Truyện:Bất Ngờ Rung Động - Chương 24

Bất Ngờ Rung Động
Trọn bộ 93 chương
Chương 24
Làm mạnh tới mức rỉ nước
0.00
(0 votes)


Chương (1-93)

"Không thoải mái à em? Vậy sao 𝒷_í_ɱ của em lại tràn nhiều nước thế?"

Giản Việt vừa đâ_m ν_à_ο liên tục trong 𝒷*í*𝐦 nhỏ của cô, vừa hỏi.

"Anh nói bậy..."

Ngay cả giọng nói của Hà Lạc cũng bị đ●â●ɱ đến mức vỡ vụn.

Thứ to lớn đó dễ dàng đâ*ⓜ ✅à*🅾️ 𝐛í.𝐦 Ⓜ️ề_𝐦 m_ạ_ℹ️ yếu ớt của cô như vậy. Mỗi lần Hà Lạc bị đâ.m, 𝖇*í*𝖒 nhỏ không tự chủ được mà giật liên hồi, dần dần cô thậm chí không phân biệt mình còn bị đau không, ngoại trừ cảm giác đau đớn ra, một dòng điện từ nơi hai người ⓖ●i🅰️●ⓞ ♓●ợ●🅿️ tê dại truyền đến khắp người.

Đúng là ş*ư*ớⓝ*🌀 thật, nhưng Hà Lạc không muốn thừa nhận một cách dễ dàng như vậy.

"Chẳng lẽ không đúng à?". Giản Việt mỗi lần đâ_ⓜ 𝖛à_🅾️ trong sẽ hỏi một lần, đều κ-í𝒸-𝐡 ✞ⓗí𝒸-𝒽 𝒷í_m nhỏ tràn nước, lúc thọc vào 𝓇·ú·† 𝓇·𝐚, ngoại trừ tiếng nước chảy từ vòi hoa sen, còn có tiếng bành bạch của 𝒷í*〽️ nhỏ lúc bị đâ·𝐦.

Cơ thể cô hoàn toàn đi theo tiết tấu của Giản Việt, hai mép thịt bị dương v*t đ●â●Ⓜ️ ⓥ●à●🔴 tách ra hai bên, khó khăn lắm mới thích nghi dương v*t cực khủng, chứ đừng nói đến bây giờ Giản Việt đang nâng cao một chân của cô, dương v*t dùng tư thế lạ lùng mà thọc sâu vào.

Quy đầu theo nếp uốn của vách thịt bên trong trực tiếp tiến vào.

Tiết tấu của Giản Việt không nhanh cũng không chậm, vòng eo đung đưa cực kỳ có lực, gần như không thấy anh hỗn loạn.

Nhưng chỉ có Giản Việt mới biết được dương v*t của anh bị 𝐦ú_𝐭 đến mức khó chịu thế nào, 🅱️í●𝐦 nhỏ của cô không ngừng ɱ·ú·✞ chặt lại, đồng thời như có vô số xúc tu ở trong vách thịt bên trong hút lấy dương v*t của anh, anh càng đ●â●𝐦 thì nước ra càng nhiều, chỗ đó giống như nước tiểu vậy, đâ·〽️ một cái thì chảy ra nước.

Anh 𝖙*h*ở 𝒽ổ*п ♓ể*𝖓, từng chút một đ.â.Ⓜ️ mạnh vào 𝒷í_ɱ nhỏ của cô.

Giản Việt chỉ có chút lý trí cuối cùng, đã bị 🅱í●Ⓜ️ nhỏ 𝖒●ú●t chặt mê người của cô bắt đầu không còn sót lại chút gì, dương v*t của anh không khống chế được muốn đ●â●𝐦 ✌️●à●o sâu hơn, lực cũng dần dần tăng lên, rất nhiều lần hai chân Hà Lạc thiếu chút nữa bủn rủn không đứng vững, may là Giản Việt vươn tay đỡ cô lại, tách hai chân cô ra, tiếp tục đ-â-〽️, anh gần như sắp ρh🅰️𝓃_🌀 hỏng cô.

"Ôi.... Ah... Không... Đừng...Sâu quá..." Hà Lạc vặn vẹo m-ôn-ℊ, muốn kéo giãn khoảng cách giữa hai người ra chút, nhưng dường như lại bị dương v*t của Giản Việt giữ chặt, cô nhích ra một bước, dương v*t sẽ tiến vào, đ.â.ɱ càng sâu hơn nữa.

Giản Việt không chỉ muốn đ●â●ɱ ✌️●à●𝖔 điểm mẫn cảm yếu nhất của cô, mà hết lần này đến lần khác anh còn vươn tay 🅱️_ó_ρ 𝓃_🌀_ự_𝒸 cô, chơi đùa với cặp vú to trắng nõn đang đung đưa theo nhịp, cánh tay cường tráng của anh ôm chặt lấy cô, thậm chí lúc cô không thở nổi, còn anh thì nhéo đầu ti cứng ngắc của cô, không cho Hà Lạc có cơ hội dừng lại hít thở.

Hà Lạc lắc đầu: "Ahhhh....... Không... Đừng..."

"Gọi tên anh đi em". Giọng nói của Giản Việt hơi khàn khàn.

"Giản.... Giản Việt... Không, em không... em không chịu được nữa... Đừng nhanh quá... Em..." Lúc Hà Lạc nói những lời này mang theo nức nở, nghe rất đáng thương, thế nhưng chẳng những không khiến Giản Việt chẳng có ý định dừng lại, mà còn muốn giã cô phầm phập như giã gạo.

"Nhìn 🅱️●í●𝖒 của em hút chặt cái thứ đó của anh như vậy sao anh nỡ từ bỏ chứ?"

Chương (1-93)