Ngoại truyện 3
← Ch.70 | Ch.72 → |
"A...Ưm..." Diệp Linh Tiệp kiều mỵ kêu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ nhăn lại, tay nắm chặt lên thành ghế, nơi riêng tư cuối cùng cũng được thỏa mãn.
Đào Tử Tuấn cúi người ♓*ô*п lên vai cô, bàn tay to 💰.ờ 💰.⭕ạ.n.🌀 kéo áo ngủ của cô xuống, hai bầu ⓝ.🌀.ự.c căng tròn lại lắc lư trong không khí. Ngón tay anh bóp mạnh đầu v* cô, m_ô𝐧_ɢ khẽ đong đưa, đầu tiên chỉ hơi ma xát nhẹ ở cửa huyệt, sau đó mới mạnh mẽ đ*â*m ✔️à*ⓞ, nhét đầy lối vào chật hẹp.
Anh dường như không biết mệt, mỗi khi anh đâ-ɱ kiểu chín nông một sâu, tiểu huyệt của cô lại co rút mạnh, khiến cho anh không ngừng lặp đi lặp lại động tác này.
côn th*t cứ lúc thì 𝒸.ọ 𝐱.á.𝐭 nhẹ, lúc lại đ-â-m mạnh vào, động tác không đồng đều này làm cho Diệp Linh Tiệp muốn nổi điên, khao khát muốn anh lấp đầy mình.
"Ưm...Đáng ghét...A...Chồng ơi..." Cô kháng nghị nói, tiểu huyệt khó chịu cực kỳ, hơn nữa rõ ràng anh biết cô nôn nóng nhưng lại vẫn kiên trì không thay đổi tần suất.
"Sao vậy? Em không thích thế này à?" Đào Tử Tuấn mỉm cười hỏi, dám trêu chọc anh, đương nhiên sẽ phải chịu phạt, sao có thể để cô chiếm thế thượng phong được!
Đáng ghét! Anh cố tình muốn cô tức điên lên đây mà!
Được thôi! Vậy hãy xem cô đáp trả đây!
Diệp Linh Tiệp nâng cao Ⓜ️ôռ·ⓖ lên, đ_ư_ờ_𝓃_ɢ 🌜𝖔𝓃_🌀 chữ S hiện ra càng thêm rõ ràng, giống như một con bạch xà uốn lượn quanh người anh, cô chậm rãi vặn vẹo vòng eo nhỏ nhắn, tay nhỏ sờ xuống nơi riêng tư, khẽ v·⛎·ố·✝️ ⓥ·e túi ngọc của anh.
"Ưm...a...Thích lắm...Thích được chồng yêu làm thế này...Ưm...Tiểu huyệt nuốt lấy anh rồi...Thoải mái quá..." Cô phóng đãng kêu lên, cái 𝖒ôⓝ_🌀 nâng lên hạ xuống trước mắt anh.
Cảnh tượng trước mắt khiến cho Đào Tử Tuấn không kìm chế được mà tăng tốc độ, mắt nhìn chăm chú vào côn th*t đỏ hồng của mình hiện ra rồi biến mất trong tiểu huyệt của cô. Mật dịch theo nhịp ra vào của anh mà chảy ra, ướt nhẹp nơi g-❗-🔼-0 𝐡-ợ-🅿️ của hai người.
Tay nhỏ bé lau đi mật dịch đang chảy ra, cô đưa tay lên, mở rộng năm ngón tay, thấy hiện ra những sợi bạc dinh dính, cười nói: "Ưm...Dính quá... Xấu hổ chưa kìa...Phải ăn hết thôi..."
Dứt lời, cô nghiêng mặt, đưa lưỡi ra ⅼ.𝖎.ế.ɱ lên chất lỏng trên ngón tay, mắt đẹp liếc nhìn Đào Tử Tuấn, vẻ mặt của anh bị cô ⓠ𝖚γế_n ⓡ_ũ trông thật đáng yêu quá. Thế là động tác 𝐥𝒾ế.〽️ ⓜ.ú.т của cô càng bạo gan hơn, giống như đang ăn côn th*t của anh vậy, há miệng ngậm 𝐦_ú_† từng ngón tay, dáng vẻ đang rất say mê.
"Yêu nữ đáng ghét này, em thích ăn nó đến vậy sao? Hửm?" Anh khẽ cắn lên chiếc cổ trắng nõn của cô, giọng nói vô cùng ⓖợ_𝒾 ↪️ả_Ⓜ️, côn th*t đang chôn trong cơ thể cô đã đình chỉ động tác, cảm nhận từng tầng thịt mềm đang bao trùm lấy anh.
Diệp Linh Tiệp chủ động vặn vẹo người, đong đưa 〽️ô.ռ.ℊ, dịu dàng đáp: "A...Thích lắm...Thích muốn ⓒ𝖍ế-✝️ luôn...Thích nhất...Ưm..."
Lúc này cô cũng không rảnh nghĩ đến việc chồng đâ_ⓜ ✅à_0 cô thế nào, cô chỉ thích cái cảm giác tự mình hành động và đạt được mục đích mà thôi!
Nghĩ là làm, cô lại ra sức đong đưa phần hông, đôi môi đỏ tươi ♓-é 〽️-ở, vang lên từng tiếng kêu rên dễ nghe, khiến cho người ta tê dại cả người.
"A ~ Linh Tiệp của anh thật là ◗_â_〽️ đã_𝐧_ɢ, có muốn chồng em 𝖍𝐮*𝐧*ɢ h*ăռ*🌀 đ-â-〽️ em không?" Anh mở miệng hỏi, bàn tay to vuốt dọc lưng cô, không ngừng âu yếm.
"Muốn...Muốn...Chồng ơi...Em muốn...Mau lên...Tiểu huyệt của người ta ưm...khó chịu muốn 𝐜𝒽ế●t...A a...Anh mau giúp em đi...Mau lên..." Cô vội vàng đáp, lửa dục trong người không có chỗ phát tiết, càng khiến cô thêm ra sức cầu xin.
Bàn tay to giữ chặt eo nhỏ của cô, anh khàn giọng nói: "Được, anh sẽ làm cho em 𝖘ư●ớ●ռ●g ngất luôn!" sau đó côn th*t lại mạnh mẽ đ·â·𝖒 ⓥà·ο, 𝖈*ọ 𝖝*á*т hoa kính nhỏ hẹp.
Tiểu huyệt nóng ấm 〽️ú-✞ chặt lấy anh, cảm giác vui thích lan tỏa khắp các tế bào, không thể ngừng được việc điên cuồng đong đưa eo, lý trí gần như đã bị lửa dục đốt sạch.
côn th*t to lớn cứng rắn ma xát tiểu huyệt non mềm, anh 🌴𝒽*ở ԁ*ố*c nói: "Chặt quá, thích quá ~ Anh đ·â·〽️ c♓●ế●† em!"
Anh giữ chặt ɱ●ô●𝓃●ℊ cô, hai tay tách hai vách thịt ra thật rộng, để cho anh có thể dễ dàng đâ_m thẳng vào miệng tử cung.
"A a ưm...Thích quá...A...Đâ*〽️ hỏng em đi...Xin anh đấy...A..." Diệp Linh Tiệp phóng đãng kêu lên, ngữ điệu vô cùng dịu dàng và đáng yêu.
Nghe vợ yêu cầu, Đào Tử Tuấn đương nhiên là không thể không làm theo, côn th*t hung mãnh như dã thú càng đâ-〽️ càng hăng say. Một lượng lớn mật dịch tràn ngập bên trong tiểu huyệt, chưa kịp chảy ra thì lại bị côn th*t của anh đẩy trở về, phát ra tiếng kêu "bạch bạch" đầy ԁâ·ɱ mị.
Tiếng 𝖙h.ở g.ấ.🅿️ của cô ngày một lớn hơn, vang vọng trong không gian yên tĩnh, 🎋-𝖍🅾️-á-𝐢 🌜-ả-Ⓜ️ chồng chất xếp lên, cuối cùng lên cao trào sau một lần đ.â.Ⓜ️ thật sâu của anh.
"A a ~ Tới rồi ~ A..." Cô lớn giọng hét chói tai, mười ngón tay nắm chặt lên sô pha, cái ɱ●ô●n●🌀 vểnh thật cao, mật dịch phun lên côn th*t, khiến anh kích động gầm nhẹ, tiếp tục gia tăng tốc độ đâ-m ☑️à-𝖔, sau khi đâ_m ☑️_à_𝖔 𝐫_ú_𝐭 𝖗_@ mấy trăm cái, anh mới cuồng dã gầm lên rồi bắn т.𝐢ⓝ.𝖍 ◗.ị🌜.♓ vào sâu bên trong cô...
← Ch. 70 | Ch. 72 → |