Truyện:Bất Ngờ Rung Động - Chương 44

Bất Ngờ Rung Động
Trọn bộ 93 chương
Chương 44
Giải thích
0.00
(0 votes)


Chương (1-93)

Giản Việt ôm cô ngồi dậy, Hà Lạc ôm lấy cổ anh, 𝐦-ôn-🌀 lập tức ăn côn th*t vào, cô hừ một tiếng, anh hướng lên trên vài cái, cả người hai người đều đã mồ hôi đầm đìa, nhưng anh cũng không định bỏ qua chủ đề này, "Không định giải thích chút sao?"

Hà Lạc không biết cơn ghen của anh sẽ nồng như vậy, trái tim cô không hiểu sao lại 〽️ề·ɱ 𝖒·ạ·ℹ️, "Không phải người yêu cũ của em..."

"À, nghe có vẻ thì rất t♓*â*n 〽️ậ*т." Giản Việt cúi đầu ngậm 𝓃🌀.ự.c cô.

"Là con trai chị gái bạn học trung học cơ sở của mẹ em."

"Xem ra em còn nhớ rất rõ ràng...."

Tiểu huyệt Hà Lạc bị đụng mạnh một chút, nhịn không được 𝓇·ê·ռ 𝐫·ỉ ra tiếng, "Ở dưới tầng nhà em, từ nhỏ đã chăm sóc em, anh ấy là một anh trai rất tốt, anh đừng suy nghĩ nhiều..."

Anh không nói gì, nâng cặp mô𝐧-g đầy đặn của cô, từng chút từng chút đưa lên trên, dùng côn th*t giữa háng 𝒽u_ⓝ_ɢ ♓ă_𝓃_🌀 đ·â·Ⓜ️ và·ο tiểu huyệt 〽️*ề*m ⓜ*ạ*❗ nhiều nước, động tác của Giản Việt gần như thô bạo dã man, giống như là đang phát tiết cái gì đó, tần suất ra vào càng nhanh.

Bởi vì tư thế ôm ngồi, mỗi một lần Hà Lạc được nâng lên, rồi lại nặng nề ấn xuống, tiểu huyệt bị mở ra sẽ ăn cả cây vào, cứ ngồi như vậy, côn th*t gần như đ.â.Ⓜ️ 𝐯à.𝐨 miệng tử cung của cô.

Rất đau, nhưng 𝖘ướռ·ɢ đến mức làm cho người ta lên mây.

Hà Lạc ra rất nhiều nước, cả người đều bởi vì sung s·ư·ớ𝖓·ℊ ⓛ·ê·𝓃 đỉ·𝖓·𝐡 mà г𝐮.п 𝐫ẩ.𝐲, cô không tự chủ được nhìn về phía nơi hai người kết hợp, nơi đó lầy lội một mảnh, 𝖉â.m dịch văng khắp nơi thậm chí làm ướt lông hai người, bọt trắng bay bay.

Hai túi trứng chứa đầy ⓣℹ️.𝓃.ⓗ 𝖉ịⓒ.𝐡 đập vào Ⓜ️*ô𝓃*g cô, cái tư thế này dường như còn đâ_〽️ ѵà_ο không đủ sâu, muốn chui vào bị tiểu huyệt gắt gao bao lấy mới đủ.

Hà Lạc ngẩng đầu lên, bầu ⓝg_ự_ⓒ nhảy lên trong tầm mắt Giản Việt, anh há miệng ngậm một cái, từng ngụm từng miếng ăn vào, sau đó chuyển sang vú bên kia l𝐢ế*m láp ướt cả bầu n𝖌.ự.ⓒ của cô.

"Ưm a...Đừng..." 𝐓·h·â·𝓃 ⓣ♓·ể Hà lạc trở nên yếu ớt trước làn sóng va chạm này, cô cảm giác được tiểu huyệt co rút, dòng điện tê dại chạy loạn. Thế nhưng lại bị đ·â·Ⓜ️ ν·à·o cao trào, cô quá mẫn cảm, mỗi lần cao trào qua đi một lần bị trêu đùa, không chỉ tiểu huyệt sẽ bị chèn ép ra càng nhiều d*m thủy, còn có thể dưới 🎋í●𝐜●h t♓í●ⓒ●♓ mà nhanh chóng nghênh đón cao trào.

Thật không công bằng, sao anh có thể kiên trì lâu như vậy còn không bắn ra.

"Giản Việt, anh bắn vào cho em đi..."

"Không khó chịu sao? Sao anh không bắn?"

Cô tự mình ngồi lên hông anh, tranh thủ đang cao trào, điên cuồng dùng tiểu huyệt từ trên xuống dưới trêu chọc, lập tức theo tiết tấu của Giản Việt chạy đi.

Tiểu huyệt gắt gao 𝖐_ẹ_🅿️ ⓒ𝖍_ặ_ⓣ dương v*t bị mắc kẹt trong vách thịt, m.ú.t lấy, cho dù cách bao cao su, Giản Việt cũng có thể cảm nhận được mỗi một lần co rút trong vách thịt kia.

Lúc cô tức giận đúng là hấp dẫn thật.

Giản Việt thừa nhận lúc cô tức giận anh hoàn toàn không có sức chống cự, rốt cuộc không kìm được nữa mà ⓧ⛎ấ●𝖙 ✞●❗𝖓●h dưới sự 🎋í_↪️_h †𝒽_í𝒸_𝒽 như thế này.

Anh ✝️𝐡·ở 𝐝ố·𝐜, sau khi 𝐛*ắ*𝐧 т*𝒾ⓝ*h còn đang ra sức 𝓇*ú*𝖙 𝐫*𝖆, đồng thời lan tỏa k𝖍·0á·𝒾 c·ả·𝐦 👢●ê●𝓃 đỉ●𝐧●𝐡 đầu

Cách bao cao su, anh không kiêng nể gì mà x*⛎*ấ*t ⓣ*ï*п*h trong huyệt nhỏ của cô, bởi vì nhịn quá lâu, thời gian 𝖝𝐮ấ-т 𝐭ⓘ-n-♓ cũng dài hơn bao giờ hết.

Giản Việt ôm Hà Lạc, ngay cả sau khi b.ắ.n 𝖙.ı𝓃.♓, côn th*t cũng không nỡ rút khỏi huyệt nhỏ của cô, trong bóng đêm yên tĩnh, dường như chỉ có tiếng т𝒽.ở ♓ổ.ⓝ 𝐡ể.𝓃 của hai người quấn lấy nhau.

Chương (1-93)