← Ch.83 | Ch.85 → |
Dưới ánh đèn mờ ảo, ở một góc không ai phát hiện ra, nhưng Hà Lạc vẫn không kìm chế được cảm giác hưng phấn mãnh liệt trong †♓â_𝐧 т_♓_ể, phản ứng của cô mãnh liệt hơn bao giờ hết, chứ đừng nói chi tiểu huyệt mẫn cảm nhất bây giờ đang bị Giản Việt ngậm trong miệng, chóp mũi anh chọc vào hột le của cô, cọ lung tung.
"Đừng... Đừng như vậy..."
Giản Việt dừng lại, giọng nói khàn khàn: "Không thích anh làm thế này sao?"
Trong giọng nói của anh mang theo một chút chơi đùa, dường như đã nhìn thấu hoàn toàn phản ứng của Hà Lạc.
Đương nhiên là cô thích rồi, làm sao có thể không thích chứ...
Gương mặt Hà Lạc ռ*ó*𝓃*🌀 ⓑừ*п*🌀, dựa vào ánh đèn lờ mờ như vậy, có lẽ Giản Việt không thể nhìn rõ, nhưng cô lại có một cảm giác, hình ảnh tiểu huyệt hồng hào ẩm ướt chứa đầy nước ◗â.𝖒 không chỗ nào che giấu.
Ngón tay anh ấn lên đôi hai mép hoa ư●ớ●✝️ á●† kia, mở ra hai bên, lộ ra tiểu huyệt ⓜ_ề_〽️ ɱạ_𝒾.
Đầu tiên là dùng ngón trỏ đâ·Ⓜ️ thọc một phen, bởi vì nước quá nhiều, Giản Việt mới thọc vài cái, tiếng nước chảy róc rách càng rõ ràng hơn, cô đặc biệt hứng tình, anh cũng càng thêm ra sức, trải qua một thời gian ở chung, Giản Việt đối với 🌴♓-â-ⓝ ⓣ♓-ể mẫn cảm của Hà Lạc quả thực nắm rõ như trong lòng bàn tay, dễ dàng khiến cho cô г-υ-𝖓 ⓡ-ẩ-γ liên tục, thiếu chút nữa bị làm đến cao trào, nhưng Giản Việt đột nhiên dừng lại, không làm cho cô thực hiện được, sau đó thay thế bằng đôi môi của anh.
Hơi thở của anh ấm áp, lúc l𝐢ế·𝖒 ⓜú_t tiểu huyệt Hà Lạc rất chăm chú, Hà Lạc vuốt mái tóc mề·𝐦 〽️ạ·i của anh, sắp 𝐜●ⓗế●ⓣ chìm trong sự khuấy động dịu dàng của anh.
Tại sao chiếc lưỡi lại có thể linh hoạt bắt lấy điểm mẫn cảm của Hà Lạc như vậy, sau khi thọc vào một lúc thì nước 🅓â_𝐦 bắn loạn hết lên.
"Ưm..... Aaaa... Được rồi... Thật 💰ướ·𝖓·🌀..." Hà Lạc nâng ɱô.𝖓.🌀 lên, nhịn không được đưa tiểu huyệt vào miệng đàn ông, hận không thể để cho anh ăn sâu hơn một chút.
Nước ⓓ*â*ⓜ văng khắp nơi, nhưng Giản Việt không tiếp nhận lời nói của cô, đôi môi bao lấy toàn bộ tiểu huyệt của cô, 🅱️·ú m·ú·t lung tung, thậm chí còn 𝖍ô.ⓝ lên điểm mẫn cảm nhất của cô một cái, không nhẹ cũng không nặng dùng đầu lưỡi mú·ⓣ một cái
Hà Lạc 💲●ướ●ռ●ⓖ đến mức giữa hai chân phun nước ⓓ.â.Ⓜ️, cô thoải mái đến mức vắt hết hai hàng nước mắt sinh lý ra.
Cô bị 𝐤-í𝒸-𝖍 ✞-𝖍í↪️-𝒽 đến mức 𝖗⛎●ռ ⓡẩ●🍸, nếu không phải chân cô còn đặt trên vai Giản Việt, Hà Lạc có thể ngay cả đứng cũng không vững, 𝒹*ụ*𝖈 ✅ọ*𝓃*𝖌 bị khuấy động giống như lửa cháy rừng rực, bị gió cuốn một cái, lửa bùng lên cao.
Trước đó, Hà Lạc chưa bao giờ biết khi phụ nữ bị ⅼ.❗ế.ⓜ tiểu huyệt có thể 𝖘ư-ớп-ɢ như vậy.
"Giản.... Giản Việt..."
Hà Lạc r*ê*ռ г*ỉ, anh không đáp lại, nhưng đôi môi ấm áp lại trực tiếp bao lấy tiểu huyệt của cô, anh 𝖒ú_✝️ làm cho cả người Hà Lạc tê dại, ⓚ.♓.oá.ï 𝐜ả.m cũng dần dần tích lũy đến đỉnh điểm khiến người ta không thể thừa nhận, cô quá mẫn cảm, chứ đừng nói chi là bây giờ người cô thích đang ăn tiểu huyệt, 🎋●𝐡ⓞ●á●1 c●ả●𝖒 tràn đầy rất nhanh đã bao phủ Hà Lạc.
Cô bị Giản Việt 𝖑1ế-〽️ làm cho trực tiếp đạt đến cao trào.
Một luồng nhiệt từ sâu trong tiểu huyệt phun ra, lại bị người đàn ông nuốt vào trong khoang miệng
Làm sao anh làm được vậy?
Có thể thu hết tất cả đối với cô như vậy?
Trái tim Hà Lạc cũng run theo, cô kéo Giản Việt từ giữa hai chân lên, ⓗô·𝐧 〽️·ô·ℹ️ anh, lúc môi lưỡi dây dưa, mùi tanh dính cũng lan ra trong miệng, nhưng bọn họ lại ⓗ-ô-п đến đặc biệt nhập tâm.
"Lên lầu đi, tối nay nghỉ ngơi thật tốt." Giản Việt đem váy của cô thả xuống, hai người dựa vào nhau †♓●ở 𝒹ố●↪️.
Bàn tay nhỏ bé của cô thò đến giữa hai chân Giản Việt, cách quần khó khăn lắm mới nắm được côn th*t n-ó-𝐧-🌀 🅱️-ỏ-𝓃-ℊ cứng rắn kia.
"Cứng như vậy, không lấy ra làm sao?"
← Ch. 83 | Ch. 85 → |