Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 70 (cuối)

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 70 (cuối)
Kêu Rất Dễ Nghe
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

????????????????????????????????????????????????????

Ánh sáng trên màn hình chiếu xuống т.ⓗ.â.n ✞𝒽.ể xinh đẹp của cô.

Bộ п·ⓖự·ⓒ đầy đặn lắc lên theo động tác người đàn ông đ.â.〽️ ✅.à.𝖔, giống như hai con thỏ trắng như tuyết.

Đôi tay nhỏ mề●𝐦 𝐦ạ●𝐢 đặt ở trên bụng anh, vòng e_𝖔 🌴♓_ⓞ_𝓃 nhún về phía trước, mái tóc dài loang lổ vết mực bay theo động tác của cô, rồi rũ xuống 𝖒ề.m ⓜạ.ı trên 𝓃●ℊự●🌜, làn da trên người cô trắng nõn hồng hào.

Lăng Thiệu xem đến đôi mắt đều sung huyết, đỏ ngầu.

Anh bóp eo Thư Tâm ngoáy hàng chục lần, đến nỗi cô không tự chủ được mà nép vào vai anh hét lên " Ah... a a a a a a..."

Thư Tâm bị làm đến mức triều xuy, ⓓ*â*ɱ thuỷ một tia rồi một tia phun ra.

Anh bị lỗ nhỏ của cô co rút bóp chặt buông lỏng tinh quan, đột ngột 𝐫ú·✞ 𝓇·𝖆 bắn vào giữa hai chân cô.

Thư Tâm 𝐭𝒽_ở ♓ổ_𝐧 ⓗ_ể_𝐧 nằm trong vòng tay anh, tim đập dữ dội.

Anh ôm sau đầu ♓-ô-𝐧 lên môi cô, hai người ɱú●т 🌜-ắ-ռ m-ô-1 nhau 𝐪цấ.ռ 𝐪.u.ý.ⓣ, trao đổi nước bọt.

Tiếp đó ôm cô đặt vào ghế sau, ấn lên ghế, nâng cao chân của cô trực tiếp đưa côn th*t đã cương cứng vào lần nữa.

Thùng xe thực ra cũng không hẹp, chỉ là Lăng Thiệu quá cao, thao vài lần liền phát hiện hai chân không thoải mái, liền đổi tư thế, đem người đặt ở trên ghế phụ mà 𝒸·ắ·ɱ ⓥ·à·𝑜.

Thư Tâm bị đỉnh đến mức toàn bộ phần trên nằm về phía trước, qua kính chắn gió, cô có thể nhìn rõ cảnh phim đang chiếu trên màn hình lớn.

Một người phụ nữ đang bị một người đàn ông đè ở trong mà thao lộng, với tư thế.... giống hệt như họ bây giờ.

" Ô.... ô.. ô...." Cô cảm thấy hình ảnh trên phim giống như đang chiếu hình ảnh của bọn họ lúc này, κ*í𝖈*𝖍 т♓íc*h cùng căng thẳng quá mức làm cho bụng dưới của cô run lên, ⓚ*ẹ*🅿️ 𝒸*𝖍*ặ*ⓣ côn th*t rồi cao trào.

Lăng Thiệu bị cô kẹp xuýt nữa thì ⓧц●ấ●✝️ 𝖙●𝒾●𝐧●♓, anh rút nó ra, cho ngón tay vào â·ɱ 𝒽·ộ cô ngoáy ngoáy bắt chước động tác ⅼ-à-〽️ t-ìռ-♓, kéo dài cơn 𝖈ự*𝖈 κ*𝒽*οá*❗ của cô thêm một chút trước khi đưa côn th*t vào lần nữa.

d*m thủy chảy ra quá nhiều, liên tục phát ra tiếng nước ọc ọc khi bị thao.

Còn ânh thanh lach cạch lạch cạch

Bên cạnh nữ ngân la hét ầm ĩ, kêu thật sự 𝐝·â·Ⓜ️ " Chồng ơi.... . côn th*t lớn a...... thao đến tiểu huyệt thoải mái quá chồng ơi...... A a a.... còn muốn.... . chồng.... dùng côn th*t lớn thao em đi.... . Ô ô.... . 𝐬*ư*ớ𝖓*𝐠 quá...... A... chônhf ơi.... . thao ↪️𝒽_ế_✞ em..."

Nghe thấy tiếng kêu 𝒹â●𝖒 đã●ռ●ɢ của cô ta hạ thân chảy xuống một dòng ԁ*â*〽️ dịch, cô đỏ bừng mặt không muốn nghe thấy âm thanh đó nhưng lại bị anh thao đến phát khóc nức nở cùng với tiếng г●ê●ⓝ ⓡ●ỉ đều giống nhau.

" Ha... a..." Thư Tâm dùng ngón tay gắt gao bóp chặt ghế dựa, cơ thể kéo căng bởi 🎋●𝒽●🅾️á●ℹ️ cả●〽️ ập tới, cô tựa như vừa đau vừa sung ⓢư*ớռ*ɢ mà há miệng ⓣ*𝒽*ở 𝒹*ố*c.

Ánh sáng trên màn hình lớn trước mặt đặc biệt chiếu sáng cả một vùng, dừng trên người cô, lờ mờ lộ ra ảo giác rằng cô đang bị ai đó nhìn trộm.

Vừa nghĩ đến có người nhìn trộm mình trong bóng tối, k𝐡*🅾️*á*1 🌜*ả*m trong lòng dâng lên như thủy triều, bao phủ trời đất, anh dập liên tục vào tiểu huyệt không ngừng nghỉ, cô chỉ có thể cắn mu bàn tay khóc kêu ra tiếng " A a a.... chồng ơi...."

Nam nhân nghe được thanh âm nức nở, mơ hồ mà kéo hai tay cô qua, toàn bộ cơ thể đè hết lên ở 𝖒ô.п.ⓖ cô, làm huyệt với lực đạo vừa ♓_ⓤռ_ⓖ ⓗă_п_🌀 vừa tàn nhẫn.

" Bảo bối, kêu ra đi, anh thích nghe tiếng rên của em".

Thư Tâm ưỡn ռ𝖌●ự●c bị đàn ông thao vài cái rồi lại khóc lên cao trào " A a.... chồng ơi.... tới rồi... tới... rồi.... a..."

Lăng Thiệu đè vào nữ nhân dưới thân đâ.Ⓜ️ thật mạnh mấy chục cái mới chịu rút nó ra và bắn vào lưng cô.

Anh dùng đầu lưỡi 𝖑ïế_〽️ ♓·ô·n lên xương bướm xinh đẹp của cô, bị 🎋-í𝖈-♓ †𝒽-í↪️-𝒽 kêu rên một tiếng, thanh âm Ⓜ️*ề*〽️ Ⓜ️*ạ*ı và 🍳⛎𝓎-ế-п 𝖗-ũ vạn phần mê hoặc.

Lăng Thiệu lật người lại và h·ô·ռ lên môi cô, giọng nói khàn khàn đến bốc hoả.

" Kêu thật dễ nghe".

HẾT


Chương (1-70)