Vay nóng Homecredit

Truyện:Độc Gia Sủng Hôn - Chương 147

Độc Gia Sủng Hôn
Trọn bộ 215 chương
Chương 147
Sóng này chưa qua, sóng khác lại đến
0.00
(0 votes)


Chương (1-215)

Siêu sale Lazada


́c lại đến (1)

Không sao đâu. " Biết hắn đang chỉ chuyện gì, gương mặt Giang Tâm Đóa đỏ ửng, "Không đáng ngại. "

"Thân thể có chỗ nào không khỏe không?" Trong đáy mắt đen thẳm tràn đầy sự tự trách, hắn biết cô không nói thực lòng.

Tối hôm qua dưới tác dụng quá mạnh của thuốc, hắn hoàn toàn không có cách nào khống chế được phản ứng sinh lý của bản thân, hết lần này đến lần khác chiếm hữu cô nhưng lần cuối cùng, khi chất thuốc đã tan đi phần lớn, lý trí bắt đầu quay trở lại, hắn nhìn xuống cô gái lúc này đã như một con búp bê rách nằm dưới thân mình, khoảnh khắc đó, tim hắn gần như ngừng đập.

Nếu như không phải cô còn một tia hô hấp mong manh, hắn nhất định đã cho rằng mình hại chết cô. Cô gái kia, hắn nhất định sẽ không tha cho cô ta.

"Chỉ còn đau chút xíu thôi, không sao. Anh có muốn đi tắm trước không?"

Thấy hắn không việc gì, cô cũng an tâm lại rồi. Chút đau đớn này có đáng kể gì đâu chứ?

Tuy rằng thân thể còn chưa hồi phục lại nhưng Phạm Trọng Nam lại không muốn tiếp tục nằm trên giường bệnh, muốn ngủ thì cũng nên về nhà ôm cô ngủ cho thoải mái. Đợi hắn nghỉ ngơi đủ rồi lại đi xử lý chuyện của cô gái kia sao.

"Ở ngoài chờ anh một lát. " Hắn cúi xuống âu yếm ấn một nụ hôn lên trán cô.

"Một mình anh có được không?" Giang Tâm Đóa không yên lòng bước theo sau hắn.

"Nếu như em chịu giúp anh, vậy không còn gì tốt bằng. " Hắn ngoảnh đầu lại, giọng nghiêm túc hơn bao giờ hết.

Hắn đương nhiên có thể tắm một mình không có gì đáng ngại nhưng nếu như cô chịu phục vụ, hắn dĩ nhiên sẵn lòng tiếp nhận, nhưng hiện giờ hắn không đành lòng.

"Nói đùa thôi, anh tắm nhanh lắm. Em đợi anh. " Hắn nói rồi mỉm cười như trấn an cô rồi mới bước vào phòng tắm.

Đợi đến khi Phạm Trọng Nam ăn mặc chỉnh tề bước ra, Lạc Khải cũng đã đến.

"Frank, không sao chứ?" Lạc Khải đứng dậy khỏi sofa, trên bàn trà trước mặt ông là chiếc laptop đã mở sẵn, xem ra là đến bàn công sự với hắn.

Tắm xong, Phạm Trọng Nam thoạt nhìn đã khôi phục lại không ít, hắn đi đến ngồi xuống bên cạnh Giang Tâm Đóa, bất chấp có người ngoài ở đây, ôm cô vào lòng, ngón tay thon dài đùa nghịch những sợi tóc mềm của cô.

"Công ty có chuyện?" Hắn bình thản hỏi.

Không chỉ là có chuyện, hơn nữa chuyện còn khá nghiêm trọng là đằng khác, bằng không Lạc Khải cũng sẽ không đến bệnh viện tìm hắn để bàn công sự.

Nhưng cho dù chuyện lớn đến đâu so với chuyện người trước mắt bình an ở bên cạnh hắn đều không quan trọng.

Lạc Khải không trực tiếp trả lời hắn mà liếc sang Phạm Uyển Viện, sự ăn ý giữa hai vợ chồng họ Lạc đúng là tốt dến không chỗ chê, chỉ một ánh mắt, Phạm Uyển Viện đã hiểu, bà đứng lên, "Đóa Đóa, chúng ta ra ngoài một chút, để họ bàn công việc. "

Nếu như là trước đây Giang Tâm Đóa hoàn toàn không có chút hứng thú nào về chuyện công ty của hắn nhưng hiện giờ hắn cũng biết họ cố tình không muốn cô nghe. Mà chuyện này, nhất định là có liên quan đến em trai cô Giang Viễn Hàng.

Cô nhất định phải ở lại nghe.

"Có phải có liên quan đến em trai cháu không?" Cô nhìn Phạm Trọng Nam một cái rồi mới nhìn sang Lạc Khải, hỏi.

Lạc Khải nhàn nhạt đáp, "Chỉ là chút công sự thôi. "

"Cháu muốn nghe. " Giọng cô thật kiên dịnh.

Phạm Uyển Viện khép miệng lại không nói gì, mà Phạm Trọng Nam vẫn bình thản nói, "Nói đi. "

Lạc Khải xoay chiếc laptop trước mặt mình về phía Phạm Trọng Nam để hắn có thể nhìn thấy.

Giang Tâm Đóa hoàn toàn không hiểu những đồ án, những đường cong kia biểu hiện những gì nhưng cũng nhìn ra được ý nghĩa khi chúng lên cao xuống thấp, mà lúc này, một trong số những đồ thị đó một mực xuống thấp...

Đây là cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị sao?

"Ai làm?" Phạm Trọng Nam nhìn biểu đồ trên laotp, giọng hơi trầm xuống khiến Giang Tâm Đóa càng thấy không yên lòng.

"John của bộ phận đầu tư. " Lạc Khải đáp.

John là một trong số những giám đốc của bộ phận đầu tư, đồng thời cũng là một họ hàng xa của nhà họ Phạm, năm đó khi họ quét sạch những con sâu gạo của nhà họ Phạm trước đây chỉ sống dựa vào Phạm Nhân Kính và tập đoàn Phạm thị, chỉ còn một số ít những người có năng lực thực sự và tài hoa là được giữ lại. John là một trong số đó nhưng vì sao anh ta lại làm những chuyện hại người không lợi cho mình thì ông lại không nghĩ ra. Hơn nữa, một khi chuyện này tiết lộ ra ngoài, anh ta nhất định chỉ có một con đường là ngồi tù.

Nhưng giờ Phạm Trọng Nam không muốn truy cứu xem nguyên nhân vì sao anh ta làm như vậy, còn quá trình, cứ để nghiên cứu sau, giờ điều hắn quan tâm chính là hậu quả.

"Hiện giờ đã tổn thất bao nhiêu?"

"Lúc vừa mới phát hiện, tổn thất đã vượt qua 1 tỷ bảng Anh, hiện giờ vẫn chưa dừng lại... " Lạc Khải nhắm chặt mắt, thở dài một tiếng.

"Ngày mai khi thị trường chứng khoán vừa mở cửa, toàn bộ bán hết. " Trên mặt Phạm Trọng Nam lộ ra một vẻ quả quyết và dứt khoát, hắn khàn giọng dặn dò Lạc Khải.

Bất kể lỗ bao nhiêu tiền, hắn cũng phải ngăn chận chuyện tiếp tục thua lỗ, bằng không có lẽ sẽ ảnh hưởng đến những nghiệp vụ khác của tập đoàn Phạm thị, thậm chí có nguy cơ làm cho căn cơ bị lung lay.

"Trễ quá rồi! Trên thị trường chỉ có người bán, không có người mua. Mọi giao dịch gần như ngừng hẳn. Cho dù chúng ta muốn bán cũng không bán được. " Lạc Khải giọng ngưng trọng nói.

Giá dầu thô đã cao quá dự kiến của thị trường, họ dự liệu trong thời gian ngắn tình huống của dầu thô sẽ có biến chuyển ngược lại, tức là giá sẽ giảm mạnh. Quả nhiên như dự đoán, giá dầu thô hôm nay tăng lên được chút ít sau đó bắt đầu tình trạng tuột dốc.

Bất kỳ một giám đốc đầu tư nào cũng đều biết giá dầu thô sẽ giảm mạnh, thế mà John lại đem tất cả số vốn có thể huy động được đi mua dầu thô giao dịch có kỳ hạn, chỉ cần giá dầu thô tiếp tục giảm, vậy thi công ty đầu tư MC thuộc tập đoàn Phạm thị chỉ còn nước chờ đóng cửa.

Nếu như MC đóng cửa, đây sẽ là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng có thể ảnh hưởng một cách ác liệt đến thế giới tài chính, nhất định sẽ khiến thị trường chứng khoán Anh quốc thậm chí là cả thị trường chứng khoán châu Âu bị xáo động, hơn nữa cách đây không lâu, tập đoàn Phạm thị vừa quyết định đầu tư một số tiền khổng lồ vào Úc, vậy bên đó sẽ càng chịu ảnh hưởng lớn hơn.

Nếu như họ không có cách nào ngăn chặn bi kịch này xảy ra, cách duy nhất là để cho dầu thô có kỳ hạn không ngừng tuột dốc, đợi đến khi thị trường chung không chịu nổi thua lỗ đóng cửa thì mới có hy vọng.

Phạm Trọng Nam thở ra một hơi thật dài, buông Giang Tâm Đóa ra đứng dậy, "Đưa điện thoại cho cháu. "

Hắn đưa tay về phía Lạc Khải, Lạc Khải lẳng lặng đưa điện thoại cho hắn.

"Phạm Trọng Nam, rốt cuộc là thế nào vậy?" Giang Tâm Đóa nghe được nửa hiểu nửa không nhưng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm trọng của hắn và Lạc Khải thì cũng biết tình thế nguy hiểm đã vượt xa mức cô có thể tưởng tượng.

"Anh đi gọi điện thoại trước đã. " Phạm Trọng Nam không tiết lộ gì thêm, vỗ nhẹ vai cô sau đó đi vào trong phòng, thẳng ra ban công phía ngoài.

"Sara, Lee, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" Giang Tâm Đóa lo lắng lẫn bất an nhìn hai vợ chồng.

"Một giám đốc đầu tư của công ty đã lấy tất cả tiền lưu động của công ty vào quỹ, mua hết dầu thô giao dịch có kỳ hạn trên thị trường. " Lạc Khải giọng bình thản nói.

"Chỉ là một giám đốc đầu tư thôi, sao lại có quyền lớn như vậy?" Cho dù cô không hiểu gì về quy trình hoạt động của một công ty nhưng cũng biết, đây là chuyện không thể nào xảy ra.

"Có người trộm con dấu của Frank, ngụy tạo chữ ký của nó ký giấy ủy quyền cho John, cho nên anh ta mới có thể tùy ý thao tác, khống chế tài khoản giao dịch của công ty.

"Ai mà trộm được con dấu của Phạm Trọng Nam?" Giang Tâm Đóa có chút chán nản ngồi phịch xuống sofa, hỏi vậy nhưng đáp án chừng như đang dần hiện ra trong đầu cô, chỉ có điều, đánh chết cô cũng không dám tin vào sự thật tàn nhẫn kia.

Còn Lạc Khải thì mím chặt môi, thật lâu sau mới đáp, "Người ra vào văn phòng làm việc của Frank hôm qua cũng không nhiều. "

Tuy rằng Lạc Khải không chỉ đích danh là ai nhưng Giang Tâm Đóa nghe ra điều ám chỉ trong đó, sắc mặt cô thoáng chốc tái nhợt, hoàn toàn không dám tin vào điều đó.

Tiểu Hàng vì sao phải làm như vậy? Em trai với Phạm Trọng Nam có mối thù sâu đậm gì sao? Em cô làm như vậy, có lẽ sẽ hủy diệt cả tập đoàn có căn cơ mấy chục năm.

Mà tối hôm đó, Tiểu Hàng cùng anh Nhất Minh nửa đêm nửa hôm còn đi tìm Phạm Trọng Nam, mục đích nhất định không đơn giản. Vậy.... vậy rốt cuộc là vì cái gì chứ? Giang Tâm Đóa như bị điểm huyệt, đờ đẫn ngồi đó, đầu óc một mảnh hỗn loạn.

Lúc Phạm Trọng Nam gọi điện thoại xong quay trở vào, ba người vẫn lẳng lặng ngồi nơi sofa, không ai nói với ai tiếng nào.

Phạm Trọng Nam đi đến trước mặt Giang Tâm Đóa, khuỵu chân xuống ôm cô vào lòng, dìu cô đứng lên, không nói một lời.

Nghe mùi hương quen thuộc trên người hắn, nước mắt Giang Tâm Đóa rốt cuộc không nhịn được lách cách rơi xuống, rất nhanh đã ướt đẫm mảnh áo sơ mi trước mặt hắn.

"Ngốc ạ, khóc cái gì? Đừng khóc nữa. " Hắn vỗ nhẹ lưng cô như an ủi.

Thua lỗ nhiều như vậy hắn còn không khóc, ngược lại cô khóc giống như hắn sắp phá sản vậy.

*****

"Được rồi, Đóa Đóa, đừng khóc nữa Những chuyện này Frank và mọi người sẽ giải quyết. " Phạm Uyển Viện cũng bước đến trấn an cô.

Gương mặt đầy nước mắt của Giang Tâm Đóa giấu trong ngực hắn ngước lên, áy náy nhìn ba người, "Thực xin lỗi. thực sự thực xin lỗi. Cháu không biết em trai mình tại sao lại phải làm như vậy nữa. Cháu, cháu phải đi tìm nó. " Cô hoảng loạn đẩy Phạm Trọng Nam ra định đi tìm Giang Viễn Hàng hỏi cho rõ nhưng bị Phạm Trọng Nam ngăn lại.

"Chuyện này không liên quan gì đến em. Em không cần phải nói xin lỗi. "

"Nhưng mà Tiểu Hàng nó... "

"Chuyện còn chưa làm rõ ràng, không thể quy tội cho ai, cũng không phải là lúc truy cứu nguồn cơn, chuyện chúng ta nên làm bây giờ là tìm cái nào để giải quyết. " Lạc Khải bình tĩnh chỉ ra sự thật.

"Còn có thể cứu vãn sao?" Tất cả hy vọng của Giang Tâm Đóa đều đặt trên người Phạm Trọng Nam, nhưng nhìn vẻ mệt mỏi của hắn, lòng cô đau như rỉ máu.

Chuyện sao lại có thể chuyển biến thành thế này? Nếu như tập đoàn Phạm thị bị hủy trong tay Tiểu Hàng, cả đời này cô cũng không cách nào tha thứ cho chính mình.

"Người đàn ông của em vô dụng đến vậy sao? Tin tưởng anh, được không? Giá cổ phiếu nếu như muốn xuống, vậy cứ để nó xuống đi. " Phạm Trọng Nam thương tiếc đưa tay giúp cô lau nước mắt, "Anh chơi nổi thì cũng chịu thua nổi. "

Cái gì mà chơi nổi với thua nổi chứ? Hắn tưởng mình chỉ thua mấy trăm triệu thôi sao? Là mấy tỷ! Giang Tâm Đóa không thể tin nổi trợn to mắt nhìn hắn.

"Nếu như không vãn hồi được thì làm thế nào?" Cô quả thực không thể giống như hắn nói một cách nhẹ nhàng thanh thản như vậy được.

"Không vãn hồi được, anh sẽ lại xây một vương quốc khác cho em. " Hắn nắm tay cô đưa lên môi hôn nhẹ, trong mắt hoàn toàn là tự trách pha lẫn tự tin.

Nước mắt cô, lần nữa bởi vì lời của hắn mà lách tách rơi xuống.

***

Dược tính trong cơ thể đã được giải trừ, Phạm Trọng Nam không cần phải tiếp tục ở lại bệnh viện, cho dù chưa giải trừ hết, "thuốc giải" của hắn đang ở bên cạnh hắn, tùy thời tùy lúc đều có thể dùng đến, thực sự không cần phải lưu lại bệnh viện.

Nhưng từ bệnh viện bước ra, Giang Tâm Đóa vẫn kiên trì muốn đến chỗ em trai ở để tìm hắn, Phạm Trọng Nam khuyên can không được, chỉ đành bảo tài xế quay đầu xe lại, nhắm hướng chung cư nơi có căn hộ của Giang Viễn Hàng mà chạy đến.

Suốt trên đường đi, không ai nói với ai câu gì. Cõi lòng Giang Tâm Đóa nặng nề vô cùng còn Phạm Trọng Nam thì nhắm mắt trầm mặc ngồi đó như đang suy nghĩ điều gì nhưng tay họ vẫn một mực nắm chặt nhau, chưa một giây tách rời ra.

Chỉ là, ý định gặp em trai của Giang Tâm Đóa hoàn toàn không thể thành sự thật, cô gõ cửa thật lâu bên trong căn bản là không có ai trả lời, chỉ có bà chủ nhà nghe được tiếng đập cửa không ngừng mà tìm xuống, khi nghe cô giới thiệu là chị gái của khách trọ của mình, lo lắng người bên trong có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nên quay về lấy chìa khóa dự phòng, mở cửa cho hai người vào nhà.

Trong phòng vẫn gọn gàng sạch sẽ, chỉ có điều không thấy bóng dáng Giang Viễn Hàng, cuối cùng Giang Tâm Đóa chỉ đành thất vọng rời đi, trước khi rời đi, cô còn đinh ninh dặn dò bà chủ nhà, nếu như có gặp được em trai trở về, dặn bà nhớ bảo em trai gọi điện thoại cho cô hoặc tự mình thông báo cho cô cũng được.

"Rốt cuộc Tiểu Hàng đã đi đâu rồi? Liệu nó có xảy ra chuyện gì không?" Xe vừa rời khỏi chỗ của Giang Viễn Hàng, Giang Tâm Đóa lại bắt đầu thấy lo lắng.

"Phạm Trọng Nam, bên phía Lạc Khải có báo cảnh sát không?" Nếu như họ báo cảnh sát, vậy em trai có khả năng sẽ bị cảnh sát bắt đi, nếu so với chuyện mất tích tìm mãi không thấy, cô chẳng thà là vậy.

Biết cô đang nghĩ gì, Phạm Trọng Nam ôm cô càng chặt hơn, "Không có báo cảnh sát. Tin anh đi, em trai em sẽ không có chuyện gì. Cậu ta chỉ tạm thời không muốn xuất hiện mà thôi. "

Bản lĩnh và năng lực của Giang Viễn Hàng so với tưởng tượng của Giang Tâm Đóa cao hơn nhiều lắm! Hơn nữa báo cảnh sát đối với chuyện cổ phiếu tập đoàn Phạm thị rớt giá hoàn toàn không có chút tác dụng thực tế nào, ngược lại càng khiến cho những người đầu tư hoang mang, dẫn đến thị trường xao động một cách vô ích.

"Nó làm sai chuyện còn dám trốn?" Giang Tâm Đóa lúc này mới sâu sắc hiểu ra rằng, cô hoàn toàn không hiểu về em trai mình, không một chút nào.

Có lẽ từ góc độ của Giang Viễn Hàng mà nói, cậu ta không làm sai chuyện gì. Cậu ta chỉ dùng cách của riêng mình giải quyết vấn đề. Nếu như người Giang Viễn Hàng muốn đối phó không phải là hắn, có lẽ hắn sẽ cực kỳ tán thưởng thủ đoạn của cậu ta.

Đương nhiên, lợi dụng phụ nữ làm khói mù, loại thủ đoạn hạ lưu như vậy Phạm Trọng Nam hắn khinh thường làm.

Nhắc đến phụ nữ, ánh mắt hắn chợt trở nên sắc bén và ác liệt hẳn. Đợi hắn giải quyết xong chuyện công ty, nhất định sẽ xử lý Giang Tịnh Văn đàng hoàng.

"Đừng suy nghĩ nhiều quá. Đợi khi nào cậu ta muốn xuất hiện, nhất định cậu ta sẽ tự động đến tìm anh. " Khóe môi Phạm Trọng Nam nhẹ câu lên.

"Giữa hai người rốt cuộc... " Giang Tâm Đóa mờ mịt nhìn hắn.

"Cuộc chiến giữa những người đàn ông với nhau. " Phạm Trọng Nam cho cô một câu trả lời chung chung như vậy sau đó nhắm mắt lại, "Đóa Đóa, anh mệt lắm để anh chợp mắt một lúc. "

Cuộc chiến giữa những người đàn ông??? Là ý gì?

Giang Tâm Đóa nhìn người đàn ông đã khép mắt lại bên cạnh mình, cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.

***

Ba ngày tiếp theo, Giang Tâm Đóa và hai đứa nhỏ đều ở trong nhà không ra ngoài bởi vì Phạm Trọng Nam không yên tâm.

Liên quan đến sự an toàn của các con, Giang Tâm Đóa đương nhiên sẽ không lơ lỏng cho nên dù trong lòng có lo lắng cho hắn và em trai đến mấy, cô vẫn chỉ có thể ngồi ở nhà đợi tin.

Phạm Tuyết Chân cũng xin phép trường cho nghỉ học mấy ngày, Phạm Hi Nhiên vừa bay trở về Moscow cũng đã bay rở lại, Phạm Uyển Viện thì không cần nói, suốt cả ngày ở lại biệt thự cùng ba mẹ con.

Chỉ là, người tuy đông nhưng trong nhà vẫn quẩn quanh một cảm giác trầm mặc nặng nề.

Mọi người đều đang đợi, đợi thời điểm sự tình có cơ hội chuyển biến.

Chuyện xảy ra đến ngày thứ tư thì trên truyền hình và tất cả các phương tiện truyền thông tung ra một tin tức càng khiến công ty MC lâm vào tình trạng khó khăn.

"Theo tin khẩn cấp, chịu ảnh hưởng của việc dầu thô liên tục rớt giá, thiệt hại từ việc công ty đầu tư MC trực thuộc của tập đoàn Phạm thị đầu tư vào dầu thô có kỳ hạn đã đạt đến hơn ba tỷ, dự đoán một tuần sau công ty MC sẽ chính thức tuyên bố đóng cửa..."

"Chịu sự ảnh hưởng từ công ty MC, cả tập đoàn Phạm thị có thể sẽ bị liên đới, dự đoán ngày mai khi thị trường chứng khoán mở cửa, cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị sẽ rớt giá nghiêm trọng..."

Sao tình huống lại nghiêm trọng đến mức này?

Tối hôm đó, Phạm Trọng Nam không có về nhà, Giang Tâm Đóa cũng gần như không ngủ cả đêm.

Ngày hôm sau trời còn chưa sáng hắn đã gọi điện thoại về, nói muốn ra nước ngoài một chuyến, bảo cô không cần lo lắng.

Sao cô có thể không lo lắng được chứ?

"Bất kể là xảy ra chuyện gì, anh cũng phải nhớ, anh còn có em và các con, ba mẹ con sẽ luôn ở bên cạnh anh, mãi mãi... " Cô nghẹn ngào nói.

"Đóa Đóa, anh yêu em. " Trước khi ngắt điện thoại, hắn thấp giọng nói.

"Em cũng yêu anh. " Cô nhìn chiếc điện thoại đã bị ngắt, thì thào.

Lần sau đợi hắn trở về, cô nhất định phải đích thân nói với hắn câu nói thiêng liêng đó.

***

*****

Sau khi tin tức không mấy khả quan về công ty đầu tư MC xuất hiện tràn lan trên các phương tiện truyền thông, giá cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị quả nhiên rớt thảm hại, thị trường toàn cầu gần như chấn động trước biến động này, tổn thất trong vòng ba ngày qua trên lũy tích đã vượt qua con số trăm tỷ USD, các thị trường tài chính chủ yếu khắp thế giới lâm vào cảnh tiêu điều, tổng thống và bộ trưởng bộ tài chính của các quốc gia lớn đều phải ra mặt để ổn định thị trường đang không ngừng xao động.

"Chủ tịch của tập đoàn Phạm thị Phạm Trọng Nam sau khi tin tức đầu tư thua lỗ được tung ra đến giờ chưa từng xuất hiện để giải thích lý do. Theo nguồn tin mới nhất, ngày hôm qua ngài ấy đã rời khỏi Luân Đôn, chưa xác định được điểm đến, điều này khiến cho thị trường tài chính toàn cầu lần nữa lâm vào tình trạng biến động..."

"Hành tung của Phạm chủ tịch không rõ, tập đoàn Phạm thị lại không cử bất kỳ người đại diện nào ra để điều trần hoặc bác bỏ tin đồn, cả tập đoàn cũng lâm vào tình trạng tương lai chưa rõ, mà thị trường tài chính thế giới thì đang hỗn loạn vô cùng."

Giang Tâm Đóa liên tục ấn chiếc remote trong tay, trên hầu hết các đài đều chỉ là tin tức về thị trường chứng khoán, hơn nữa tin sau càng tệ hơn tin trước.

Đây đã là ngày thứ ba Phạm Trọng Nam rời khỏi Luân Đôn nhưng từ buổi sáng hôm đó hắn gọi điện thoại cho cô đến giờ thì không còn bất kỳ liên lạc nào nữa, cũng không liên lạc với bất kỳ người nào trong nhà.

Rốt cuộc hắn đã đi đâu chứ?

Cô hỏi nhưng không ai biết cả. Còn Lạc Khải thì phải ở công ty chỉ huy mọi chuyện, bận đến tối mày tối mặt, cũng đã mấy ngày không quay lại.

Hôm qua cô nhờ Phạm Uyển Viện hỏi ông chút tin tức nhưng bà quay lại nói với cô là Lạc Khải cũng không rõ Phạm Trọng Nam đã đi đâu nhưng ông bảo đảm hắn bình an vô sự, bảo cô không cần phải lo lắng.

Cô làm sao có thể không lo chứ?

"Tập đoàn Phạm thị lâm vào tình trạng thua lỗ nghiêm trọng nhất trong lịch sử của mình, hành tung của chủ tịch Phạm Trọng Nam thì lại chưa rõ, tổn thất trước mắt còn chưa thể ước tính được, không ít nhân viên của tập đoàn lo lắng cho tương lai của mình, ở Melbourne bắt đầu xuất hiện bạo động, ở Mỹ, thậm chí có một số ít người bởi vì không chấp nhận nổi sự thua lỗ mà đã tìm đến cái chết..." Trên tivi truyền đến tin tức mới nhất.

"Tách" một tiếng, màn hình trở nên đen kịt.

Giang Tâm Đóa quay đầu lại, nhìn thấy Phạm Hi Nhiên đang cầm remote trên tay.

"Đừng xem nữa. Tin rằng Frank nhất định có cách giải quyết mọi chuyện. " Phạm Hi Nhiên đặt remote lên bàn trà rồi ngồi xuống bên cạnh cô, "Chị phải nghỉ ngơi cho tốt. "

Dưới tình huống này, cô làm sao nghỉ ngơi cho được?

Cô thật sự rất lo lắng, trong đầu cứ luôn nghĩ đến, không biết giờ này hắn thế nào rồi.

Ngoài lo lắng ra, càng nhiều hơn là cảm giác áy náy, nếu như không phải em trai mình làm ra chuyện đó, tập đoàn Phạm thị đang yên đang lành sao lại lâm vào tình trạng như vậy được?

Mà cho đến bây giờ, đứa em trai hư hỏng của cô vẫn chưa lộ mặt một lần. Sao nó lại có thể làm ra chuyện như vậy được chứ? Đã rất nhiều lần cô cầm điện thoại lên định báo cảnh sát nhưng lại lo là nếu mình làm như vậy liệu có làm cho giá cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị càng thêm tuột dốc hay không nên cuối cùng đành thôi.

Mà đồng thời, cô cũng rất sợ, sợ Phạm Uyển Viện, Phạm Hi Nhiên mọi người trách mình nhưng không ai nói gì cả. Mà càng là như vậy lại càng khiến cô thấy dằn vặt gấp bội, chỉ mấy ngày, cả người đã gầy đi thật nhiều.

"Xin lỗi, xin lỗi, Hi Nhiên, thực sự xin lỗi... " Nước mắt cô không nhịn được bắt đầu trào ra.

"Đóa Đóa, đừng nói lời xin lỗi với bất kỳ ai trong chúng tôi. Em không cho phép, cả nhà họ Phạm chúng em không ai cho phép. Tin tưởng em, tin tưởng Frank, nhất định anh ấy có thể xoay chuyển cục diện. "

"Mẹ, mẹ đừng khóc nữa. "

"Mẹ, mẹ phải tin nhất định không có ai đẩy ngã được ba. "

Hai đứa trẻ từ trên lầu bước xuống, thấy mẹ mình đang khóc thì vây quanh người cô, không hẹn mà cùng lên tiếng an ủi.

Ngay cả hai đứa nhỏ còn kiên cường như vậy, cô sao có thể chỉ biết ngồi khóc lóc một cách vô dụng như vậy chứ? Giang Tâm Đóa khuỵu chân xuống, ôm hai con vào lòng, "Mẹ chỉ lo lắng cho ba con một chút thôi. "

"Không cần lo cho ba, trời sập ba cũng có thể chống đỡ được. " Phạm Dật Triển vỗ vỗ vai mình, kiên định nói.

"Mẹ, ba là đàn ông đầu đội trời chân đạp đất, sẽ không ai đẩy ngã được ba đâu. " Giang Bối Bối cũng tự tin nói. "Đúng, chúng ta phải tin tưởng ba. "

Cô ôm hai con càng chặt hơn.

Phạm Trọng Nam, anh nhất định không được có chuyện gì. Em với hai con đợi anh trở lại!

***

Trưa hôm đó, Giang Tâm Đóa chờ hai con ngủ xong mới quay về phòng, vừa về đến thì nhận được điện thoại của mẹ mình từ Melbourne gọi đến hỏi thăm.

"Mẹ, có chuyện gì?" Mấy ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, cô căn bản là không nghĩ đến chuyện gọi điện thoại về nhà, hơn nữa vì chuyện này liên quan đến em trai, cô cũng đã từng nghĩ qua liệu em trai có về Melbourne hay không nhưng khi cô gọi điện thoại cho chị Tịnh Nhã thì chị ấy lại nói không có.

"Đóa Đóa, nhà họ Phạm xảy ra chuyện gì phải không?" Giọng bà Giang đầy lo âu.

"Không có gì đâu mẹ. " Mẹ chỉ là một người nội trợ bình thường, đối với những động thái trong thị trường tài chính chắc là sẽ không quá để tâm đâu nhỉ? Giang Tâm Đóa không muốn mẹ mình suy nghĩ nhiều.

"Đừng gạt mẹ nữa. Mẹ có coi tin tức, tivi nói Phạm Trọng Nam hiện giờ đi đâu không rõ, giá cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị thì liên tục rớt, còn dám nói không có gì?" Bà Giang chất vấn.

Giang Tâm Đóa không ngờ là mẹ mình cũng xem tin tức, cô suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời, "Chuyện công ty con không xen vào, không phải anh ấy đi đâu không rõ, chỉ là chuyện còn chưa giải quyết xong nên không lộ mặt thôi. Mẹ, mẹ đừng lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu. "

"Con với hai đứa nhỏ đều ở bên đó, mẹ làm sao không lo cho được. " Bà Giang nói rồi thở dài một tiếng, "Nếu như đến cuối cùng Phạm Trọng Nam không còn gì cả, vậy con có còn theo nó không?"

Cây càng cao thì gió càng lớn mà! Thấy cả tivi lẫn báo chí đều nói đến nghiêm trọng như vậy, cộng thêm kinh nghiệm của người từng trải từ chuyện của Giang Hán Sinh, bảo bà làm sao không lo lắng chuyện Phạm thị phá sản cho được.

"Mẹ, anh ấy làm sao có thể không còn gì hết được. Anh ấy còn có con, còn có hai đứa nhỏ, còn có người nhà vẫn luôn ủng hộ anh ấy. " Giang Tâm Đóa nghiêm túc phản bác.

"Chuyện của các con mẹ không muốn lo nữa, mà có lo cũng không lo nổi. " Nghe con gái nói như vậy, bà Giang lần nữa thở dài, "À này, điện thoại của Tiểu Hàng sao mẹ gọi mãi mà không được? Con có liên lạc với nó không?"

Nghe mẹ nói muốn tìm em trai, Giang Tâm Đóa khựng lại một giây, "Tiểu Hàng đi chơi với bạn học rồi, chắc là ở trong núi tín hiệu không được tốt thôi. Mẹ, mẹ tìm nó có việc gì?"

"Không có gì, chỉ tùy tiện hỏi thôi. " Bà Giang suy nghĩ hồi lâu rốt cuộc không có đem chuyện con trai không biết từ lúc nào lấy tờ chi phiếu mà bà cẩn thận cất trong tủ bảo hiểm đi mất nói cho con gái biết.

Con trai còn nhỏ như vậy, chắc là không thể làm ra chuyện gì có ảnh hưởng nghiêm trọng đến nhà họ Phạm được, bà nghĩ như vậy.

Ngắt điện thoại của mẹ, điện thoại của Dương Dung Dung lập tức gọi đến.

"Vừa nãy tám chuyện với ai vậy?" Điện thoại vừa thông thì Dương Dung Dung đã lập tức hỏi.

"Nếu mình còn tâm tình để tám chuyện thì tốt quá. " Giang Tâm Đóa nằm xuống sofa, một tay day day huyệt thái dương đang ẩn ẩn đau một tay cầm điện thoại.

"Mình biết gần đây tâm tình của bạn không tốt lắm nên cũng không muốn gọi đến quấy rầy bạn. " Dương Dung Dung thở ra một hơi thật dài. Gần đây Lý Triết bởi vì chuyện của tập đoàn Phạm thị mà mấy ngày liền ở lại công ty, mà cô dù muốn giúp cũng không làm gì được.

"Dung Dung, bạn nói xem có thật là sẽ giải quyết được không?" Đối với người bạn thân bấy nhiêu năm, Giang Tâm Đóa không muốn dấu giếm gì cả. Cho dù mọi người đều an ủi cô rằng sẽ không có chuyện gì, cô cũng không muốn suốt ngày hỏi họ cùng một vấn đề khiến họ phiền lòng nhưng cô vẫn không cách nào xua tan đám mây u ám trong lòng.

"Mình tin Phạm tiên sinh nhất định có thể hóa nguy thành an. " Giọng Dung Dung tràn đầy tự tin.

"Đây là an ủi mình sao?"

"Không phải. được, thị trường tài chính là như thế đó, lên lên xuống xuống không một ai có thể thực sự nắm chắc trong tay. " Nhưng cũng bởi vì nó bao gồm quá nhiều nhân tố không xác định nên mới có tính khiêu chiến, mất đi rồi vẫn có thể làm lại từ đầu.

Năm năm trước tập đoàn Phạm thị không phải đã từng lâm vào tình trạng phá sản đó sao? Tin rằng khó khăn sẽ chỉ càng làm cho họ thêm mạnh mẽ mà thôi.

"Mình biết. Không ai có thể vẻ vang suốt đời được. Nhưng mặc kệ anh ấy thế nào mình vẫn sẽ luôn ở bên cạnh anh ấy. Nhưng giờ mình thực sự không biết Phạm Trọng Nam đang ở đâu. Tin tức nói chưa biết được tung tích của anh ấy là thật đó, mình lo lắng nhất là điều này. Dung Dung, mình thực sự lo cho Phạm Trọng Nam lắm... " Nói đến đây, giọng cô đã trở nên nghèn nghẹn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-215)