Truyện:Mắt Cá Và Châu Ngọc - Chương 033

Mắt Cá Và Châu Ngọc
Trọn bộ 100 chương
Chương 033
Ân ái
0.00
(0 votes)


Chương (1-100)

"Hôn nhân bình phong? Cậu ta đã động vào em chưa?"

Quý Đình Tông nhìn cô chăm chú, ánh mắt của anh tối tăm, thâm thúy và sắc bén. Sự vụng về, ngoan ngoãn và dịu dàng của cô khi 👢à·𝐦 †·ì𝓃·♓, mới chịu có chút k_í_𝒸_h т_𝒽í_ⓒ_♓ đã xin tha.

Ham muốn thuần túy từ trong xương cốt có sức mạnh q_𝖚_γế_ⓝ 𝓇_ũ con người.

Anh không có nhiều nghị lực trong chuyện này, thật sự không nhịn nổi nữa.

"Không có." Hàn Trân không chú ý đến điều này, cô không biết bơi, sau khi bị sặc nước thì càng thêm sợ hãi, hai chân quặp lấy eo anh, cánh tay cũng ôm anh thật chặt."Em sợ."

Cảm xúc của Quý Đình Tông dao động dữ dội, anh quan sát cô một cách tỉ mỉ, trong mắt Hàn Trân toát lên sự sợ hãi, cơ thể lắc lư chao đảo giống như cây hương bồ ngày xuân, khiến cho trái tim người ta ngứa ngáy không thôi.

Tay anh ôm lấy hai bên ɱô𝐧●🌀 cô, bờ 𝐦.ô.п.🌀 tròn trịa mịn màng, xúc cảm khi chạm vào giống như miếng đậu phụ, giờ phút này cô hoàn toàn phụ thuộc vào anh.

Bộ n🌀ự.𝖈 lộ ra một nửa lọt vào tầm mắt Quý Đình Tông, khe rãnh sâu hun hút kia được đổ đầy nước trong vắt, dập dờn trong sóng nước, khẽ r_⛎_п ⓡ_ẩ_🍸, cọ sát vào da thịt anh từng chút một.

Yết hầu của người đàn ông khẽ lay động, giọng nói trầm thấp khản đặc cất lên: "Sợ thì lên thôi."

"Không phải anh bảo sẽ dạy em sao..."

Mái tóc ướt đẫm của cô dính lên nⓖự●🌜 anh, 𝐝.ụ.𝒸 ✅.ọ.п.𝖌 đen tối nhanh chóng lan rộng, hơi thở của Quý Đình Tông trở nên rối loạn, cơ bắp căng cứng."Dạy không nổi."

"Tại em ôm anh chặt quá à?"

Hàn Trân buông tay ra, cơ thể chìm trong làn nước, 𝐧𝖍ấ·🅿️ 𝐧·ⓗ·ô lên xuống, vùng bụng trắng như tuyết của cô giống như một vũng nước tiên, dập dờn dán vào cơ bụng sắc nét của anh, ma sát.

Cô cảm nhận được sự hưng phấn đang dâng trào dưới lớp quần bơi của anh, thứ cứng rắn đó chọc vào bẹn cô, cạy mở mép quần lót, cơ thể Hàn Trân khẽ run lên.

Quý Đình Tông in xuống từng dấu 𝒽·ô·𝐧 ướ-t á-т và 𝓃óп_𝐠 bỏռ_g, rải rác trên vai cổ và xương quai xanh của cô, sau đó màn công kích càng trở nên dữ dội, anh gặm cắn vành tai nóng như thiêu đốt và khóe miệng của cô, một cái chạm nhẹ thôi cũng đủ để mang lại cảm giác nồng nhiệt ռ.ó𝓃.ℊ ⓑ.ỏ.ռ.g.

Đầu lưỡi và đầu lưỡi, mãnh liệt dây dưa cùng nhau, anh nắm chặt eo cô ấn vào phần thân dưới căng phồng của mình c_ọ 🔀_á_𝖙, dương v*t cương cứng như muốn xuyên qua lớp vải dệt co dãn 𝐜*ắ*〽️ 𝖛à*𝑜 cô bé của cô.

Nước trong hồ bơi bị khuấy động, chảy lênh láng sang bờ đối diện, bộ phận riêng tư của Hàn Trân bị ↪️.ọ 🔀.á.т, khó chịu đến mức hốc mắt cô đỏ hoe."Lên trên bờ có được không, em sợ nước."

Quý Đình Tông xách cô tới chỗ cầu thang bằng một tay, trong hồ bơi ♓.ô.п chưa đủ, giờ phút này nụ 𝒽●ô●ռ 🌴·hâ·ⓜ 𝓃·𝐡·ậ·ⓟ càng thêm mạnh bạo, như một trận cuồng phong bão táp càn quét trong miệng cô.

Cơ thể Hàn Trân mềm nhũn ngay tại chỗ, chiếc áo lót ướt sũng bị đẩy lên, bầu vú đầy đặn được phơi bày trên mặt nước, núm vú bị dòng nước lạnh κí.c.♓ 🌴♓.í.𝒸.♓ trở nên sưng đỏ, dựng thẳng lên.

Hai tay Quý Đình Tông nhào nặn chúng, sau đó anh vùi đầu ngậm đầu v* vào miệng, cắn một cái, trên quầng vú lập tức xuất hiện một dấu răng, Hàn Trân vừa đau vừa ngứa, cô hét lên muốn chạy trốn nhưng hai chân lại có cảm giác mất đi trọng lượng, 𝐧♓·ấ·🅿️ ռ·h·ô lơ lửng trong nước.

Cô không biết nên làm thế nào, cơ thể vặn vẹo muốn thoát khỏi trói buộc của anh, cô leo lên cầu thang, bờ 𝐦ô𝖓·🌀 vừa lộ ra khỏi mặt nước, Quý Đình Tông đã nắm lấy eo cô, ngón tay vén đũng quần lót mỏng manh của cô sang một bên, cửa động non nớt đang khép chặt cứ thế lộ ra mồn một.

Cây gậy cứng như sắt được phóng thích, không có bất kỳ bước dạo đầu nào, ngay lập tức đ-â-𝐦 ѵà-🔴 cơ thể cô một cách mãnh liệt, Hàn Trân hét lên một tiếng thất thanh.

Bên trong lối vào rất chặt và ẩm ướt như thể muốn lấy mạng anh, Quý Đình Tông nặng nề thở ra một hơi, gân xanh trên trán như muốn n-ổ †⛎п-🌀.

"Chướng quá... đừng mà..."

Hàn Trân nằm sấp bên mép hồ bơi, toàn thân ⓡ.ⓤ.𝖓 𝓇.ẩ.🍸, cặp Ⓜ️ôⓝ*ɢ vì kẹp quá chặt mà bị vỗ một cái.

Hơi thở nóng hổi của người đàn ông phả lên tấm lưng trần của cô, sự 🎋í●𝖈●𝒽 𝐭●♓í●🌜●𝖍 khiến cho làn da cô khẽ run lên.

"Ⓜú·✞ giỏi thật, bên trong em nóng quá."

Những giọt nước li ti chảy vào trong âm đ*o, bầu không khí trở nên ngột ngạt hơn, sự nóng nảy, hung hãn và tàn bạo của Quý Đình Tông giày vò cô rất dữ dội.

Hai túi tinh đánh vào 𝐦ô_ⓝ_g cô, âm thanh đó hòa lẫn với tiếng nước bì bõm, cửa mình bị nong rộng thành một lớp mỏng manh, da thịt 𝐦·ề·Ⓜ️ ⓜạ·❗ dưới mô*ⓝ*ⓖ bị công kích đến mức đỏ bừng một mảng.

Nơi ℊ.𝐢🔼.o ♓ợ.𝓅 của hai người lúc thì chìm dưới nước, lúc thì nổi lên trên, bên trong âm đ*o ⓝ_óⓝ_🌀 bỏ𝐧_𝖌 mà nước hồ lại lạnh lẽo, cảm giác này thật sự rất tuyệt vời.

Hàn Trân 𝓇ê●𝐧 г●ỉ không thôi, khi sắp ⓛ-ê-𝐧 đ-ỉ-ռ-𝒽, cơ thể cô co giật 𝖒ấ_✞ 🎋ⓘ_ể_ⓜ ş🔴_á_ⓣ, vách thịt Ⓜ️ề_ɱ 〽️_ạ_ı đang 𝐬ℹ️ế.t ↪️.ⓗ.ặ.† trong âm đ*o bị dương v*t ռ-óп-g bỏп-🌀 giã mạnh hết lần này tới lần khác.

Dòng điện tê dại lan rộng khắp cơ thể, d*m thủy trong âm đ*o tuôn trào, thứ nước trong suốt và nhớp dính đó tưới lên thằng nhỏ đang mải cày cấy của Quý Đình Tông...

Chương (1-100)