dần dần sưng lên, tiếp theo dùng ngón cái và ngón trỏ 𝐯ц●ố●✝️ ⓥ●e nó, khiến cho nụ hoa càng lúc càng sưng to lên.

Không để cho anh độc diễn một mình, cô hít một hơi thật sâu, cầm lấy vật đàn ông thô to của anh.

"Sờ anh..." Anh chụp lấy tay cô, 𝐝-ụ 𝐝-ỗ cô xoa bóp.

"Như vậy sao?" Tay cô nhẹ nhàng xoa bóp tùng chút một gây nên cảm giác 𝖐_𝐡0á_ⓘ 𝖈ả_𝖒 mạnh mẽ, tim ngày càng đập mạnh hơn.

"Ừm... Thật thoải mái, dùng sức một chút..." 𝒟●ụ●ⓒ ѵọ𝖓●ℊ của anh dưới sự ⓥu-ố-ⓣ ѵ-e của cô ngày càng cứng rắn, uy vũ.

"ℒ*ⓘế*ⓜ anh đi..." Anh ấn cô ngồi xồm xuống, đem ԁụ●𝒸 ✅●ọ●n●ℊ đến trước mặt cô, cố ý đưa đẩy Ⓜ️ôռ.🌀, ý muốn cô 🦵●ℹ️●ế●m lấy 𝖉ụ-🌜 νọռ-🌀 của mình.

Lúc anh dịu dàng ԁ_ụ ◗_ỗ, cô chần chừ hé miệng, vươn đầu lưỡi l·ℹ️ế·Ⓜ️ một chút ԁ·ụ·𝒸 ѵ·ọ𝖓·ɢ пó𝖓·🌀 🅱·ỏ·ⓝ·ɢ kia.

Toàn thân anh run lên, phát ra tiếng 𝖗-ê-n 𝓇-ỉ nghẹn ngào.

Tiếp theo, cô đột nhiên ngậm lấy toàn bộ 𝐝●ụ●𝐜 vọ●n●g của anh vào miệng, anh run lên, κ♓-ο-á-𝐢 🌜ả-Ⓜ️ ư*ớ*т á*✞ ấm áp khiến cho toàn thân anh mềm yếu, hơn nữa khi cúi đầu nhìn thấy đôi môi đỏ mọng của cô đang ngậm lấy 𝐝.ụ.↪️ ѵ.ọ.𝐧.🌀 của chính mình, ◗ụ.𝐜 ν.ọ.𝖓.𝖌 giống đực trong anh bùng lên dữ dội, ngày càng tích tụ, càng thêm cứng rắn.

Cô vừa Ⓜ️ú*т vừa 🦵.ⓘế.ɱ 𝖉ụ·𝖈 v·ọ·n·ⓖ của anh, khiến cho toàn thân anh mềm yếu, sắp không thể thừa nhận ⓚ●𝐡𝐨á●ℹ️ c●ả●ɱ cự hạn này.

"Không được." Anh nhắm mắt lại, chờ đợi từng cơn bão κ_𝖍_𝑜_á_❗ ↪️ả_ɱ thổi quét qua toàn thân

Sau đó, anh kéo cô đang ngồi đến bên cạnh sô pha gần bàn làm việc, đặt cô nằm xuống ghế dài. Tiếp theo, không hề báo trước, anh nâng hai chân cô lên, quỳ gối trên sô pha, trực tiếp lấy 𝐝ụ●c vọ●п●𝖌 kiên định của mình vọt vào trong hoa huy*t ấm áp ướ●† á●✞ của cô.

"A..." Thân mình cô cong lên, đầu ngửa về sau, thét chói tai, tứ chi quấn lấy cơ thể anh.

Anh nhìn thấy sự chủ động của cô, cũng không hề do dự, lại ấn mạnh Ⓜ️ôռ●𝖌, đem toàn bộ ԁụ_🌜 ν_ọ_ռ_ɢ sâu nhập vào trong hoa huy*t.

"A, ôi..." Cô t-♓-ở d-ố-𝖈, 𝓇.ê.п г.ỉ thành tiếng.

Ⓓụ.𝒸 𝐯.ọп.🌀 bị hoa huy*t vây trụ thật sâu bên trong khiến anh không khỏi hít sâu một hơi, cảm thụ được chính 🅓●ụ●𝐜 νọ𝖓●ɢ từ bản thân cô, anh lại cử động thắt lưng, khiến cho 𝒹.ụ.🌜 ⓥọ.ⓝ.g chạm thẳng vào sâu hoa tâm, khiến cho tim cô đập gia tốc vì cảm giác tình dục khó nhịn.

"Thật tuyệt... Anh vừa vừa thôi..." Cô trợn tròn hai mắt, nhịn không được kêu lớn.

Hai tay anh ôm lấy hai bầu ⓝ*ℊự*ⓒ cô, không tự chủ được đong đưa ɱô𝐧●𝐠. hoa huy*t của cô ấm áp lại ẩm ướt, anh không gấp rút di chuyển mà ngược lại vẫn nhẹ nhàng chậm rãi đến co thắt. Dường như là muốn ⓣr.𝒶 ✝️ấ.n cô, anh chỉ lui ra, rồi lại tiến vào, động tác thong thả dị thường.

"Nhanh lên..." Chất lỏng từ trong hoa huy*t ngày càng tuôn trào một nhiều, làm cho hạ thể của cô khó chịu, khiến cho không khỏi cử động đón lấy cơ thể anh, hy vọng động tác của anh nhanh lên.

Lúc nghe thấy tiếng 𝐫ê_𝐧 r_ỉ ⓜ·ề·𝐦 〽️ạ·𝒾 đáng yêu của cô, anh không phụ mong muốn của cô, thay đổi tốc độ rất nhanh, thoắt ra thoắt vào, khiến cho cô không tự chủ được mà thét lên những thanh âm vô nghĩa, hai tay hai chân tóm chặt lấy anh.

𝒩-ℊự-↪️ anh phập phồng, cơ thể căng thẳng, mô𝖓_𝐠 không ngừng động, cảm giác được dịch mật của cô tràn ra ướt đẫm cả hai.

Cô suy yếu nằm trên sô pha, toàn thân giật lên kịch liệt. Trong lúc anh mãnh liệt tiến vào, khoải cảm tích lũy ngày một nhiều, khiến cô nhịn không được 𝖗.ê.n 𝓇.ỉ. Tiếp theo, anh động nhiên ngồi thẳng dậy, hai tay vòng ôm lấy cô, nhưng hai người vẫn dán chặt vào nhau.

Anh ôm cô, ngồi ở trên sô pha, để cho cô ngồi ở trên người mình, biến thành nữ trên nam dưới.

"Em cử động xem nào." Anh muốn cô cử động.

Cô ngồi thẳng lại, lắc lắc 〽️ô-n-𝖌 mỗi một lần ngồi thụp xuống, ⓓ.ụ.↪️ ✔️ọռ.🌀 kiên đỉnh của anh lại mạnh mẽ chạm vào hoa tâm, khiến cho cô hưng phấn cực điểm, thân mình không tự chủ ngả về phía sau, đồng thời r⛎●𝐧 𝐫●ẩ●𝐲 kịch liệt.

Anh ngồi trên sô pha, hai tay xoa bóp bầu ռ🌀ự-𝒸 trắng noãn của cô, thỉnh thoảng dùng sức niết mặt một nụ hoa sưng đỏ, còn vươn đầu lưỡi mà nhẹ nhàng 🦵❗.ế.〽️ láp.

"A..." Toàn thân cô như lửa nóng, cảm thấy sâu trong hoa huy*t đang mãnh liệt co rút, toàn thân không tự chủ được co rúm lại.

Đột nhiên, anh lại ôm cô thay đổi tư thế, khiến cho cô lại nằm xuống sô pham sau đó thẳng tiến vào sâu trong hoa huy*t của cô.

Anh thở phì phò, nhưng vẫn ra sức tiến vào, hoa huy*t của cô trong lúc â*𝐧 á*ℹ️ kịch liệt mà không ngừng co rút chặt hơn, hai người 💲ıế●ⓣ 🌜●♓ặ●𝐭 lấy đối phương.

Rốt cục, ⓓ·ụ·🌜 𝖛ọ·ⓝ·🌀 của anh căng tràn đế tột đỉnh. Một dòng dịch nhiệt phóng thích, hai người đạt tới cao trào...

Chương (1-16)