← Ch.43 | Ch.45 → |
gậy th*t của Tần Mộ Đông cương cứng, đ_â_𝖒 ν_à_ⓞ hoa tâm của cô lúc nhanh lúc chậm.
Sắc mặt Diệp Sơ Thần đỏ bừng, cô nắm lấy cánh tay của anh, liên tục ⓡ.ê.ռ r.ỉ: "Ư~ Nhanh lên~ Tần Mộ Đông~ Ôm em~ Ôm em..."
"Khít thật." Tần Mộ Đông nheo mắt cười, tăng thêm lực thúc.
Một lúc sau, vách thịt của Diệp Sơ Thần co rút dữ dội và xoắn siết, dòng nước ấm áp dội qua quy đầu, tràn vào vật nam tính, κh🔴·á·ℹ️ 𝒸ả·Ⓜ️ chưa từng có xộc lên não Tần Mộ Đông.
"Đồ tồi~ Ôm em đi~ Anh chỉ quan tâm đến 🎋_♓_𝐨á_𝖎 cả_𝐦 của bản thân mà không quan tâm đến em chút nào." Trên miệng cô là những lời buộc tội, nhưng bên trong hang động thì lại đang ɱ_ú_🌴 chặt lấy anh.
Anh cúi xuống ♓*ô*𝐧 lên cổ, xương quai xanh và dái tai cô. Rồi anh chậm rãi ⓗ_ô_𝓃 lên môi cô, cô vội vàng ôm lấy cổ anh, tìm thấy môi anh, vui vẻ quấn lấy lưỡi anh như cá gặp nước, 〽️*ú*т lấy gốc lưỡi anh, vui đùa զ·𝐮·ấ·𝖓 🍳·υ·ý·🌴 cùng lưỡi anh, chơi đùa với nó.
Cô dạng chân ra đón nhận những cú thúc vừa nhanh vừa mạnh của anh.
Những động tác thô bạo lúc này càng khơi dậy 𝒽·🔼·Ⓜ️ ⓜuố·п tình dục của cô, cô si mê nhìn vào mắt anh: "Hmm~ A~ Anh ghen tị à? Anh có quan tâm đến em và Lâm Đông Thăng không?"
"Em nghĩ sao?" Ngón tay anh nhẹ nhàng dạo chơi khắp cơ thể cô, làn da mịn màng khiến anh hưng phấn, anh ôm giữ đôi chân đang dạng mở của cô, gậy th*t to khủng chạm vào hoa huy*t ấm áp.
"A~ Anh hư ghê~" Cô cắn chặt đôi môi đỏ mọng, nâng 𝐦ô·ռ·ℊ lên ậm ừ: "Ông già kia, anh chỉ biết bắt nạt em thôi~"
Tần Mộ Đông ôm Ⓜ️*ôռ*ℊ cô, dùng người anh em mạnh mẽ to lớn của mình tung ra một đòn tấn công mới, khóe miệng mỉm cười: "Sao lại bắt nạt em? Không phải em đang sung 💲_ư_ớ𝖓_🌀 tới mức bảo anh làm nhanh hơn à?"
"A~ Ưm~ A~ Đồ xấu xa~" Lời buộc tội của Diệp Sơ Thần giống một tiếng 𝖗_ê_n r_ỉ hơn. Cô yếu ớt ôm anh, Ⓜ️ú-т cổ anh, tạo ra các dấu dâu tây nhỏ, miệng oán trách: "Vậy sao lúc ông nội em nói với anh là em đang yêu đương với Lâm Đông Thăng, anh không nói là anh với em đang ở bên nhau?"
Lực va chạm của Tần Mộ Đông dịu đi, mật dịch từ hang động kín kẽ của cô chảy ra ngày càng nhiều, anh không khỏi suy nghĩ.
Anh đưa tay xoa bóp bầu 𝐧_ɢ_ự_𝖈 của cô, đưa đỉnh tuyết hoa vào miệng m*ú*†, một lúc sau, tuyết hoa hồng hồng cứng lại, cô luồn tay vào tóc anh, cầu xin anh: "Đừng thúc vào em nữa~ Khó chịu quá~ Em muốn làm nhanh lên~"
Anh thúc mười mấy nhịp thật nhanh rồi dừng lại: "Anh tưởng em không cần anh nữa."
Anh tưởng em không cần anh nữa.
Anh chỉ mới nói mấy câu nhưng tâm trí Diệp Sơ Thần lại như bị đứt rời, mất đi khả năng suy nghĩ.
Lòng bàn tay anh tát vào cặp 𝖒_ôռ_🌀 xinh đẹp của cô, gậy th*t cứng rắn của anh đột nhiên thọc vào trong âm đ*o trơn trượt, cô không nhịn được kêu lớn: "A~ Nhanh quá~ Tần Mộ Đông~ Tần Mộ Đông~"
Câu nói "Anh tưởng em không cần anh nữa" cứ quanh quẩn trong tâm trí cô.
Trái tim mềm nhũn, cô ôm đầu anh thì thầm, ngữ điệu của những người yêu nhau, cô dùng giọng 🍳●𝐮●🍸●ế●𝖓 𝓇●ũ nói: "Em thích được anh làm em~ Cây gậy đó của anh vừa dài vừa to, huyệt nhỏ của em ăn không hết~ Ư... Ư... Anh tuyệt vời quá..."
Nói xong, toàn thân cô 𝐫𝐮.n 𝐫.ẩ.γ trong giây lát, thành âm đ*o căng cứng kẹp lấy gậy th*t của anh, bao bọc nó bằng hơi ấm. Quy đầu có ↪️ả.〽️ 𝐠.1.á.𝐜 т.ê ԁ.ạ.❗ khi bị ɱ.ú.✞ lấy, cộng thêm lời nói của cô, một cảm giác sung s*ư*ớ*ⓝ*🌀 ập tới xương cụt của anh, khiến anh suýt chút không kiềm được mà 𝒷ắ-ռ ✝️𝖎-ռ-𝖍.
Anh khiêu khích ⅼ·𝖎·ế·ɱ từng tấc cơ thể cô, thả chậm tốc độ lại, 𝒸ắ-п 〽️-ô-𝐢 cô, 𝐭𝒽-ở ♓-ổ-ռ ⓗể-ռ: "Em thích đến mức nào?"
"Rất thích." Cô cười duyên dáng đáng yêu, anh không nhịn được mà thúc một cú thật mạnh trả lại cho cô.
"A~ Anh xấu xa quá mà~ Anh chỉ biết dùng gậy lớn để bắt nạt em~ Hừ hừ~" Cô ôm cổ anh, nhẹ nhàng cắn vào tai anh: "Ôi~ Eo em đau quá~ Mỗi lần anh ghen là anh đều chơi em rất mạnh, anh giày vò em."
Tần Mộ Đông đưa bàn tay to lớn xoa 𝐦ô𝓃*𝐠 cô, dùng sức đẩy vào: "Không phải em thích anh hành hạ em như thế này sao?"
𝐂·ả·ⓜ g·𝐢á·🌜 ⓣ·ê ԁ·ạ·❗, đau nhức và căng tràn càng lúc càng mãnh liệt, anh nhào nặn lúc mạnh lúc nhẹ, mang đến cho cô một loại k♓·0á·𝐢 𝖈ả·〽️ khác biệt. gậy th*t của anh ra vào hoa huy*t, hoa huy*t nhỏ hẹp co giật theo từng đợt. Đôi chân vốn tách ra đã kẹ_p 🌜_♓ặ_† lấy anh, như sợ anh sẽ trốn thoát.
Anh đưa tay chạm vào cơ thể cô, ga trải giường đã thấm đẫm mật dịch.
Khi thủy triều tình yêu ập đến, mật dịch tình yêu liên tục chảy ra, tiếng nước lép nhép lúc đẩy vào nghe thật ⓓâ●Ⓜ️ đã●𝓃●🌀 và vui tai.
Anh véo n-ⓖ-ự-ⓒ cô thật mạnh, sau đó dùng miệng 𝐜-ắ-ռ n♓-ẹ đỉnh nhũ hoa hồng hào 𝐦ề.〽️ m.ạ.i của cô.
Cô rùng mình r●ê●ռ 𝓇●ỉ, âm đ*o co thắt siết lấy vật nam tính, cùng lúc đó cô nâng hông lên để đón nhận cú va chạm đầy mạnh mẽ của anh.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
"Hmm~ Ah~ Hmm~ Tê quá~ Thích được anh trai có gậy th*t to dày vò em như thế này~ 𝐒ư.ớ.𝖓.🌀 quá~ Anh trai cơ bắp dùng gậy th*t khủng chơi em~ 🌜ắ·m ✌️·à·𝖔 em~ Dày vò em~ Ư~ A~"
Những tiếng 𝐫-ê-𝖓 𝐫-ỉ 🎋●𝐡●🔴á●𝒾 ↪️ả●ɱ quấy nhiễu lý trí của Tần Mộ Đông, người anh em của anh bị hút chặt, xương cụt tê dại, dương v*t căng cứng không chịu nổi sự k.í.𝐜.𝖍 𝐭.♓í↪️.𝐡 nữa. Diệp Sơ Thần hét lên sau đó bắn ra, lúc cô nói muốn đi tiểu anh đã biết cô sắp ⅼ.ê.ⓝ đỉ.ռ.♓ vì 𝐤♓-𝖔á-❗ 𝐜-ả-𝖒 quá mức mãnh liệt.
Động tác của anh nhanh hơn, dữ dội hơn, sức cũng mạnh hơn, anh liên tục r_ú_✝️ 𝐫_ⓐ thúc vào không ngừng, gậy th*t cương cứng nghểnh cao đâ*ɱ chọc lung tung trong hoa huy*t cô, thúc mạnh vào vách thịt mà cô vừa đạt ↪️ự.🌜 κ.𝖍0.á.❗.
"A~ Anh~ Anh Mộ Đông~ Ưm~ Đừng~ Em muốn được anh yêu~ Sắp tiểu rồi~ Ưm~ A~" Cô ngẩng đầu lên ⓡ·ê·ռ 𝐫·ỉ. Anh nắm lấy tay cô, mười đầu ngón tay của họ đan vào nhau, lúc anh ngừng đóng cọc, hai chân cô ⓡ𝐮.𝓃 ⓡ.ẩ.𝖞 liên tục.
"Anh được nghỉ phép một tháng." Anh nói.
Diệp Sơ Thần nhắm mắt lại, hô hấp dồn dập, sự trống rỗng trong lòng không thể lấp đầy, lúc này cô không muốn nghe lời nghiêm túc nào cả, cô chỉ muốn nghe anh nói mấy câu thô tục như anh muốn chơi ↪️♓ế-т em, đồ d·â·ⓜ đ·ã·n·g.
"Ngày nào cũng làm em, chơi ⓒ♓-ế-† em ha. Tần Mộ Đông, anh nói mấy câu hư hỏng cho em nghe đi, em thấy khó chịu quá, em sắp 🦵*ê*n đỉ𝖓*h rồi~ Còn thiếu chút nữa thôi~" Cô cầu xin.
"Ngày nào anh cũng 🌜●ắ●ɱ 𝐯●à●🅾️ em như thế này, thỏa mãn em, chơi tới khi nào em phun nước tiểu, có phải gần đây nhớ anh lắm không? Đệm giường đều bị nước chảy từ người em làm ướt hết cả rồi."
Diệp Sơ Thần mở mắt ra, ngơ ngác nhìn người đàn ông đang đè lên mình, gậy th*t sưng tấy vẫn 𝖈ắ*ⓜ 𝐯à*o hoa huy*t ⓜề·𝖒 Ⓜ️ạ·i của cô, cô cảm nhận được 🎋♓_0á_i ↪️_ả_〽️ từ cơ thể đến trái tim.
Khi anh nói, ngón tay của anh đ-ư-𝒶 v-à-𝖔 huyệt nhỏ của cô, cô 𝓇*ⓤ*𝐧 𝐫ẩ*𝖞 ôm lấy cánh tay anh, huyệt nhỏ của cô ướt đẫm, mật dịch vương vãi khắp ga trải giường.
"Tần Mộ Đông~ Anh càng nói bậy, em càng ướt~ Em cứ thế bị anh chơi cho 𝐜𝖍ế-🌴 luôn đi." Cô nhìn anh với ánh mắt tràn đầy yêu thương, 𝐬ⓘế-𝖙 c-♓ặ-𝖙 bụng nhỏ 〽️ú-ⓣ thật chặt gậy th*t của anh.
Tần Mộ Đông ngừng nói, dùng hành động thực tế để chứng minh rằng anh thực sự có ý định chơi cô đến 🌜♓_ế_🌴.
Anh đẩy người anh em to lớn của mình ngày càng nhanh hơn, như một cơn bão.
Diệp Sơ Thần bị ⓚ_í_𝐜_𝒽 ✞𝖍_í𝖈_♓, vách thịt 〽️_ề_〽️ mạ_i của cô phun ra dịch lỏng, cô 𝐭𝐡*ở ♓ổ*n 𝐡*ể*ⓝ chịu đựng những cú thúc của anh: "Ưm~ A~ Anh tuyệt vời quá~ Tần~ Tần~ A~"
Khi đến cao trào, anh muốn 𝐫ú*🌴 𝖗*🅰️, nhưng cô nhấn quyết ⓑ·ấ·u 🌜·h·ặ·т ⓜ·ô·𝖓·𝖌 anh, vách thịt ấm áp chặt chẽ của cô gái hút anh mạnh đến mức anh không thể kiểm soát được nữa, anh không kìm được 𝖙●❗ռ●𝐡 ◗ị🌜●𝐡 của mình. Sau cơn rùng mình, anh xuất ra, bắn chất dịch đặc sệt của mình vào sâu trong hoa huy*t của cô.
Bên trong hang động của cô không ngừng co thắt, hơi ấm chảy dọc theo vật nam tính đã gần như 𝖒ề-𝖒 m-ạ-i.
Cô ngã xuống giường ngẩng mặt lên, anh cúi đầu h.ô.п cô, nhẹ nhàng hỏi: "Đã đến kỳ an toàn chưa?"
Tần Mộ Đông rút món đồ chơi đã mềm của mình ra, cô ôm lấy anh không chịu buông, cô nhỏ giọng rì rầm: "Đừng mà~ Em muốn ôm~ Em thấy hơi nhớ anh."
Anh im lặng, cô tưởng anh giận cô vì đã ép anh x*⛎*ấ*𝖙 t*❗*ռ*𝖍, cô mở mắt, đảo đảo đôi mắt to tròn rồi ngây thơ lên tiếng: "Hôm qua em vừa hết kì kinh, em muốn thử cảm giác ×𝖚ấ-𝐭 †ℹ️-n-h như thế nào."
Anh giơ tay lên để tránh đè lên cô, trong lúc â-п á-i, cả hai đều đổ mồ hôi đầm đìa, anh dịu dàng ♓ô*n lên trán cô: "Cảm giác thế nào?"
"Không thể diễn tả bằng lời, nhưng nó khá thoải mái." Cô nháy mắt tinh nghịch rồi kẹp ngón tay vào cây gậy đang từ nửa người dưới của anh ngẩng đầu lên: "Sao lại cứng nữa rồi? Ⓗ●ⓐ●〽️ Ⓜ️●𝐮ố●n của anh mạnh như vậy, lúc gấp gáp có ra ngoài tìm bạn nữ không đấy?"
Tần Mộ Đông cười nói: "Lúc gấp gáp anh sẽ về "làm" em."
Diệp Sở Thần ngượng ngùng cử động ɱ●ô●𝓃●𝖌, cố gắng đẩy tấm đệm giường bị ướt ra. Anh xoay người ôm cô sang một bên, cô kiễng chân lên, dùng hoa huy*t của mình xoa xoa d·ụ·↪️ ѵọ·п·𝖌 mãnh liệt của anh, cô nhướng mày nói: "Nếu anh thừa nhận anh ghen, anh sợ mất em thì em có thể cho anh làm thêm lần nữa."
Tần Mộ Đông im lặng.
Diệp Sở Thần chớp mắt nhìn anh, trong mắt long lanh nước: "Đừng giả vờ nữa, em biết anh còn chưa thỏa mãn."
Nửa người phía dưới của Tần Mộ Đông bị cô trêu chọc trở nên cương cứng, cực kỳ ngạo nghễ, anh véo bầu n·ⓖự·𝖈 cô thật mạnh.
Cô cười ngây ngốc: "Anh thẹn quá hóa giận à?"
Tần Mộ Đông trầm mặt xuống: "Em không muốn giải thích gì sao?"
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn. net
Diệp Sơ Thần ♓·ô·п yết hầu của anh, càng cười vui vẻ hơn: "Em đã giải thích rồi đó, anh không tin à? Lẽ nào em còn lén lút ở sau lưng anh có mối 𝐪.ц🔼.ռ ⓗ.ệ với cậu ấy?"
Ngón tay của Tần Mộ Đông lướt trên người cô, dừng lại ở rìa hoa huy*t ướ.† á.𝐭, cô 𝖙●𝐡●ở 𝖍ổ●n 𝖍ể●𝓃 bên tai anh: "Em còn muốn một chút."
Anh ôm eo cô, nhấc một chân của cô đặt lên ghế, ⅼà*ɱ 𝐭ìп*𝖍 kiểu đứng thì Diệp Sơ Thần mới chỉ trải qua một lần trên cửa, không sâu nhưng có cảm giác 𝖉●â●ⓜ đ●ã●ռ●🌀 và κ𝒽_𝑜_á_i ↪️ả_𝖒 tình dục.
Anh nhét món đồ nam tính cương cứng của mình vào khe hẹp ướ·✝️ á·t của cô rồi nói: "Ngày mai đi gặp ông nội em chung với anh nhé."
Nhịp tim cô đập như trống, cô giả vờ bối rối: "Tìm ông nội em làm gì chứ, bàn chuyện đại sự cả đời giữa anh với cô út em à?"
Tần Mộ Đông tóm lấy hai bầu ռ.g.ự.𝖈 của cô, nhào nặn như trừng phạt, đẩy eo nhét cả gậy th*t to vào trong vách thịt ướ_✝️ á_ⓣ. Anh nhào nặn mạnh hơn, giọng trầm khàn nói: "Nếu em đã không biết thì mình cứ "chơi" cho tới khi nào em biết anh muốn làm gì thì thôi."
"Ư~ A~ A~" Cô chìm trong 🎋*𝐡🅾️á*ï 🌜ả*𝖒 tê rần, hoa huy*t bị thúc vào vừa tê vừa ngứa, cô đáp lại anh một cách kịch liệt: "A~ Mạnh mẽ quá~ Tuyệt vời quá~"
Cô thỉnh thoảng ôm anh hô*n anh, tình dục tăng cao, tình yêu dâng trào, cô luôn muốn bày tỏ cảm xúc của mình, tiếng 𝐫ê*𝖓 r*ỉ sung 𝐬ướn·ɢ cũng chứa đựng suy nghĩ của cô.
"Em nhớ anh rất nhiều~ Từ ngày mùng bốn tháng sáu sau khi gặp nhau, ngày nào em cũng nhớ anh, nhớ lúc em với anh yêu đương, lúc em và anh â.ⓝ á.i, muốn được anh làm, em nhớ anh~ Em nhớ anh nhiều lắm~ Em với Lâm Đông Thăng thật sự không có gì cả~ Tần Mộ Đông, em yêu anh."
Anh s.ℹ️ế.т 𝐜.𝖍ặ.т cơ bụng tăng nhanh tốc độ ra vào, ánh mắt trêu chọc, cười nói: "Mới có hơn một tháng thôi mà em đã không chịu nổi rồi?"
hoa huy*t của Diệp Sơ Thần bắt đầu co giật, bên trong vách thịt co rút rất mạnh, κẹ·ⓟ ↪️𝐡·ặ·✞ quy đầu lớn, bao bọc lấy vật nam tính trong khi nó vẫn còn đang đấu đá lung tung.
Khi lên cao trào, cô rất thích ✝️𝐡.â.ռ m.ậ.𝐭 với anh, 𝖍ô●𝐧 anh, ôm anh, nếu anh 𝖍ô_𝐧 cô hay ép cô 𝖍ô·𝓃·, lực co rút trong âm đ*o sẽ càng bóp chặt anh hơn.
Diệp Sơ Thần 🦵ê·п đ·ỉ·ռ·h, nước tiểu chảy xuống chân Tần Mộ Đông.
Anh m-ú-𝐭 👢ư-ỡ-𝖎 cô nuốt nước bọt, nước tiểu ấm nóng nhỏ xuống chân anh, sau đó để lại cảm giác hơi lạnh.
Diệp Sơ Thần biết anh còn chưa bắn, hẳn là chưa 𝖑-ê-ռ đỉ-ռ-♓, cô hơi ngượng ngùng nhìn chằm chằm nước tiểu trên mặt đất: "Em tiểu ra rồi."
gậy th*t cương cứng của Tần Mộ Đông mềm đi một nửa, ánh mắt dịu dàng: "Ừ, em đã thấy vui chưa?"
Diệp Sơ Thần ngượng ngùng cúi đầu, bĩu đôi môi nhỏ xinh, đỏ mặt thì thầm: "Trên mặt đất phải làm sao bây giờ? Có khi nào sẽ có mùi nước tiểu không?"
Trong lòng Tần Mộ Đông chợt run lên, anh thờ ơ nói: "Có mùi hả, để anh ngửi thử?"
Anh làm động tác hít vào bên tai cô: "Không có, mũi anh chỉ ngửi thấy mùi thơm của thiếu nữ, ngửi thấy là muốn làm ngay."
Khi đàn ông trở nên ԁ*â*ɱ đãп*𝖌, phụ nữ chắc chắn không phải đối thủ của họ, cô ngẩng khuôn mặt đỏ bừng sau khi 🦵*ê*𝐧 đ*ỉռ*♓, nhìn anh bằng đôi mắt tràn đầy ngây thơ, Tần Mộ Đông đột nhiên cảm thấy mình thực sự là đồ cầm thú, non tơ thế này mà anh cũng ra tay cho được.
Tần Mộ Đông hiếm khi ở trước mặt cô nói chuyện 🅓â-〽️ đ-ãⓝ-🌀, thế nên Diệp Sơ Thần liền nhân cơ hội, nhảy lên ôm lấy anh: "Anh làm người em bẩn như thế này, hết thơm rồi, sao em còn 🍳·⛎·ÿế·𝖓 𝖗·ũ anh được nữa?"
Anh véo 𝖒-ô𝓃-🌀 cô, khàn khàn đầy 𝖉ụ_c ✌️ọռ_ⓖ nói: "Không cần 🍳⛎·𝓎·ế·ռ ⓡ·ũ anh, nó nhìn thấy em là giỏi lắm, lập tức cương cứng ngay."
Giọng điệu nghiêm túc của anh khiến cô bật cười, cô đưa tay chạm vào khuôn mặt anh, ánh mắt tràn đầy sự si mê: "Ngày mai anh nói chuyện này với ông nội, liệu anh có bị ông nội mắng không?"
"Ừ, có."
"Chúng ta nên làm gì?"
"La mắng vài câu cũng không 𝖈·ⓗ·ế·t."
"Sao hôm nay anh không nói?"
Im lặng hồi lâu, mãi đến khi cô nằm trên giường, nép mình trong vòng tay anh, cô mới hiểu ra.
Cô chơi đùa với núm vú nhỏ của anh, 𝖍·ô·ⓝ lên vai anh, dùng giọng rất nhẹ nhàng nói: "Hôm nay anh định tìm em để thưa chuyện với ông nội đúng không? Kết quả là em và Lâm Đông Thăng đã ra ngoài, anh nghĩ là em chẳng có quyết tâm đến với anh, phải chứ?"
Cô bày tỏ suy đoán của mình.
Anh giơ tay tắt đèn, trong bóng tối, nhịp thở đều đặn, cô nghe thấy giọng nói của anh khi cô sắp chìm vào giấc ngủ: "Em có quyết tâm không?"
Nếu không phải cô mệt mỏi rã rời, cô nhất định sẽ lật người lại cưỡi lên người anh, vừa chơi anh vừa dày vò anh: Mẹ nó, bà đây nếu không có quyết tâm thì sao còn nằm đây với anh?
← Ch. 43 | Ch. 45 → |