Truyện:Bất Ngờ Rung Động - Chương 15

Bất Ngờ Rung Động
Trọn bộ 93 chương
Chương 15
Bắn 🌴ℹ️𝖓*ⓗ ԁ*ị*↪️*𝒽 lên đùi
0.00
(0 votes)


Chương (1-93)

"Vậy em nên nói như nào đây nhỉ?"

"Em... Cái đó..." Hà Lạc biết ý nghĩ của anh, nhưng cô thật sự không được. Lúc trêu chọc anh lá gan cô rất lớn, đến thời khắc mấu chốt lại nói lắp bắp, nhưng nếu như không nói, cô có một suy đoán cực kỳ chắc chắn, Giản Việt sẽ đè người cô làm thế cả đêm mất...

Cô lẩm bẩm một câu, rất nhỏ, nếu không nghe kỹ, chắc chắn không nghe rõ Hà Lạc nói cái gì.

Khóe miệng Giản Việt nhếch lên, anh nghe rất rõ ràng.

"Em rất muốn... Bị dương v*t của anh chich em..."

"Lạc Lạc..." Lúc Giản Việt đang động dục còn hạ thấp giọng gọi tên cô một tiếng

Hà Lạc nghiêng đầu nhìn anh, bị anh làm tới mức người bủn rủn, cô vặn vẹo thắt lưng, như đang phối hợp theo động tác của anh, nước nôi chảy ra từ lỗ 🅱í●ɱ, chảy xuống chỗ nơi hai người 🌀1·🅰️·o 𝒽ợ·ρ, không cần nhìn cũng biết nơi đó lênh láng thế nào.

Chắc là cảm thấy quần lót kia hơi vướng víu, Giản Việt dùng ngón tay 🌜ở·𝐢 🍳·⛎·ầ·n lót cô xuống, quăng qua một bên, hai mép thịt hồng phấn trực tiếp lộ ra ngoài.

Giản Việt miết khe âm đ*o vừa hồng hào vừa ⓜ●ề●ⓜ m●ạ●❗ kia, da đầu anh tê dại, thiếu chút nữa cầm dương v*t bất chấp đ●â●𝖒 v●à●0. Anh nhắm mắt lại, kiềm chế ◗-ụ-𝒸 v-ọ-𝖓-𝖌 đang dâng lên, anh để dương v*t chà xát bé 𝒷_í_ɱ của cô.

Hà Lạc không ngờ mình sẽ tiếp xúc trực tiếp với dương v*t khủng kia, cảm giác hoàn toàn không giống nhau. Lúc cô nhắm mắt lại, thậm chí có thể cảm nhận được từng đường gân xanh trên dương v*t đang cọ lỗ 𝖇í●𝖒 của cô.....

Cứng quá...

Nhưng 💰ướп·🌀 thật ấy...

Quy đầu to lớn của Giản Việt nhiều lần đụng phải viên thịt nhạy cảm của cô, có lúc sức lực rất nặng, có khi lại thả chậm động tác, tràn ngập ác ý chậm rãi ép chặt hai mép hoa, bé 𝒷í.Ⓜ️ không ngừng rỉ nước ra ngoài, thậm chí còn khiến Hà Lạc có ảo giác có phải nước tiểu của mình hay không.

"B●í●𝖒 em chảy nhiều nước ghê, sao em ԁâ_〽️ đ_ãռ_ⓖ thế? Hả?"

"Ôi... Không...Đừng..." Toàn thân Hà Lạc г𝖚.𝐧 ⓡ.ẩ.𝐲, phát ra tiếng cầu cứu đáng thương như thú nhỏ.

Lỡ cô thật sự bị cọ đến mức đi tiểu thì sao giờ? Cô muốn hỏi Giản Việt có thể thay đổi tư thế được không, hoặc là đổi cách làm khác....

Giản Việt không định cho cô cơ hội thương lượng, cô vừa mở miệng, anh bèn giơ tay nắm cằm rồi cúi người xuống ♓_ô_𝖓 cô.

Hà Lạc ngửi được mùi thơm nhàn nhạt trên tóc anh, môi răng chạm vào nhau, 𝐧ó*𝐧*ɢ bỏ𝐧*ℊ mà mãnh liệt, hoàn toàn không giống với tưởng tượng của cô. Giản Việt cạy hàm cô ra, cuốn lấy đầu lưỡi cô, dường như đang mời cô nhảy múa, cũng chặn hết tất cả âm thanh của Hà Lạc.

"Ưm...."

Giản Việt buông đôi môi Ⓜ️●ề●ⓜ Ⓜ️ạ●i của cô ra, tăng nhanh tốc độ đung đưa, đụng vào điểm mẫn cảm của cô, như giã cả người cô thành từng mảnh.

"Ôi..." Hà Lạc đột nhiên kêu một tiếng, sau đó đầu óc cô trống rỗng, cô nắm chặt cánh tay Giản Việt đang ở trước 𝓃_ℊự_𝖈 cô, cơ thể cứng đờ, hai mép thịt bủn rủn, bị 𝐜-ọ ⓧá-✝️ đến mức 𝐥_ê_n đ_ỉ𝓃_♓!

Giọng nói cô vậy mà 𝖉â*𝖒 đã*𝖓*ⓖ như thế.

Cuối cùng Giản Việt không kìm được nữa, kêu rên một tiếng, bị âm thanh của Hà Lạc Hà Lạc 🎋*í*🌜*𝖍 ✞𝐡*í*𝒸*𝒽, anh trực tiếp bắ*𝖓 𝖙𝐢n*h.

dương v*t đỏ tím kia 𝓇ⓤ.𝓃 r.ẩ.🍸 một hồi, cuối cùng 𝖇*ắ*п ⓣⓘ*𝓃*𝖍 nóng hổi lên đùi cô.

Chương (1-93)