Báo ứng
← Ch.065 | Ch.067 → |
Lý ma ma nhìn chén tổ yến kia, trong mắt hiện lên một chút do dự, dù sao, mụ ở trong cung cũng đã nhiều năm, âm mưu quỷ kế trong cung, mụ gặp qua không ít, cũng trải qua không ít, năm đó, ngay tại thời điểm hoàng thượng đăng cơ, nàng phụng mệnh lão thái gia, mang theo một chén đựng huyết yến kịch độc, đi bức tử phi tử của hoàng thượng là Ngọc phi, tuy rằng chuyện này đã qua hơn hai mươi năm, nhưng mụ vẫn nhớ rõ mồn một tình cảnh ngày đó trước mắt.
Giờ phút này, nàng thấy chén tổ yến kia trên tay Long Ngữ Lan, chỉ cảm thấy tâm không ngừng mà trùng xuống.
Long Ngữ Lan thấy Lý ma ma thần sắc do dự, không tiếp tổ yến, sắc mặt không khỏi trầm xuống, âm thanh lạnh lùng nói
"Lý ma ma, Bổn cung ban thưởng ngươi tổ yến, ngươi vì sao không nhận?"
Lý ma ma cả người run lên, cắn chặt răng, tay run rẩy vươn ra tiếp nhận chén tổ yến kia giống như nặng tựa nghìn cân, bởi vì tay cầm không vững nên tổ yến trong chén cơ hồ bị mụ đổ hơn phân nửa, làm dơ tấm thảm lông trắng muốt 1 mảng lớn.
Long Ngữ Lan trong mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, vỗ mạnh lên giường, đứng lên, tức giận quát
"Lý ma ma! Ngươi thật to gan! Bổn cung có ý tốt, niệm tình ngươi hầu hạ Bổn cung nhiều năm, cố ý ban thưởng ngươi tổ yến, ngươi cư nhiên dám cô phụ một mảnh tâm ý của Bổn cung?"
Lý ma ma sắc mặt trắng bệch, tay cầm tổ yến không ngừng mà run rẩy, cả người xụi lơ trên mặt đất, hai mắt nhìn thẳng vào nửa bát tổ yến kia, trong đầu lại không tự chủ được mà nghĩ tới một màn năm đó Ngọc phi bị mụ bức tử.
Năm đó, mụ mang theo vài cung nữ, phụng mệnh lão thái gia, mang theo một chén tổ yến hạ kịch độc, đi tới trước Ngọc Hàn cung của Ngọc phi, mà năm đó Ngọc phi cũng bởi vì hoàng thượng vừa mới đăng cơ, mà sắc mặt vui mừng, biết được Thái Hậu vì nàng đưa tới tổ yến, cũng là sắc mặt trắng bệch, toàn thân run run.
Mụ vẫn nhớ rõ, Ngọc phi cuối cùng là bị vài cung nữ mạnh mẽ đè lại, là mụ tự tay đem chén tổ yến kia mạnh mẽ rót vào miệng Ngọc phi, lúc ấy, ánh mắt Ngọc phi kia oán hận không cam lòng, gắt gao nhìn thẳng mụ, thậm chí, đến khi Ngọc phi tắt thở, hai mắt vẫn không cam lòng trợn lên, chết không nhắm mắt.
Lý ma ma đắm chìm trong chuyện cũ, sắc mặt từng chút tái xám lại như tro, thật sự là báo ứng a, năm đó mụ tàn nhẫn hại chết Ngọc phi, mà nay, mụ gặp đúng chuyện này, thật sự nhân quả báo ứng!
Long Ngữ Lan thấy Lý ma ma vẫn đang do dự, không khỏi sắc mặt trở nên cực kì khó coi, nàng hung tợn nhìn Lý ma ma, thanh âm lạnh lùng nói
"Lý ma ma, ngươi vẫn là chính mình uống đi! Ngươi dù sao hầu hạ Bổn cung nhiều năm, Bổn cung cũng không muốn đối với ngươi làm cái gì có chuyện mất mặt!"
Lý ma ma cười lộ vẻ sầu thảm, mụ bỗng nhiên dùng sức cầm bát tổ yến trong tay ném xuống, sau đó biểu tình bình tĩnh nhìn Long Ngữ Lan, nói
" Đa tạ Hoàng hậu nương nương ban ân, nô tỳ đã uống rồi!"
Long Ngữ Lan nhìn hành động của Lý ma ma, đầu tiên là hơi sững người, sau đó cất tiếng cười to, trong mắt nàng lộ ra hung quang, phút chốc chỉ vào Lý ma ma cười lạnh nói
"Quả nhiên không hổ là lão nô tài hầu hạ Bổn cung nhiều năm! Dám can đảm đối đầu với bổn cung như thế, ngươi là người đầu tiên!"
Lý ma ma hít một hơi thật sâu, biểu tình bình tĩnh nhìn Long Ngữ Lan, nói
" Hoàng hậu nương nương nếu muốn nô tỳ chết, nô tỳ đương nhiên không dám kháng chỉ, chỉ là, nô tỳ tiến cung đã hơn nửa đời người rồi, chén tổ yến kia có cái gì, nô tỳ tự nhiên rõ ràng, nô tỳ không dám phản bội nương nương, nô tỳ chỉ cầu nương nương cho nô tỳ một con đường sống!"
Long Ngữ Lan nhìn Lý ma ma, lạnh lùng nói
"Lý ma ma, Bổn cung đã nói rằng sẽ để ngươi cùng người nhà ngươi đoàn tụ, Bổn cung đương nhiên không nuốt lời, ngươi vừa mới hỏi tại sao bổn cung lại ban tổ yến cho ngươi ư? Uống vào, ngươi có thể cùng người nhà ngươi đoàn tụ rồi!"
Lý ma ma nghe vậy sắc mặt đại biến, mụ quỳ xuống, bò đến dưới chân Long Ngữ Lan, run giọng nói
"Nương nương..... Người đem... Người đem người nhà nô tỳ làm gì rồi... Người đem người nhà nô tỳ làm gì rồi?"
Long Ngữ Lan một cước đá Lý ma ma ngã trên mặt đất, cười tàn nhẫn nói
" Lý ma ma, ngươi đừng nghĩ rằng Bổn cung không biết, ngươi cùng nhi tử ngươi ở trong bóng tối vụng trộm thư từ qua lại, ngươi biết nhiều bí mật của Bổn cung như vậy, Bổn cung làm sao có thể yên tâm cho ngươi rời đi? Ngươi không phải vẫn muốn cùng người nhà ngươi đoàn tụ hay sao? Ngươi nên xuống hoàng tuyền cùng người nhà ngươi đoàn tụ đi thôi!"
Lý ma ma xụi lơ trên mặt đất, không dám tin nhìn Long Ngữ Lan, khàn giọng nói
" Ngươi thật độc ác! Ta hầu hạ ngươi nhiều năm như vậy, ngươi vì sao ngay cả người nhà của ta cũng không buông tha? Ta tuy rằng thường thường cùng con ta thư từ qua lại, nhưng ta không hề hé răng nói nửa câu trong cung cho con biết, ngươi vì sao phải tàn nhẫn như thế, sát hại người nhà của ta?"
Long Ngữ Lan không thèm nhìn Lý ma ma liếc mắt một cái, lãnh khốc vô tình nói
" Bổn cung giết vài tiện dân, giống như bóp chết vài con kiến, có đáng kể gi đâu? Ngươi muốn trách, thì trách trong đầu ngươi không nên có ý niệm rời khỏi Bổn cung, Bổn cung tuyệt đối sẽ không lưu lại người có khả năng uy hiếp bổn cung trên đời này!"Nói xong, Long Ngữ Lan dừng một chút, lại cười lạnh nói
"Vốn, Bổn cung niệm tình ngươi hầu hạ Bổn cung nhiều năm như vậy, muốn cho ngươi chết thống khoái một chút, nhưng không có nghĩ đến, ngươi cư nhiên không biết tốt xấu như thế, đem tổ yến Bổn cung ban cho ngươi ném đi, Bổn cung cũng không cần đối với ngươi niệm tình cũ rồi!"
Nói xong, Long Ngữ Lan quay đầu hướng ngoài cửa quát
"Người đâu!"
Theo tiếng gọi của Long Ngữ Lan, ngoài cửa đi vào vài cung nữ.
Lý ma ma vẻ mặt oán hận nhìn Long Ngữ Lan, nàng cả người run run, chỉ vào Long Ngữ Lan kêu lên
"Long Ngữ Lan, đồ nữ nhân độc ác, ngươi sẽ không có kết cục tốt! Ta thành quỷ cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
Long Ngữ Lan biến sắc, tức giận quát
"Bắt giữ tiện nhân này cho bổn cung!"
Vài cung nữ lên tiếng trả lời tiến lên, đem Lý ma ma giữ chặt, Lý ma ma không ngừng mà giãy dụa, lại bất đắc dĩ người già sức yếu, căn bản là đánh không lại vài cung nữ tuổi trẻ khỏe mạnh cường tráng, lập tức bị người gắt gao giữ chặt, không thể động đậy.
Long Ngữ Lan sắc mặt dữ tợn, rót nửa chén thuốc trên bàn, sau đó đi đến trước người Lý ma ma, mạnh mẽ cầm chén thuốc đổ vào miệng Lý ma ma.
Lý ma ma biểu tình tràn đầy tuyệt vọng, mụ dùng ánh mắt vô cùng oán độc cừu hận gắt gao nhìn thẳng Long Ngữ Lan, bỗng nhiên phát ra tiếng cười
"Long Ngữ Lan, ngươi sẽ có báo ứng, ngươi nhất định sẽ có báo ứng, ta sẽ ở trên đường hoàng tuyền chờ ngươi...... Chờ ngươi......"
Lời còn chưa dứt, miệng Lý ma ma liền sùi bọt mép, đầu dần dần gục xuống, người hơi hơi co giật một cái, cuối cùng nằm im không nhúc nhích!
Long Ngữ Lan đi ra phía trước, đẩy thân thể Lý ma ma lại, chỉ thấy thất khiếu Lý ma ma toàn bộ chảy ra máu tươi, sớm đã đoạn khí, chỉ là một ánh mắt mở thật to, bên trong tràn ngập oán hận cùng không cam lòng.
← Ch. 065 | Ch. 067 → |