Truyện:Bất Ngờ Rung Động - Chương 41

Bất Ngờ Rung Động
Trọn bộ 93 chương
Chương 41
Ⓒ_ở_𝒾 🍳_ⓤầ_𝓃 áo
0.00
(0 votes)


Chương (1-93)

Ngay cả bầu ռℊự.𝐜 Hà Lạc cũng bị bóp đỏ, bầu 𝖓·ⓖự·↪️ quá đầy đặn đến ngay cả bàn tay của anh cũng không che được, mặc kệ bóp thế nào, nɢự·𝖈 đều sẽ từ trong kẽ hở tràn ra xung quanh, theo động tác lung tung, phá lệ co dãn.

Ánh mắt Giản Việt trầm xuống, n-🌀ự-𝖈 của cô nhìn qua giống như một quả anh đào nhỏ điểm xuyến trên bánh kem trắng như tuyết, rất ngon, rất mê người.

Anh nửa quỳ trên người Hà Lạc, hai tay đều bắt lấy 𝓃.𝖌ự.𝖈 của cô, sau đó há miệng ngậm một miếng ⓝ·ⓖ·ự·𝒸 trắng nõn, anh không buông ra, mà ăn vào nhiều hơn, ở tư thế này, đầu lưỡi ở núm vú càn quét, anh dùng cánh môi cắn núm vú kia, lúc buông ra thậm chí còn chậc một tiếng.

Cặp vú ⓜề*m mạ*❗ và đàn hồi bị bóp biến dạng trong tay Giản Việt, nước bọt làm ướt 𝖓🌀.ự.c của cô.

Cô ôm lấy anh, đối với nụ ⓗô-ռ như vậy rất được hưởng thụ.

Giản Việt ăn ⓝ-𝐠-ự-c của cô xong, rồi lại tới 𝖍-ô-𝓃 lên miệng cô, chiếc lưỡi dài của anh đưa thẳng vào khuấy đảo trong khoang miệng cô, hơi thở 𝓃-ó-n-🌀 🅱ỏп-🌀 ở trước mặt, cô nức nở một tiếng, thiếu chút nữa bị ♓●ô●ⓝ đến thở không nổi, cả người đều tê dại, lâm vào loại cạm bẫy dịu dàng hoàn toàn quên mất vừa rồi còn bị làm cho muốn sống muốn ⓒ𝒽.ế.✞.

Tiểu huyệt vừa mới cao trào qua còn đang co rút, hai mép hoa 𝖗⛎-n г-ẩ-🍸

Hà Lạc bị h●ô●𝖓 đến dỡ bỏ phòng bị, không nghĩ đến cái 𝖒ô*𝓃*ℊ Giản Việt đột nhiên bắt đầu tăng tốc đong đưa, giống như gắn động cơ, đại r_ú_✝️ ⓡ_𝒶 lại đâ.Ⓜ️ mạnh vào, d*m thủy văng khắp nơi, hai cái túi trứng chứa đầy †iⓝ·♓ 𝒹ị·c·h kia cũng theo động tác mạnh mẽ thọc vào rú*𝐭 𝖗*a, nặng nề vỗ vào Ⓜ️ô.𝐧.𝐠 cô.

𝒦●hⓞá●i ⓒ●ả●ⓜ giống như làn sóng, một lần nữa cuốn tới.

Tiểu huyệt chịu loại va chạm mãnh liệt này, Hà Lạc theo bản năng kẹ·ⓟ ↪️·ⓗặ·t hai chân, nhưng hành động này chỉ khiến người đàn ông càng đẩy vào sâu hơn, anh dường như có nguồn năng lượng vô tận, nhưng cho dù chỗ kết hợp của hai người đã là một mảnh lầy lội, áo sơ mi của anh vẫn còn nguyên vẹn mặc trên người

"Không công bằng..." Hà Lạc vén vạt áo sơ mi của anh lên, ѵ-⛎ố-✝️ 𝐯-𝑒 đ·ư·ờ𝖓·🌀 𝒸·⭕𝓃·g cơ bắp thắt lưng của anh, "Anh cũng phải 𝒸ở_𝖎 🍳𝖚ầ_𝐧 áo ra, em muốn xem."

Giản Việt nhìn bàn tay cô đang từng bước cởi từng cúc áo sơ mi của anh, để lộ thân hình cường tráng đó trong tầm mắt cô.

Trải qua nửa ngày ɢ𝒾_@_🅾️ ♓_ợ_𝓅 thọc vào 𝖗ú●т ⓡ●ⓐ, trên người anh đổ không ít mồ hôi.

Ngay cả cơ bắp cũng trở nên cực kỳ hoang dã và bùng nổ.

Đẹp quá...

Hà Lạc bị hình ảnh κ-íc-𝐡 𝖙-hí↪️-♓, cô kề mặt tới gần, dán vào lồng ⓝ𝐠ự.𝒸 phập phồng của anh, cái miệng nhỏ nhắn hút núm vú của anh.

Giản Việt không ngờ cô lại làm động tác này, khi núm vú truyền đến cảm giác bao bọc ấm áp, anh nhịn không được kêu rên một tiếng đau đớn

"Lạc Lạc."

Nhìn thấy phản ứng của anh, Hà Lạc xem như đã thành công, cô chẳng những không buông miệng ra, còn ác ý vươn đầu lưỡi lïế●ɱ láp, "Thì ra đàn ông cũng thích bị ăn ở chỗ đó"

Cô vừa mú·† 🦵ℹ️●ế●m vừa quan sát phản ứng của anh, Hà Lạc ăn quá tập trung, như thể nơi đó thật sự có thể hút ra thứ gì đó.

Giản Việt khàn giọng, côn th*t ở dưới háng 𝓇_ⓤ_𝓃 𝖗_ẩ_𝐲, không ngờ 𝖐.í.↪️.h 🌴.♓.íc.𝐡 đến mức muốn b·ắ·𝐧 🌴·ï·𝐧·ⓗ.

"Còn làm tiếp em sẽ tự chịu hậu quả đấy..."

Chương (1-93)