Vay nóng Homecredit

Truyện:Em Là Hạnh Phúc Đời Anh - Chương 01

Em Là Hạnh Phúc Đời Anh
Trọn bộ 17 chương
Chương 01
0.00
(0 votes)


Chương (1-17)

Siêu sale Shopee


12 h trưa. Ngọc trúc đang đứng bên kia đường nhìn về 1 ngôi biệt thự vô cùng sang trọng.

sở dĩ cô có mặt nơi này là vì cô muốn cho mọi người trong nghề thấy rằng cô là 1 đạo chích chuyên nghiệp. Chứ không phải người ngốc nghếch không kiếm nổi bát cơm như họ vẫn nói.

Cô đã theo dõi ngôi biệt thự nàycả tuần nay rồi.

-Hôm nay là cơ hội có một không hai để ta trổ tài, rồi các người sẽ thấy ai mới là đạo chích chuyên nghiêp

Nghĩ đến thành công của mình ngọc trúc cười ha ha như điên dại, khiến người đi đường trông thấy đều lắc đầu không khỏi tiếc nuối, " người đẹp mà bị khùng đáng tiếc, đáng tiếc".

Kế hoạch của cô được đặn sẵn ra là: vượt cổng, trèo tường, leo lên cây cao gần cái cửa sổ đang mở kia.

Nghĩ là làm ngọc trúc liền đi về phía căn biệt thự. Nhưng mà cô liền tụt hết cảm xúc khi nhìn thấy cái cổng.

- trời ơi cái cổng cao qúa ah, làm sao mà vào được bây giờ .

Thế là 1 Kế hoạch mới đã xuất hiện trong đầu cô "bấm chuông gọi người ra mở cửa, sau đó tìm một viên gạch, rồi lúp vào chỗ kín, chờ người ra mở cửa thì bất ngờ đập cho người ta một cái ngất xỉu , rồi sau đó đường hoàng bước vào " nhưng k được như vậy thì ác qúa, lỡ chết người vào tù thì khốn, bỏ "nghĩ thì nghĩ thế thôi chứ cô không giám thực hiện đâu "

Vậy là vẫn kế hoạch như ban đầu. Treo cổng vượt tường.

Nhưng khi nhìn thấy cái cổng cô liền cảm thấy vô cùng aí ngại, nhưng vì nghĩ đến tương lai tốt đẹp của mình. Cô liền phấn chấn hẳn lên

Sau 1 tiếng vật nộn với cái cổng, Ngọc trúc đã thành công, nhưng có điều nhìn bộ dạng hơi thê thảm 1 chút.

_Trơi ơi! Mệt qúa đúng là nhà thừa tiền làm cổng cũng khác người , vừa cao, vừa nhọn làm mình leo mãi mới được. Cổng đã xịn như vậy Chắc bên trong nhà nhiêu đồ qúy hiếm lắm đây. Mình phải lấy kha khá cho bõ công, tiền ơi chị đến đây

Nghĩ đến tiền cô lại phấn chấn ngồi dậy, nhìn ngó xung quanh không thấy ai, mới nhẹ nhàng đi vào trong sân để tiếp tục công việc cao cả . trèo cây.

Khi đó, trong căn biệt thự đang tràn ngập không khí u ám

_ Mấy người nói xem cún con của ta đâu rồi? Sao lại là mất

Mấy người làm ăn như vậy ah

Hay dạo này nhàn rỗi sung sướng qúa

Toàn những người vô dụng.

Hoàng kỳ vô cùng tức giận, sao lại mất cún con được chứ

Đó là chú chó kỉ niệm của bố mẹ anh khi mất đi để lại

Anh rất yêu qúy nó, coi như người thân của mình.

Vậy mà mất uh! K thể được

_ Các người nói xem ta lên xử phạt các người sao đây,

Sao! Câm hết rồi ah?

Người làm và vệ sĩ, ai cũng run rẩy sợ hãi Lo cho tương lai của mình

Mà kể cũng lạ, rõ ràng họ chăm sóc cún con rất tốt

Không hiểu vì sao lại biến mất.

Tìm từ hôm qua đến giờ mà vẫn không thấy .

Nếu không thấy cún con thì họ chết chắc.

Trong phòng không khí vô cùng đáng sợ, hắc ám.

Người trên nhìn xuống khuôn mặt như điêu khắc mang vẻ lạnh lùng

Người phía dưới run sợ lo cho tương lai của mình

Trong khi đó, nữ chính của chúng ta vô cùng vui ve treo lên cây ,

Thực hiện hành vi trộm cắp của mình

Khi chuẩn bị bám vào cửa sổ

Cô cảm thấy chân mình có gì đó là lạ, cô bèn cúi xuống kẻ quấy rối mình

_ Trời ơi! Chó! Mi giám gặm chân ta

Nói rồi cô co chân đạp 1 nhát .

Cho mi chết! Đáng đời! giám gặm chân ta ah! Đúng là đồ hãm tài ! Chó gì mà béo như lợn.

Rồi cô nhanh chân leo cửa sổ chui vào phòng, trong sự phấn khích vui mừng. MÀ không thèm để tâm đến con chó tội nghiệp.

Con chó tội nghiệp sau khi bị đá đã kêu ăng ẳng.

Người trong nhà nghe thấy tiếng kêu vội chạy ra

Vừa nhìn thấy bảo bối họ rất mừng rỡ, bảo bối về rồi, họ thoát chết rồi.

Vì qúa vui mừng họ đã không để ý những điều kì lạ xung quanh.

NGọc trúc sau khi vào được bên trong

CÔ đã bị cuốn hút bởi vẻ đẹp và sự giàu có trong căn phòng

_Trời ơi! Đẹp qúa, rất nhiều đồ có giá trị

Nhiều như vậy lấy 1 ít chắc không sao đâu nhỉ

Họ giàu như vậy mất 1 ít chắc không biết đâu

Cứ đà này chẳng mấy chốc ta sẽ giàu to

Mà không ngờ, ăn trộm ở nhà giàu lại dễ như vậy

Vậy mà trước kia mình không biết.

Không sao, bây giờ ta biết vẫn chưa muộn, phải giữ bí mật k cho ai biết, k thì sẽ bi tranh mất đường làm ăn mất .

Chẳng mấy chốc ta sẽ giàu có, trở thành đệ nhất đạo chích cho mấy người sáng mắt ra ha ha ha.

*****

Mọi người đều vui mừng vì sự xuất hiện của cún con

Ngay cả Hoàng kỳ anh cũng đã bớt tức giận hơn

Ai cũng mững rỡ, vì cún con trở về, họ cũng thoát chết vì cún con là tâm điểm chú ý của mọi người lên không ai phát hiện ra có kẻ lạ mặt xuất hiện trong biệt thự

Ngọc trúc sau khi vào được trong phòng cô đã bị choáng ngợp bởi sự sang trọng nơi đây.

Cô nhìn quanh bốn phía và không ngờ nơi này nhiều đồ giá trị như vậy

Tuy bị thu hút nhưng cô vẫn không quên việc trộm của mình cô tìm những thứ gọn nhẹ có giá trị lấy đi

Ngọc trúc thích thú nhìn xung quanh, cô rất muốn biết ngoài gian phòng này sẽ là gì và trí tò mò đã khiến cô quên đi mình là ai và đến đây làm gì.

NGọc trúc bèn hé cánh cửa và đưa chiếc đầu nhỏ xinh nhìn ra bên ngoài

Cô nhìn đông tây, ngó nam bắc

Không thấy có ai bèn rón rén bước ra ngoài

Cô không ngờ ăn trộm nhà giàu lại dễ như vậy

Mà đúng nhà giàu có khác, thích thật

Ngay cả người làm cũng nhàn rỗi, ngủ trưa như chết, có người lạ đột nhập vào mà cũng không biết

_ Đúng là trời giúp ta rồi, cứ đà này mình chẳng mấy chốc sẽ trở thành tỷ phú

_ oa! Bức tranh này đẹp quá, khắc bằng vàng và đá qúy, mình muốn nó, ước gì mình có thể mang đi được

Nhưng không sao nhà này giàu như vậy, sẽ còn nhiều đồ giá trị hơn mà không biết két sắt ở đâu nhỉ?

Phải đi tìm mới được, tiền ơi em đang ở đâu, chị đến với em đây

Thần tài sắp đến với ta rồi ha ha ha

Cô đang hưng phấn lên không để ý, có người đang đi về phía mình

_ cô là ai? Sao lại ở đây?

_ Tôi là ai cô hỏi làm gi? "Ngu gì mà nói "

_ Người đâu rồi có kẻ lạ đột nhập

_ Cô! Đừng qúa đáng thế chứ, Sao lại gọi người tới thế, tôi có làm gì cô đâu

_ Người đâu, mọi người đâu hết rồi

_ cô! "Không xong rồi, trong 36 kế chạy là thương sách"

Nghĩ rồi cô co chân vội vàng chạy trốn

_ chết mình rồi, quên mất đường ra rồi, ở phòng nào đây, đi lối nào đây

Trong khi đó, vệ sĩ trong biệt thự đang lục soát mọi nơi tìm người

Ngọc trúc hoàn toàn sợ hãi, bọn họ sắp đuổi đến nơi rồi

Không còn cách nào khác cô đành vội vàng chạy vào trong 1 căn phòng

Vừa bước vào cô như choáng ngợp

_Phòng gì mà rộng và đẹp qúa. Nhưng rộng thế này mình biết trốn đâu đây

_ trời ơi! Họ đang ở bên ngoài

_ cái tủ kia lớn qúa, vào trốn tạm vậy

_ÔI! Tiền của tôi. Sao lại như vậy chứ? Không biết đâu, tiền của tôi hu hu hu.

Sau đó Cô tựa đầu vào góc tủ ngủ ngon lành, do hậu qủa của việc khóc qúa nhiều.

Trong khi cô ngủ ngon lành trong tủ

Thì bên ngoài cũng vừa láo loạn xong, bây giờ đã trở lên im ắng đến đáng sợ

_ Mấy người nói xem, chạy mất rồi ah. Toàn 1 lũ vô dụng

_ ông chủ, chúng tôi đã không hoàn thành nhiệm vụ.

_ Mong ông chủ tha tội cho chúng tôi lần này.

Tôi xin hứa đây là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng vi phạm

_ Vậy sao

_ĐÚNG vậy, chúng tôi xin hứa sẽ không để chuyện này xảy ra nữa. Mong ông chủ tha tội" con ranh kia, đừng để tao thấy được mày, "

_ không dễ dàng như vậy đâu

_Cút ra ngoài chiu phạt đi

Hoàng kỳ vô cùng tức giận, để kẻ trộm chạy mất ư, không thể chấp nhận được.

Anh bước vào phòng, trong người vô cùng bức bối, bèn mở tủ lấy quần aó đi tắm

Khi vừa mở tủ, anh thoáng sững sờ gì thế này? Có một cô gái đang ngủ trong tủ của anh

Nhìn gương mặt ngây thơ, đáng yêu đang say ngủ cái miệng chúm chím đỏ mọng đang chóp chép nhìn đầy mê người

Điều anh không rời mắt được là dáng ngủ của cô

Cô ngủ trông rất yên bình, điều mà anh luôn mong muốn,

Đã từ lâu anh không còn có được giấc ngủ yên bình hôm nay thấy được anh lại thấy rung động, và muốn có sự yên bình đấy

Không biết đôi mắt của cô sẽ ra sao, sẽ yên bình trong sáng như nước hồ thu

Hay lại là ẩn sau khôn mặt ngây thơ là đôi mắt gian sảo, dối trá mà anh vô cùng căm ghét

Thực sự lúc này anh rất muốn nhìn thấy đôi mắt đó

Nhưng anh lại thoáng nhói đau khi anh nhìn thấy nước mắt đọng trên má cô sao em lại khóc?, e khóc vì điều gì?

Mà sao em lại ở đây? Chẳng lẽ em là

Dòng suy nghĩ của anh bị biến mất, khi anh nhìn thấy cô như có biểu hiện của sự tỉnh lại.

*****

Ngọc trúc mơ màng tỉnh dậy, cô ngơ ngác nhìn mọi thứ xung quanh

_Mình đang ở chỗ nào thế này? Sao chật hẹp và tối qúa. Đã thế lại toàn quần aó, mà quần aó này thơm thật

_ Oa! anh đẹp trai

"sao ở đây lại xuất hiện anh đẹp trai, chắc mình đang mơ rồi, ôi! Cơ hội ngàn năm có một mới gặp được 1 anh đẹp trai như vậy.

Không được mình không được tỉnh, nếu tỉnh anh ấy sẽ biến mất. Anh đẹp trai anh hãy đợi em, đừng biến mất, em sẽ đến với anh ngay đây"

cô vội vàng nằm xuống nhắm mắt vào ngủ, chưa kip gặp người trong mộng.

Tự nhiên cô trợt nhớ ra mình đang ở đâu và làm gì.

Cô giật mình tỉnh dậy lo lắng nhìn xung quanh xem có ai phát hiện ra mình đang trốn ở đây không.

Rồi cô nhìn thấy 1 người vẫn đang dõi theo mình từ nãy đến giờ

"ơ, anh đẹp trai. Sao anh vẫn ở đây, chẳng lẽ anh ấy là "

_ Anh đẹp trai, anh là ai thế, là người hay ma (run rẩy)

_ sao cô lại hỏi vậy

_Tại tự nhiên anh ngồi ở đây. Anh không phải là từ trên trời rơi xuống chứ?

_ không phải

_ vậy anh là người à

_Trông tôi không giống người ah

_ Hi hi em xin lỗi. Nhưng tại sao anh lại ở đây

_ vì(chưa kịp nói xong đã bị chen ngang)

_ Ah! Em biết rồi? Anh cũng vào đây ăn trộm phải không?

_ Hả?

_Anh thông minh thật đấy, cũng biết chọn nhà giàu vào ăn trộm. Em cũng vào đây ăn trộm nè, "hi hi vui qúa có bạn rồi"

_ Thế đã trộm được gì chưa

_"sao mặt anh ấy nhìn lạnh lùng thế nhỉ, trông đáng sợ qúa ah. Hay là anh ấy nghĩ mình trộm hết đồ có giá trị của anh ấy lên tức giận như vậy. Không được, mình phải giải thích với anh ấy "

Em đã trộm được gì đâu, em vừa mới mò vào liền bị phát hiện, liền vào đây chốn nè.

_Vậy sao "thà nào tìm không thấy"

_ Anh yên tâm đi, anh em mình cứ trốn tạm ở đây, rồi đêm đến mình ra ăn trộm tiếp. Nhà này giàu có như vậy chắc chắn có rất nhiều vật có giá trị.

_ Còn muốn trộm nữa à

_ Có chứ! Nhà này nhiều vàng bạc châu báu như vậy không trộm sao được

_ Không được lấy

_"sao mặt anh ta trông đáng sợ thế kia. chẳng lẽ anh ta muốn lấy một mình, đúng là đồ tham lam. Đẹp trai mà tham lam đây không cần, đáng ghét"

Anh vừa phải thôi, em với anh nước sông không phạm nước giếng . Nhà này giàu như vậy mà anh muốn ăn cả một mình ah. Anh tham lam qúa đấy

_ Tôi không muốn nói nhiều

_"bây giờ mà đánh nhau mình thua đến thảm hại không bò về nổi là cái chắc. Thôi đành phải nhún nhường vậy. Tên kia ngươi hãy đợi đấy ta sẽ nhớ mi"

Vậy anh cho em lấy 1 ít thôi được không anh

_ không

_"tức chết ta mà, lần này đánh nhau thì đánh, ngươi giám cướp hết tiền của ta, tên khốn"

Tên trộm đáng chết kia ngươi tham lam vừa thôi, ta không đồng ý đâu.

Ngươi là trộm, ta cũng là trộm tại sao lại không được

_TA không phải là trộm

_ Thật sao? Vậy mà không nói sớm! Thế anh vào đây làm gi?

_Tôi là(lại bị cướp lời)

_ Em biết rồi!Anh là sát thủ phải không? Oa! Anh thật giỏi nha

_Hả?

_ Anh vào đây ám sát ai thế, chủ ngôi nhà này ah "mình phải tranh thủ trộm 1 ít rồi chuồn thôi. Không tý nữa có xảy ra ańmạng bi vu oan thì chết "

_CÔ

_"Sao anh ta nhìn mình đáng sợ qúa vậy. Ah đúng rồi" Em xin hứa với anh, em sẽ không nói với ai anh là người giết chủ nhà này đâu. Em Thề đấy.

Hi hi anh cứ tự nhiên ra tay đi

_ Người đâu

_ Anh! Sao tự nhiên anh gọi người đến đây làm gì. Anh muốn bị bắt cả đám ah. Hay đây là cách giết người của anh {dương đông kích tây}

Đúng lúc thì vệ sĩ vào

_ Ông chủ có gì sai bảo ạ

_HẢ? Anh là ông chủ à

_ Mau đem cô ngốc này nhốt vào phòng cho ta

_ Tên kia, ai cho ngươi bắt ta, bắt người là phạm pháp đó biết không hả

_MAU MANG ĐI

_Anh ah! Nể tình anh em mình vừa nói chuyện. Anh tha cho em lần này đi, em hứa lần sau sẽ không vào nhà anh ăn trộm nữa đâu mà

_ Vẫn còn nghĩ đến ăn trộm. Mang đi

_Tên khốn kia? Ta nói cho ngươi biết, đừng để ta thoát ra ngoài , không ta sẽ ăn trộm sạch nhà ngươi cho ngươi phá sản luôn. Ngươi hãy đợi đấy. Ôi cuộc đời tươi đẹp của ta, tiền của ta hu hu, tức chết đi mà. Tên khốn kia ta hận ngươi

Hoàng kỳ vô cùng tức giận, cô giám nói anh là trộm rồi sát thủ. Cô ngốc đến thế là cùng

Đã bị bắt rồi mà vẫn muốn đi ăn trộm, em giỏi lắm. Em có biết như vậy rất nguy hiểm không đồ ngốc

Em đã rơi vào tay tôi rồi. Để tôi xem em còn đi ăn trộm nữa không.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-17)