Vay nóng Tima

Truyện:Độc Gia Sủng Hôn - Chương 161

Độc Gia Sủng Hôn
Trọn bộ 215 chương
Chương 161
Sinh thêm mấy đứa cho vui cửa vui nhà
0.00
(0 votes)


Chương (1-215)

Siêu sale Shopee


Ông Dương rốt cuộc vẫn phải cho con gái chút mặt mũi, dù sao chuyện này cũng liên quan đến hạnh phúc cả đời của con ông với lại, tốt xấu gì cũng là người lăn lộn trên thương trường mấy chục năm, nụ cười trên mặt cũng không khó nặn ra lắm, "Hoan nghênh, hoan nghênh, tôi là Dương Đức Xương. "

Ông Dương chịu hạ thấp tư thế, bầu không khí lập tức trở nên cởi mở hơn nhiều dù ông bà Lý lúc này cũng không tránh khỏi hơi "khớp" một chút.

Cũng may là buổi cơm tối đã chuẩn bị xong, lập tức sắp bắt đầu nên cũng không có nhiều thời gian để ngượng ngùng.

Chỉ là, lúc bữa cơm tối vừa mới bắt đầu, Ngụy Cẩn Nhan trở về.

Nhìn thấy bầu không khí hòa hợp vui vẻ, sắc mặt bà không thể coi là tốt đến đâu được.

Dương Đức Xương dường như cũng không có ý định giới thiệu những người khách đang có mặt cho bà, chỉ nhàn nhạt liếc mắt một cái, "Trở về thì cùng nhau ăn cơm đi. "

Ngồi ở trên bàn ăn, ngoại trừ hai cha con Dương Đức Xương biết Ngụy Cẩn Nhan là ai, những người khác thực ra không biết nhưng cũng nhìn ra được đây là người trong nhà nhưng thân là chủ nhà, hai cha con ông Dương không có ý giới thiệu, họ cũng không tiện chủ động lên tiếng.

Ngụy Cẩn Nhan nghe vậy đi cũng không được, không đi cũng không được, cuối cùng vẫn gượng nuốt xuống cơn giận ngồi xuống, người làm thấy vậy lập tức dọn thêm cho bà một bộ chén đũa.

Trên bàn ăn, ông Dương vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm với Lý Triết về những tình huống mới trên thương trường còn Dương Dung Dung và Giang Tâm Đóa thì hầu chuyện với ông bà Lý, chỉ có một mình Ngụy Cẩn Nhan lẻ loi một mình, ăn cơm không thấy mùi vị gì.

Gần cuối bữa cơm, bỗng dưng ông Dương và Lý Triết chuyển sang đề tài mới khiến bà chấn động đến nỗi cả người cứng đờ.

"Lý Triết, hôm nay ở trước mặt ông bà thông gia tương lai, bác cũng muốn bày tỏ một chút ý kiến của mình. Chuyện hôn sự của các con bác không phản đối nhưng bác chỉ có một điều kiện, sau khi kết hôn, đứa con đầu tiên của hai đứa phải mang họ Dương, tương lai nó sẽ kế thừa sự nghiệp của Dương Đức Xương này. "

Cũng chính là nói, đứa con đầu tiên của hắn và Dung Dung là của họ Dương.

Con của họ mang họ gì, sau này sống với ai đối với Lý Triết và Dương Dung Dung mà nói thực ra cũng không quan trọng gì cho lắm nhưng đối với nhiều người lớn tuổi mà nói thì không giống như vậy, họ cho rằng nếu con cái theo họ của nhà gái vậy thì sẽ là người của nhà gái, càng đừng nhắc đến cách nói vừa rồi của Dương Đức Xương, ý của ông, rất rõ ràng là nói cháu nội của họ sẽ là của nhà họ Dương, không phải của nhà họ Lý.

Cho nên, ông bà Lý vừa nghe câu này của ông thì sắc mặt thoáng thay đổi, bàn tay đang cầm đũa cũng khựng lại.

"Ba, con có phải là con gái của ba không đấy?" Dương Dung Dung cũng biết ba mình không dễ nói chuyện như vậy, rõ ràng là không muốn thấy cô dễ dàng gả vào nhà họ Lý đây mà.

"Cũng bởi vì con là con gái của ba cho nên ba mới vì con mà suy tính đấy thôi. " Con đầu là của nhà họ Dương, sau này cho dù hai người có biến cố gì đi nữa, bên kia cũng đừng mong động đến đứa cháu ngoại của ông.

Đương nhiên, thân là cha người ta, ông cũng không hy vọng cuộc hôn nhân của con gái mình xảy ra biến cố gì.

"Nếu thật sự ba suy tính cho con, vậy người thừa kế sản nghiệp của nhà họ Dương đầu tiên phải là con mới đúng chứ? Sao lại trở thành của cục cưng trong bụng con rồi? Không được, cho dù là ba muốn cho con của con thì phải thông qua con mới được, ít nhất con cũng phải thay con của con quản lý cho đến khi nó tới tuổi thành niên. "

"Tính tình nông nổi bồng bột như con mà đòi quản một công ty lớn như vậy?"

"Không phải con còn Lý Triết giúp con sao? Ba, hiện giờ ba có thể yên tâm giao quyền cho con, đợi khi con sinh con xong sẽ quay lại công ty tiếp nhận công việc. " Dương Dung Dung nhân cơ hội này nhắc luôn chuyện thừa kế.

Nghe câu này của Dương Dung Dung, sắc mặt của ông bà Lý càng lộ vẻ lo âu. Vừa nãy chuyện con cái mang họ gì vẫn còn chưa quyết định, mà lúc này đứa bé còn chưa kịp sinh ra, Dương Dung Dung lạ nhắc đến chuyện sinh con xong sẽ bắt đầu tiếp tục công việc, vậy ai sẽ chăm sóc cho cháu nội của họ đây?

Tuy rằng người làm, bảo mẫu không thiếu nhưng con cái dù sao vẫn nên trưởng thành dưới sự chăm sóc, bầu bạn của ba mẹ chứ!

Ông bà Lý tuy rằng lo âu suy nghĩ nhưng vẫn không lên tiếng mà quay nhìn sang con trai, ngấm ngầm ra hiệu.

"Bác trai, Dung Dung, về chuyện đứa con này mang họ gì, sau này có cần phải kế thừa gia nghiệp của nhà họ Dương hay không chúng ta đợi đến khi Dung Dung sinh con ra xong rồi hãy bàn lại sau, được không?" Lý Triết dè dặt đề nghị.

Hiện giờ chuyện họ cần thảo luận là đám cưới mới đúng chứ?

"Được. "

"Không được. "

Người tán đồng lời của Lý Triết là Dung Dung, phản đối, đương nhiên là ông Dương.

"Cháu có thể nói xen vào đôi lời được không?" Giang Tâm Đóa thấy bầu không khí có nguy cơ trở lại nặng nề như trước thì vội lên tiếng giải vây.

"Phạm phu nhân, cô cứ tự nhiên. " Lý Triết nhìn sang Giang Tâm Đóa, hy vọng cô có thể giúp cho bầu không khí này hòa hoãn đôi chút.

Ở đây có nhiều người như vậy, bất kể ai trong đó nói thêm vài câu đều có thể khơi dậy sự bất mãn của đối phương ngay. Nhưng Giang Tâm Đóa thì khác, cô là bạn tốt của Dương Dung Dung, tình thân còn hơn chị em ruột, cô nhất định sẽ đứng ở lập trường của Dung Dung mà suy nghĩ, hơn nữa, ông Dương cũng biết thân phận của cô, không ít thì nhiều cũng phải nể mặt "Phạm phu nhân" một chút, ít ra sẽ không khiến cho mọi người đều khó xử.

Ba mẹ hắn bên này thì hắn yên tâm hơn bởi vì họ đã không còn cố tình ngăn cản, chống đối hắn với Dung Dung nữa.

"Đóa Đóa, nếu đã đến đây thì cứ xem nơi đây là nhà của mình, có gì thì cứ nói tự nhiên, không cần phải câu nệ gì. "

Tuy rằng Đóa Đóa cũng là lần đầu tiên đến nhà họ Dương nhưng Dương Đức Xương đã sớm biết đây là người bạn thân nhất của con gái mình.

Trừ bỏ thân phận là người phụ nữ của đầu não của tập đoàn Phạm thị điểm này ra, từ góc độ đàn ông mà nói, bất luận tuổi tác lớn hay nhỏ, khi đối mặt với một cô gái xinh đẹp yêu kiều lại nhã nhặn như vậy, ai lại có thể mặt nặng mày nhẹ cho được?

Đối mặt với bao nhiêu cặp mắt chờ mong như vậy, Giang Tâm Đóa cũng có chút khẩn trương, cô nuốt nuốt nước bọt mấy lần mới lên tiếng nói ra suy nghĩ của mình, "Theo cháu thấy, con theo họ của cha hay mẹ cũng không quan trọng, tương lai hai người có thể sinh nhiều con mà, mỗi đứa theo họ một người, như vậy nhà cửa cũng thêm đông đúc náo nhiệt. "

Quả nhiên là một ý kiến hay!

Nghe câu này những vị trưởng bối có mặt trên bàn ăn gần như đều tán đồng ngoại trừ Ngụy Cẩn Nhan, sắc mặt của bà càng lúc càng khó coi.

Nhưng...

"Anh cảm thấy bọn mình phải sinh bao nhiêu đứa mới đủ đây?" Trước khi tiễn ông bà Lý về, Dương Dung Dung đã không chờ kịp vội kéo Lý Triết đến vườn hoa cắn răng thấp giọng hỏi.

Lý Triết mim cười, đưa tay nhẹ vuốt vùng bụng đã hơi nhô ra của cô, "Chỉ cần em muốn, anh nhất định sẽ phối hợp. Bạn tốt của em nói không sai, có thêm mấy đứa nhỏ nữa thì nhà sẽ càng náo nhiệt hơn, cũng sẽ không cần phải tranh chấp đứa nào theo họ ai nữa. "

"Bạn ấy chỉ nói đại vậy thôi, chẳng lẽ anh tưởng là thật sao?" Dương Dung Dung trợn to đôi mắt đẹp, lấy khuỷu tay huých mạnh hắn một cái.

****

Sau bữa cơm tối, Giang Tâm Đóa chịu không nổi sự kỳ kèo của Dương Dung Dung mà đồng ý ngủ lại ở nhà họ Dương một đêm.

Tắm xong, Giang Tâm Đóa mặc chiếc áo ngủ hơi rộng và dài của Dung Dung bước ra thì đã thấy bạn tốt của mình đang thoải mái ngồi ở sofa ăn bữa tối dinh dưỡng đặc biệt dành cho phụ nữ có thai.

"Không biết mình sinh con xong liệu có thể khôi phục lại vóc dáng như trước hay không nữa. " Cô ai oán nhìn vóc dáng mảnh mai của bạn tốt, cảm thán nói một câu nhưng cuối cùng, vẫn không quên ăn hết bữa khuya phong phú của mình.

"Bạn cứ ăn nhiều một chút đi!" Giang Tâm Đóa buồn cười trêu cô, "Trước đây khi mình mang thai hai đứa nhỏ, cảm thấy còn không có ăn nhiều bằng bạn đâu! Tăng cân là chuyện đương nhiên rồi. "

"Mình cảm thấy qua hai tháng nữa thôi là có lẽ mình sẽ đi không nổi rồi. " Nghe nói bắt đầu từ tháng thứ năm cục cưng bắt đầu phát triển rất nhanh, đến lúc đó nói không chừng cô sẽ giống như một chú chim cánh cụt, lúc la lúc lắc, "Vừa nãy bạn còn kiến nghị mình sinh thêm mấy đứa nữa, bạn xem mình là heo mẹ sao?"

Nói đến đây, trong lòng cô vẫn còn chút oán giận!

"Vậy bạn cảm thấy còn có cách nào lưỡng toàn kỳ mỹ, khiến hai bên ba mẹ đều hài lòng không?" Giang Tâm Đóa hỏi ngược lại.

"Dường như cũng không có cách nào nhưng mình vẫn không muốnsinh nhiều như vậy đâu. Tại sao mình không thể giống bạn chứ, một lần sinh hai đứa, cónếp có tẻ luôn vậy thì tốt quá. Hơn nữa cả hai bên không có ai ép bạn phải sinh nhiều. Sao mình càng nghĩ càng thấy sốmình khổ vậy chứ?"

*****

"Khổ cái gì mà khổ? Đợi khi cục cưng sinh ra rồi, cùng con trưởng thành, nhìn con từng ngày khôn lớn thì bạn sẽ công nhận một điều, phải chịu bao nhiêu khổ cũng xứng đáng. " Giang Tâm Đóa ngồi xuống bên cạnh bạn tốt, kéo một chiếc gối ôm vào lòng, thoải mái nằm xuống.

"Đúng rồi đúng rồi, mình nói không lại bà mẹ hai con như bạn, mình chịu thua. " Đã ăn xong đồ ăn, Dương Dung Dung đặt khay xuống bàn trà rồi cũng lấy một chiếc gối ôm vào lòng, hai người ngồi sát bên nhau, đầu gối cọ vào nhau, cảm giác thân thiết như thế này, đã lâu mới tìm lại được.

"Vừa nãy người kia là má nhỏ của bạn sao?" Giang Tâm Đóa nhớ đến người phụ nữ đẹp sắc sảo từ đầu đến cuối không nói với họ được hai câu kia, chợt hỏi.

"Là người mà ba mình cưới về, cái gì mà má nhỏ chứ? Mình chỉ có một người mẹ thôi. " Bất kể là mẹ kế hay mẹ nhỏ, Dương Dung Dung hoàn toàn không thừa nhận.

"Bà ấy với ba ban tình cảm không phải tốt lắm sao? Sao hôm nay mình thấy là lạ thế nào ấy?"

"Mình cũng không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì nữa, nhưng có một điều mình có thể chắc chắn là ba mình đã nhận ra bản chất thật của bà ta rồi. Nếu như người đàn bà họ Ngụy này dám giở trò quỷ gì ở công ty, tin chắc ngày bà ta rời khỏi vai quý phụ phu nhân cũng không xa nữa rồi. "

"Hai mẹ con họ chắc sẽ không thực sự muốn tranh giành công ty hay thứ gì đó khác của bạn đấy chứ?"

"Tại sao lại không? Trên đời này có ai là chê tiền nhiều đâu? Ngụy Cẩn Nhan người đàn bà đó ỷ mình được ở bên cạnh ba mình hơn hai mươi năm, không có công lao cũng có khổ lao, vì nửa đời sau mà suy tính thì có gì mà không được chứ? Bà ta cũng biết ba mình tuyệt không có khả năng chuyển giao hết cổ phần cho bà ta, đó là của mẹ mình mà. Nhưng hai mẹ con bà ta làm sao cam lòng chỉ nhận về chút xíu lợi ích kia chứ? Đóa Đóa, chuyện giữa nhà họ Giang và nhà họ Phạm, bạn nhìn còn chưa đủ sao?"

"Mình biết phàm làm người ai mà không có lòng tham nhưng hai mẹ con bà ta không có thực quền làm sao có thể đoạt lấy công ty chứ? Lỡ như ba bạn biết được, vậy không phải những gì hai mẹ con họ làm là phí công sao?"

"Hai mẹ con họ Ngụy kia bây giờ khẳng định là đang bày mưu tính kế gì với ba mình, còn quan hệ giữa ba mình với bà ta sở dĩ trở nên lạnh nhạt như thế chắc cũng không thoát khỏi chuyện liên quan đến công ty. Đáng tiếc, bà ta theo ba mình bao nhiêu năm qua lại không hiểu rõ tính của ba mình, ba mình ghét nhất là người khác dám tính kế với mình. "

"Lúc đầu nếu bà ta không tính kế, làm sao có thể ép ba mình cưới bà ta vào nhà chứ, lại còn không ngại khi bà ta mang theo một đứa con riêng chứ?" Đàn ông mà, có nhiều lúc sẽ bị phụ nữ mê hoặc ở một phương diện nào đó.

Vậy còn Phạm Trọng Nam? Cũng sẽ mê luyến cô ở phương diện đó sao?

Lại nghĩ đến hắn nữa rồi, thật là! Giang Tâm Đóa lắc đầu cười khổ.

"Nếu họ dám ra tay bất lợi đối với công ty, mình nhất định sẽ không buông tha cho hai mẹ con. " Dương Dung Dung hừm nhẹ một tiếng, "Thôi đừng nhắc đến những người, những chuyện không vui nữa, chúng ta nói một chút về mấy đề tài người lớn đi. "

"Cái gì gọi là đề tài người lớn?" Giang Tâm Đóa bật cười một tiếng, cô gái này lúc nào cũng vậy, nói chuyện đàng hoàng một hồi là lại chuyển sang hướng cấm thiếu nhi không hà.

"Liên quan đến cuộc sống của phụ nữ mang thai. " Dương Dung Dung nói rồi bật cười khanh khách.

"Bạn mới là phụ nữ có thai, mình không phải, liên quan gì đến mình chứ?" Giang Tâm Đóa cũng cười trêu bạn mình.

"Bạn cũng có lúc là phụ nữ có thai mà, tiết lộ chút đi, lúc đó bạn với Phạm tiên sinh ai ở trên ai ở dưới? Nhưng theo tư liệu mà mình tìm hiểu được, họ nói bụng của phụ nữ có thai không tiện bị đè nặng... vậy tức là... "

"Bạn nói xong chưa vậy? Chủ đề nhàm chán quá trời. "

"Vậy cũng được, chúng ta về giường tiếp tục nói về chủ đề khác. "

"Dương Dung Dung, xin chú ý một chút thai giáo, được không?"

"Đây là một câu hỏi rất thông thường, sao lại biến thành "không chú trọng thai giáo" rồi?"

"Đến giờ ngủ rồi, đi thôi. Ngày nai chúng ta ra ngoài đi dạo một vòng, được không?" Giang Tâm Đóa đứng lên, thuận tiện kéo Dương Dung Dung cùng đứng lên.

"Đi dạo phố sao? Được quá đi chứ! Hiện giờ mình ngoài ăn ra chỉ có ngủ, có người đi dạo phố cùng đương nhiên không gì tốt bằng. " Dương Dung Dung sảng khoái đáp lời.

"Cũng không cần bạn đi dạo cả ngày đâu, ngày mai chúng ta đi China town. "

Nơi đó có rất nhiều ký ức đẹp đẽ của cô.

"Mình mà đến chỗ đó chắc chỉ muốn ăn thôi. "

"Được, cho bạn ăn cho giống heo luôn, xem Lý Triết có chán hay không. "

"Vậy lúc bụng bạn tròn đến đứng nhìn xuống không thấy bàn chân, Phạm tiên sinh có chê bạn hay không?"

"Sao chuyện gì cũng kéo anh ta vào vậy? Không nói nữa, đi ngủ sớm đi thôi. "

"Có phải lại nhớ đến Phạm tiên sinh rồi không? Phải nha, đi ngủ sớm, sớm mơ thấy anh ta đúng không? Đừng cứng miệng nữa, mình bảo đảm không cười bạn đâu. "

"Dương Dung Dung, bạn còn nói nữa, ngày mai mình mặc kệ bạn. " Giang Tâm Đóa ôm chiếc gối ôm quay về giường, quyết định không thèm để ý đến những lời trêu chọc của bạn tốt nữa.

Chỉ tiếc là, Dương đại tiểu thư trước giờ không phải là người người ta có thể dễ dàng qua loa như vậy.

Cô theo chân bạn về giường, tiếp tục chủ đề đang nói dở dang.

Đêm dài thật dài, có một người bầu bạn cảm giác thật tốt.

Bất kể người đó là người thân, người yêu hay là bạn bè, đều thật tốt.

***

Ngày hôm sau, hai cô gái đã lâu không được cùng nhau dạo phố vừa mới sáng sớm đã xuất phát đến China Town, Giang Tâm Đóa chọn thật nhiều đồ để mang về làm quà cho hai đứa nhỏ sau đó hai người quyết định ăn cơm ở đây rồi cô lại theo chân Dương Dung Dung cùng đi xem áo cưới.

Chỉ tiếc là Dương đại tiểu thư ánh mắt quá kén chọn, xem thật lâu mà chưa chọn được một kiểu nào, cuối cùng Giang Tâm Đóa phải liên lạc với Phạm Uyển Viện, nhờ bà giúp đỡ đặt hẹn với nhà thiết kế lần trước đã thiết kế áo cưới cho cô.

Liên lạc được với nhà thiết kế đó, nói rõ mục đích của mình xong, đối phương hẹn cô một tiếng đồng hồ sau sẽ trả lời cụ thể cho cô. Thế nên hai người đến một khách sạn gần đó, vừa uống trà chiều, vừa lên mạng tìm xem những kiểu áo cưới nào thích hợp.

"Ba, con muốn cái này, cái này, với cả cái này nữa... "

"Lần trước bác sĩ nói con bị sâu răng, không được ăn quá nhiều đồ ngọt, quên rồi sao? Chỉ được chọn một món thôi. " Người đàn ông ôn hòa khuyên bảo con gái.

Lúc hai người đang tựa đầu vào nhau xem áo cưới xem đến mê mệt thì cách đó không xa truyền đến giọng một bé gái non nớt, thanh thúy khiến họ không kìm lòng được, ngẩng đầu lên nhìn sang...

"Đó không phải là đại thiếu gia của nhà họ Lâm sao? Vậy chắc bé gái kia là con riêng của anh ta rồi. " Dương Dung Dung khẽ nhếch môi nói, Giang Tâm Đóa cũng tò mò nhìn về phía đứa bé gái, lại nhìn sang Lâm Diệu Văn đang nhỏ giọng dỗ dành cô bé trên tay mình, một lúc sau mới thu hồi tầm mắt.

"Chắc là vậy rồi!"

Cô bé đó tuổi không khác biệt với Giang Vũ Hào bao nhiêu nhưng thoạt nhìn thì nhỏ nhắn hơn nhiều, còn không cao bằng Giang Phẩm Huyên.

"Nghe nói năm đó tình nhân của anh ta thủ đoạn rất lợi hại, vợ chính vẫn còn đó mà cô ta đã dám ưỡn to bụng đường hoàng tiến vào nhà họ Lâm, chỉ tiếc là sau khi sinh đứa con gái xong cũng không có bản lĩnh giành được chiếc ghế chính thê! Hơn nữa Lâm đại thiếu gia mấy năm nay cuộc sống cũng không mấy vẻ vang, lại còn chủ động từ bỏ quyền chủ đạo của Lâm thị. "

"Chuyện của người khác mà xem ra bạn biết nhiều quá nhỉ. " Giang Tâm Đóa nhìn hai cha con, trong lòng không khỏi cảm thấy bất bình thay cho chị Tịnh Nhã. Năm đó cả nhà họ Lâm làm khó chị Tịnh Nhã đủ điều, cuối cùng còn vu oan cho chị ấy, khiến chị ấy sống không nổi phải đề xuất ly hôn.

Cho dù bây giờ anh ta qua bao nhiêu năm vẫn chưa kết hôn thì thế nào? Những tổn thương đã tạo thành làm sao có thể bù đắp được?

"Mình cũng không muốn nghe đâu, chỉ tại đôi khi tham gia mấy tiệc rượu nhàm chán, nghe những quý phụ phu nhân tám chuyện nên biết thôi mà. "

"Chúng ta đừng về chuyện riêng của người khác nữa, nhìn xem kiểu áo này thế nào? Mình thấy nó rất đẹp, rất lãng mạn... "

"Đẹp, lãng mạn... " Dương Dung Dung liếc nhìn chiếc áo một lúc mới ngả đầu về phía Giang Tâm Đóa, nghịch ngợm nháy mắt, "Kiểu này thích hợp với bạn hơn, người đẹp. "

"Vậy bạn thích hợp với kiểu nào?" Giang Tâm Đóa buồn cười đẩy đầu bạn ra, "Quyến rũ? Sexy? Hở hang?"

"Coi như là hiểu mình. Không biết nhà thiết kế nổi tiếng kia sẽ thiết kế ra phong cách gì nhỉ?"

"Bạn thích phong cách gì, nói rõ với bà ấy là được rồi. Mình tin nhất định nhà thiết kế ấy có thể thỏa mãn yêu cầu của bạn. "

"Vậy năm đó áo cưới của bạn là do bạn tự chọn phong cách thiết kế sao?" Dương Dung Dung tiếc nhất là năm đó không được tham gia hôn lễ của bạn tốt, ngay cả bộ dạng cô mặc áo cưới như thế nào cũng không được nhìn thấy.

"Mình chỉ phụ trách mặc thôi. "

"Vậy tức là Phạm tiên sinh chọn kiểu dáng cho bạn rồi? Thấy sao? Có hài lòng không?"

"Cũng đẹp lắm. Tối nay bạn về thương lượng với Lý Triết một chút xem sao. "

Hai người chuyên tâm thảo luận về chiếc áo cưới, không phát hiện ra Lâm Diệu Văn vốn đang đứng đằng xa với cô con gái không biết từ lúc nào đã đến trước mặt hai người.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-215)