Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 07

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 07
Bao Lâu Rồi Không Làm
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

????Soolee

__________________

Trong phòng không có bật đèn.

Thư Tâm không biết vì cái gì bị anh 𝐡.ô.𝖓 lấy một khắc kia liền trở nên r*𝐮*𝐧 г*ẩ*🍸 dữ dội.

Anh là chồng của Tống Văn.

Lý trí nói với cô đừng làm vậy, hãy đẩy anh ra.

Nhưng sự thật là nàng bị anh ⓗ-ô-ռ đến ngẩng cao cổ, cổ họng không ngừng 𝖗●ê●ռ r●ỉ.

Tay người đàn ông vén váy dài của cô lên, lòng bàn tay ⓝ-ó-𝖓-ɢ 🅱ỏ𝐧-𝐠 rơi vào giữa chân cô, dọc theo làn da 𝐦-ề-ⓜ 〽️ạ-ı mịn màng lột bỏ váy dài của cô.

Thư Tâm toàn thân run lên.

Nội y được cởi ra, bàn tay to dễ dàng cầm lấy bầu п-𝖌ự-c đầy đặn của cô, sau đó anh cúi đầu dùng đôi môi 𝐧-ó-п-𝖌 𝒷-ỏ-𝖓-𝐠 ngậm một bên п_𝐠ự_↪️ của cô.

Cô khẽ rên thành tiếng, 𝖈_ắ_𝖓 ɱô_ı cơ thể không ngừng 𝐫_𝖚_𝓃 𝓇ẩ_γ.

Cô không biết là κ-íⓒ-𝒽 t♓-í↪️-𝒽 hay hưng phấn, hay là do rượu, tâm tình rối loạn, anh mới chỉ 𝐡*ô*п cô thôi, hạ thể đã ướt đẫm rồi.

Lăng Thiệu yêu thích không buông tay, nắm lấy bầu n.𝐠ự.↪️ đầy đặn của cô, cúi đầu, dùng đầu lưỡi ⓛ-𝒾-ế-𝐦 láp.

Tống Văn rất gầy, ⓝɢự·🌜 nhỏ, mỗi lần anh bóp lấy cô chỉ kêu đau, tiếng kêu thô ách khó nghe.

Đâu giống như người phụ nữ trước mặt anh, bộ п🌀●ự●𝖈 đầy đặn và vòng 𝖊.𝖔 т𝐡.🅾️.𝖓 thả, cả tiếng rên đặc biệt dễ nghe, rất tuyệt.

Cô vừa tắm xong không bao lâu cơ thể vẫn còn nhàn nhạt mùi sữa tắm, anh nhẹ nhàng kéo chiếc quần lót mỏng manh của cô ra.

Vì mặc váy dài nên cô không mặc quần an toàn bên dưới váy dài.

Anh móc ngón tay, xuyên qua quần lót của cô ⓧ·â·𝐦 ⓝ·𝖍ậ·ⓟ vào hoa huy*t.

Thư Tâm khó nhịn ưỡn người lên, nhịn không được kêu lên, cánh tay khoác lên vai anh, bầu ռ*ℊự*c nặng trĩu cũng theo đó cọ vào lồng 𝐧gự·ⓒ cứng rắn ռ-ó-n-g 🅱️-ỏ-𝐧-g của anh.

Người đàn ông đưa ngón tay đi thẳng vào, đâ-ⓜ sâu vào bên dưới hoa huy*t của cô, bị lỗ hoa ẩm ướt bao bọc chặt chẽ, côn th*t vì hưng phấn căng trướng một vòng.

Thư Tâm rất nhiều d.â.𝖒 thuỷ chảy xuống tí tách trên nền nhà.

Anh lấy ngón tay của mình bôi 🅓-â-𝖒 thuỷ côn th*t ngạnh với thanh âm ẩn chưa ý cười " Bao lâu rồi không làm?".

Thư Tâm có chút xấu hổ không đáp.

Người đàn ông cúi đầu ♓ô_𝖓 lên môi cô, trong tay cầm côn th*t, đưa nó vào cơ thể cô từng tí một.

Thư Tâm vị kích thước kinh người của côn th*t cắ*Ⓜ️ ☑️à*𝐨 lập tức kêu một tiếng "... A.. ân"

Giọng của cô nhẹ nhàng, kêu ra cũng âm thanh 𝐦ề_ⓜ Ⓜ️_ạ_𝐢 զ_ⓤ𝖞ế_п r_ũ lại dễ nghe.

Anh đem hai tay véo eo cô, đẩy cô vào tường trong tư thế thọc vào rú-† 𝖗-@ của côn th*t.

Cô bị cắm đếm cả người mềm nhũn, không khống chế mà phát ra tiếng kêu rên tinh tế mề-〽️ Ⓜ️-ạ-1, làm khơi dậy 𝖍𝖆·ⓜ 〽️·цố·п tình dục của người đàn ông.

"Ha.... !ah.... !ah... !sâu... !quá.... . a.... . a..."

Người đàn ông nhấp liên tiếp cả chục lần, cho đến khi cô bị thao đến 𝐝â·ⓜ thuỷ tràn lan, âm thanh trở nên khóc lóc nức nở, nhưng lại không phải do đau "... ô.... . ô.... . !muốn tới....".

Lăng Thiệu nhận ra rằng mình đã nhặt được một vưu vật

Người phụ nữ này có vóc dáng thể chất trời ban.

Tống Văn tử cung rất sâu, mỗi lần làm chuyện ấy với cô ngoài việc kêu đau, lại kêu mệt mỏi.

Mỗi lần Lăng Thiệu làm với cô hầu như đều qua loa, mới hôm qua bởi vì bữa tối liên hoan, anh có uống một ít canh thịt dê, trong lòng lại có chút hưng phấn, đè thao cô thật lâu.

Lại nói, đời sống tình dục giữa anh và Tống Văn rất bất hòa.

Anh 𝖍*ⓐ*𝖒 𝐦⛎*ố*𝓃 tình dục mãnh liệt, Tống Văn rốt cuộc không thể chịu đựng được.

Thư Tâm duỗi thẳng mu bàn chân, hàm răng ở trên vai người đàn ông, toàn thân 𝓇-u-𝖓 𝖗-ẩ-🍸 đạt ↪️●ự●𝐜 🎋♓●⭕●á●𝐢.

Cơ thể cô hoàn toàn mềm nhũn thành một vũng nước, anh đưa thẻ tra vào ổ đèn bật sáng.

Lọt vào mắt anh là khuôn mặt ửng hồng của người phụ nữ.

Cô ✞𝐡-ở 𝐡-ổ-𝓃 hể-𝖓, đôi mắt nhuốm màu rượu hơi say thất thần sau cơn c·ự·𝐜 k·𝒽·𝖔á·❗.

Cô có đôi mắt đẹp, lông mi rậm, làn da cực kỳ tốt, không trang điểm trên môi cũng không tô son.

????????????????????????????????????????????????

Chương (1-70)