Vay nóng Tinvay

Truyện:Thái Tử Phi Thất Sủng - Chương 024

Thái Tử Phi Thất Sủng
Trọn bộ 303 chương
Chương 024
Thân tình lãnh đạm
0.00
(0 votes)


Chương (1-303)

Siêu sale Shopee


Này, nàng hẳn là đã sớm biết, từ sau khi mẫu thân qua đời, nàng quay về Diệp phủ, đã không tìm được nửa điểm thân tình, có thì chính là trào phúng cùng nhục nhã.

Diệp phu nhân vốn giống mẫu thân nàng là một tiểu thiếp, đơn giản là chính thất phu nhân mất sớm, không có để lại đứa con nào, sau này, Diệp phu nhân sinh hạ một đứa con, cũng chính là Diệp gia đại thiếu gia Diệp Hạo, cho nên, được nâng lên vị trí chính thất, mà Diệp Linh đúng là tiểu nữ nhi của nàng.

Cha nàng Diệp lão gia thê thiếp vốn cũng không nhiều lắm, cả đời, cũng mới cưới ba nữ nhân, một vợ, hai thiếp, sau khi chính thất qua đời, Diệp phu nhân vốn không để mẫu thân nàng trong mắt, hơn nữa, mẫu thân nàng hàng năm không ở Diệp gia, Diệp gia sớm đã không coi mẫu thân nàng là người trong nhà.

Ở trong mắt Diệp Lạc, mẫu thân là một người an nhàn lặng lẽ, ít nói, qua nhiều năm như vậy, vẫn để Diệp phu nhân ức hiếp, không đi tranh giành cái gì, tính cách của nàng, cơ hồ toàn bộ di truyền mẫu thân, nhưng là, nàng lại làm không được giống mẹ thân tiêu sái, đối mặt thân nhân lãnh đạm như thế.

Lòng của nàng, cơ hồ đã đóng băng.

Nàng biết, từ khi nàng đồng ý gả cho Tử Dạ, tiến cung trở thành Thái Tử Phi, thì cũng là lúc, Diệp phủ đã không là nơi nương náu của nàng, cho dù nàng hiện tại là Thái Tử Phi cao quý, ở trong mắt người Diệp gia, nàng cũng chỉ là một đứa con do thiếp sinh ra, một người đoạt người trong lòng muội muội – nữ nhân ác độc.

Diệp Lạc lẳng lặng yên nhìn phụ thân nàng ngồi đối diện, nàng bỗng nhiên phát giác, hắn thực xa lạ. Xa lạ đến mức, nàng cơ hồ đã muốn quên chính mình có một phụ thân như vậy rồi!

Khi nàng bắt đầu hiểu chuyện, phụ thân ở trong trí nhớ của nàng, cũng chỉ là một cách xưng hô, mỗi dịp Diệp phủ có khách đến, nàng cùng mẫu thân hồi phủ, nhìn qua cũng chỉ là một cái bóng lưng lãnh đạm, hắn làm phụ thân của nàng, còn chưa ôm qua nàng, kêu lên tên của nàng, hôm nay, tại đây trong phòng khách, hắn vẫn là lần đầu tiên gọi nàng là nữ nhi, lần đầu tiên gọi tên nàng, lại là vì nàng không màng trách cứ đại nương vô lễ.

Lúc này, nàng cảm thấy trái tim băng giá, nàng cơ hồ cắn răng, mới thốt ra một chút mỉm cười khó coi, mà lòng của nàng, lại không ngừng đi xuống, chìm vào trong vực sâu lạnh như băng.

Diệp lão gia thấy Diệp Lạc không nói lời nào, có lẽ là cảm thấy có điểm xấu hổ, hắn ho nhẹ một tiếng, sau đó hỏi"Lạc nhi, ngươi ở trong cung vẫn khỏe chứ?"

Diệp Lạc cảm thấy có điểm châm chọc, hắn đang quan tâm nàng sao? Vẫn là thấy có chuyện muốn nói với nàng?

Diệp Lạc cố gắng làm ình tươi cười tự nhiên một chút, thản nhiên nói"Cám ơn cha quan tâm, nữ nhi tốt lắm!"

Diệp lão gia thở dài một hơi, nói " Con gái, ngươi đột nhiên cùng thái tử thành hôn, phụ thân rất là ngoài ý muốn, cha cũng biết, đây là ý chỉ hoàng thượng, cũng không trách ngươi, nhưng là, con gái, chuyện cho tới bây giờ, cha vẫn còn có chút nói không thể không cùng ngươi nói."

Diệp Lạc chỉ cảm thấy tâm càng ngày càng lạnh, nàng thật sâu hít một hơi, chua sót nói "Phụ thân có chuyện mời nói."

Diệp lão gia cũng không có phát hiện sắc mặt Diệp Lạc khác thường, vẫn cứ thế nói "Lạc nhi, ngươi cùng mẫu thân ở bên ngoài, cũng không biết kỳ thật thái tử cùng Linh Nhi bọn họ tình cảm vẫn tốt lắm"

*****

Diệp Lạc cảm giác mình rốt cuộc nghe không nổi nữa, nàng đứng lên, chặn lời Diệp lão gia mà nói " Phụ thân muốn nói cái gì cứ việc nói thẳng thôi! Nữ nhi hiểu được ý tứ của phụ thân."

Diệp lão gia bị Diệp Lạc chặn lời, có điểm xấu hổ, hắn trầm mặc một hồi, mới lại nói tiếp "Con gái, vi phụ cũng không phải thiên vị Linh Nhi, ngươi cũng biết, Linh Nhi tuy rằng còn không có cùng thái tử thành thân, nhưng là, nàng đã là người thái tử, vi phụ không thể không vì danh tiết nàng suy nghĩ, ngươi bây giờ là Thái Tử Phi do hoàng thượng tự mình tứ hôn, dù sao cùng Linh Nhi cũng là tỷ muội, trong cung, ngươi nên nhường nàng."

Diệp Lạc cố nén khí tức trong lòng, cười lạnh một tiếng, nói " Phụ thân là sợ muội muội trong cung chịu ủy khuất sao? Phụ thân không cần phải lo lắng, hiện tại thái tử điện hạ đối muội muội yêu thương có thừa, há lại sẽ để nàng chịu nửa điểm ủy khuất? Không đến phiên tỷ tỷ ta đây lo chuyện!"

Diệp lão gia bị Diệp Lạc nói trúng tâm sự, không khỏi có điểm xấu hổ, hắn ho nhẹ một tiếng, có điểm ngượng ngùng nói "Con gái, vi phụ không phải ý tứ này, vi phụ chính là hi vọng hai tỷ muội các ngươi, trong cung đối đãi tốt với nhau, ngươi hiểu được khổ tâm của vi phụ không?"

Diệp Lạc hít một hơi thật sâu, hai mắt nhìn thẳng Diệp lão gia, đột nhiên hỏi "Phụ thân, người còn nhớ rõ mẫu thân sao? Mẫu thân qua đời đã hơn ba năm rồi, người có từng nhớ qua mẫu thân? Người có từng đi trước mộ phần của nàng đốt quá nén hương, châm hạ nửa chén nước rượu? Có từng làm không? Ở thời điểm nương qua đời trong ba năm này, nếu không phải mừng thọ gia gia, gia gia để cho ta hồi phủ, ngươi có từng nghĩ tới ta ở nơi nào? Ngươi có từng còn nhớ rõ có nữ nhi ta Diệp Lạc này?"

Diệp lão gia bị Diệp Lạc chất vấn xấu hổ đến trên mặt lúc đỏ lúc trắng, hắn có điểm cà lăm nói "Này.... Lạc nhi.... Vi phụ.... Vi phụ từng có cho người ta tiếp ngươi hồi phủ, chính là... Chính là ngươi cự tuyệt trở về... Đại nương ngươi còn nói ngươi đang ở đây thành thói quen.... Cho nên... Cho nên vi phụ mới....."

Diệp Lạc cười tự giễu, thản nhiên nói "Phụ thân không cần giải thích, kỳ thật, nữ nhi đều hiểu được, mẫu thân bởi vì nữ nhi thân thể không tốt, từ nhỏ liền mang nữ nhi bên ngoài tĩnh dưỡng, không có hầu hạ ở bên người phụ thân, trong phủ hết thảy, cũng là đại nương chua toàn, phụ thân yêu thương đại nương, cũng là phải! Chính là, nữ nhi tưởng nói cho phụ thân lúc mẫu thân qua đời, vẫn hi vọng phụ thân có thể nhìn nàng, đáng tiếc, phụ thân luôn tìm lý do không đi, hiện tại mẫu thân đã qua đời, nữ nhi hi vọng phụ thân có thể đi trước mộ phần mẫu thân, vấn an mẫu thân một chút, vì nàng thắp 1 nhag hương!"

Diệp lão gia không dám đối mặt ánh mắt Diệp Lạc, hắn cúi đầu, nhỏ giọng nói "Vi phụ sẽ đi, Lạc nhi, vì phụ thực xin lỗi mẹ con các ngươi."

Diệp Lạc thở dài một hơi, xoay người, nhìn về phía bên ngoài phòng khách, chậm rãi nói "Phụ thân, về sau nữ nhi vào cung, không thể thường thường hồi phủ rồi, hiện tại nữ nhi muốn đi gặp gia gia một lần."

Diệp lão gia gật gật đầu, nói " Gia gia của ngươi tại hậu viện, ta sai người dẫn ngươi đi!"

Diệp Lạc trào phúng cười, nàng đột nhiên cảm giác được, nàng ở Diệp phủ, chính là một điều đáng cười, Diệp phủ ở trên danh nghĩa là nhà của nàng, nhưng là, nàng ngay cả hậu viện Diệp phủ ở nơi nào cũng không biết, ngay cả chính nàng cũng không nhớ được đường đi, coi như là nhà của nàng sao?

Đi ra phòng khách, Diệp Lạc ngẩng đầu nhìn mây trắng chậm rãi trôi trên bầu trời, nàng đột nhiên cảm giác được, mình tựa như bạch vân không ngừng phiêu bạc trên cao, không có nơi dừng, nơi đó cũng không phải nhà của nàng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-303)