Truyện:Hàm Đan - Chương 54

Hàm Đan
Trọn bộ 61 chương
Chương 54
0.00
(0 votes)


Chương (1-61)

Lần này người đàn ông nằm xuống giường, để bé người yêu ngồi dạng hai chân trên mặt mình.

"Vịn thành giường, hạ lỗ bướm xuống, tôi Ⓜ️ú●✞ bướm cho em."

"Ứm, dạ."

Cậu quản gia làm theo lời người đàn ông, vểnh cong m.ô.n.𝖌 hạ bướm xuống miệng anh.

Người đàn ông ôm m*ô𝖓*🌀 cậu, nhấn ɱ-ô𝓃-𝖌 cậu xuống miệng mình, đồng thời anh vươn lưỡi ra 𝐥-ℹ️ế-𝖒 hạt đậu đỏ, cạ cằm xuống lỗ bướm và đáy chậu.

"A ha, hạt đậu, hạt đậu ş·ư·ớ·ⓝ·g quá, ứm, ngài Ý, ngài Ý cắn đứt hạt đậu của em luôn đi, cho em bắn, ha a a, em phun nước, phun nước cho ngài uống."

Người đàn ông nhay cắn hạt đậu đủ thì há miệng ngậm trọn bướm xinh của cậu quản gia, bắt đầu 𝐥❗●ế●Ⓜ️ ɱ·ú·🌴 trên diện rộng. Anh ⓜú●✝️ hai mép bướm cho sưng lên rồi 𝖒ú-† sang mép hoa, đến khi mép hoa thất thủ thì thọc lưỡi vào trong lỗ bướm, lúc mới đầu anh đảo vòng bên trong động thịt, động thịt phối hợp co thắt như muốn nuốt cả lưỡi của anh, sau đó anh bắt đầu đánh lưỡi mạnh và nhanh hơn như động tác ⓖ-𝐢@-🅾️ ♓-ợ-🅿️.

Cậu quản gia bị ⅼ●ïế●〽️ bướm đến chảy đầy nước 𝖉·â·m, chảy ướt cả cằm cổ của người đàn ông, trong lúc đó cậu còn nhún lên nhún xuống chà mạnh bướm mình lên mặt anh, ngúng nguẩy như một bé đĩ bị 𝐭_❗_ê_m ✝️_♓υ_ố_🌜. Đến cả nơ chuông trên chim cũng leng keng leng keng không ngừng, giống như tiếng ông già noel cưỡi tuần lộc.

Khi người đàn ông thọc lưỡi đến điểm G thì làm cậu quản gia hét lên, mất sức xoè bướm ngồi sụp xuống, thế là người đàn ông tấn công mạnh vào điểm đó, chà lưỡi mấy chục lần đến khi cậu quản gia bắn nước 𝖉â-ɱ đầy mặt mình, anh mới hé miệng 𝒽ú.𝐩 sạch từng dòng nước. Đúng với ý định cậu quản gia vắt nước dâ·ɱ cho anh uống.

Cậu quản gia ✝️𝒽-ở 𝐡-ổ-ⓝ ⓗ-ể-п ngồi trên mặt người đàn ông, anh phải ôm ⓜô·ռ·ℊ cậu bế dậy, đặt cậu nằm xuống giường.

"Ngài, ngài Ý ơi, em vắt nước bướm cho ngài uống rồi ạ."

Người đàn ông cười khẽ, cuối xuống ♓ô●ռ bé người yêu 𝒹â_𝐦 đ_ãⓝ_🌀 của mình.

"Ừm, nếm vị nước ◗â-〽️ của em này, có ngon không, em tưới ướt cả mặt cả cổ em tôi cả, bé mèo 🅓â*Ⓜ️ sao nhiều nước thế hửm?"

"Ưm... người ta, người ta nhiều nước vì ngài mà, ứ, em, em 👢iế.ⓜ sạch cho ngài nhé." Nói rồi cậu quản gia vươn lưỡi ⓛ●ℹ️ế●ɱ nước 🅓-â-𝖒 của mình trên mặt người đàn ông, 🦵ℹ️ế-〽️ xong còn vươn lưỡi 𝐥𝒾.ế.〽️ môi như mèo.

Hai người v-цố-t ν-𝖊 h.ô.𝖓 nhau một chốc, bé mèo đưa tay xuống nắm dương v*t của người đàn ông, dương v*t vẫn còn cương, cậu nắm trong tay lên xuống mấy chục cái thì cứng hơn khi nãy.

Người đàn ông trở mình dậy quỳ trên giường, để cậu nằm nghiêng nâng một chân lên, anh cầm dương v*t đè đầu khất cạ vào hạt đậu cho nó cứng đanh, xong lúc này mới dời trận địa nhấn dương v*t mình vào lỗ bướm.

Đầu khất vừa chui vào đã được lỗ bướm co thắt kịch liệt hoan nghênh, thịt mềm bên trong như có giác hút víu lấy dương v*t anh không buông, anh đ.â.ɱ ✅.à.🔴 chậm rãi, từ từ vùi mình vào cảm nhận động thịt ấm mềm của người yêu.

Bé mèo cũng kêu gru gru sung 💲ướⓝ_ⓖ.

Một tay anh nâng chân cậu để lên vai mình, một tay bắt đầu chà nhẹ lên hạt đậu, cùng lúc đó dương v*t cũng đã vùi hết vào trong.

"Ưm a, ngài, ngài Ý ơi, em, em nuốt trọn ngài rồi, hức, to quá, bụng em căng quá đi mất, ưm."

Người đàn ông xoa nhẹ bụng cậu rồi bắt đầu thúc hông, lúc đầu anh thúc từ từ chậm rãi, để bé mèo hưởng thụ ái tình dịu dàng, sau hơn 10 phút đưa đẩy anh bắt đầu thúc nhanh và mãnh liệt hơn, thúc đến mức chỗ kết nối của hai người phụt nước, thịt mềm bên trong cũng bị thò ra ngoài theo động tác ra vào.

"Ưm ha, a a, ưn... ha mạnh quá, 𝐬●ư●ớ●𝓃●🌀, ứ, em, ngài, ngài ơi, chậm lại, em chịu không nổi, hức."

Cậu quản gia bắt đầu khóc lóc xin tha nhưng người đàn ông ngoảnh mặt làm ngơ. Đúng với câu anh nói ban sáng, ↪️𝒽*ịⓒ*𝖍 em khóc.

"Ư ư a..."

"Ngài Ý ơi, hức, vú, vú cũng muốn được 𝐦ú.т, a a."

Miệng thì bảo muốn được ɱú_✞ nhưng tay đã tự nắm đầu v* mình kéo căng rồi buông ra.

"Em còn gọi tôi là ngài thì tôi không 〽️·ú·ⓣ cho em."

"Hức, dạ? Anh, anh ạ?"

Người đàn ông thúc mạnh hơn.

"Anh Ý ư hu hu? Em muốn bắn, ưm a."

Người đàn ông không nói lời nào chỉ thúc vừa nhanh vừa mạnh hơn nữa, ngay cả ngón tay đang xoa hạt đậu cho cậu dừng lại đưa lên búng nhẹ vào chim chim đang đeo chuông.

Tiếng leng keng như đánh thức chút thần trí đang say tình của bé mèo 🅓*â*ɱ.

Cậu quản gia đổi giọng, "Mình, mình ơi, ưmm a, ha, mình nhẹ, nhẹ lại, tha cho em đi mà, em muốn bắn, muốn tè cơ hu hu."

Nghe tiếng gọi "mình" ngọt ngào của bé 𝒹-â-Ⓜ️ làm người đàn ông thoả mãn, anh cúi người xuống ɱ_ú_𝐭 cắn núm vú cho cậu, cũng tháo chuông trên chim, tay chà hạt đậu cũng mạnh và nhanh hơn, từng cú thúc hông cũng bắt đầu tăng tốc.

Bướm xinh của cậu quản gia ứa nước không ngừng, chim nhỏ vừa được tháo chuông cũng bắt đầu chảy dịch nhiều hơn, lỗ nhỏ sau mô.𝖓.ℊ cũng co thắt theo cơn hưng phấn.

"A ưm, ha, mình ơi, em không chịu nổi nữa, mình tha cho em được không, hức, em bắn..."

Lời còn chưa nói hết, chim chim trên bụng cậu đã bắt đầu phụt tinh, văng đầy cả bụng cả giường, lỗ bướm cũng phun nước xối xả, tràn ra khỏi nơi hai người đang kết hợp, vừa dứt ⓑ*ắ*𝖓 †i*𝓃*𝐡 thì cậu cũng bị người đàn ông 🌜●♓ị●𝐜●𝖍 đến 𝖒ấ·𝖙 🎋ı·ể·Ⓜ️ ş𝑜·á·🌴, tiểu ra.

Nước tiểu vàng nhạt văng đầy cả giường, cậu quản gia ԁâ·𝐦 đã𝐧·𝖌 đáng yêu bật khóc, "Hu, mình ơi, em lại tè bậy rồi hức, ưm, mình nhẹ thôi, a."

Người đàn ông thấy bé mèo nhà mình l·ê·𝖓 đ·ỉ·ⓝ·h thì cũng bắt đầu tăng tốc, anh thúc nhanh vào lỗ bướm thêm 5-3 phút thì ghìm ɱô_ⓝ_𝖌 bé mèo vào háng mình, bắt đầu bắn từng dòng tinh nóng hổi vào thẳng trong bụng cậu.

"Á ưm, nóng quá, mình bắn vào bướm em rồi, a a ha, em, em mang thai mèo con cho mình, hức."

Lỗ bướm tham lam ⓜú.t sạch ✞-❗-𝐧-♓ dị𝖈-𝒽 không chừa lại một giọt.

Khi qua cơn ↪️.ự.𝐜 k.𝒽oá.𝒾, người đàn ông muốn rút dương v*t ra thì bị bé mèo ԁâ●ⓜ của mình co thắt lỗ bướm giữ lại.

"Ứm, mình, mình ơi, mình để bên trong bướm của em đi, em, em muốn cảm nhận mình."

Cậu quản gia đỏ mặt co thắt bướm, vươn tay muốn được người đàn ông ôm.

"Bé mèo d_â_〽️, bảo em 🅓â.Ⓜ️ thì em không chịu." Nói rồi anh vỗ lên mô.n.𝐠 cậu một cái.

"Ưm, em ԁâ●〽️ vì mình mà, mình không thích em ⓓâ·ⓜ hở."

Người đàn ông giữ nguyên chỗ đang gắn kết của hai người, cúi xuống 𝐡.ô.𝖓 lên môi lên, "Thích, em càng 𝒹-â-ɱ tôi càng thích, ai bảo tôi thương em làm gì."

Hai người trao nhau môi 𝒽●ô●ⓝ dịu dàng sau đợt ⓣì●𝖓●h á●i mãnh liệt, môi lưỡi triền miên 𝐪⛎ấ●п զц●ý●t lấy nhau, rồi người đàn ông bắt đầu rải từng cái ⓗ*ô*n xuống khắp cơ thể cậu, ♓ô_𝐧 lên trán, lên chóp mũi, h.ô.п lên hai má, dời xuống cằm cổ, xuống đầu vai, xuống 𝓃ℊự*ⓒ bụng, đến chim chim vừa xìu xuống vì 𝖇-ắ-𝐧 𝐭-ℹ️-𝖓-𝖍, đến đùi trong, bắp chân, bàn chân, anh 𝒽ô.𝓃 vừa dịu dàng vừa thành kính, xem đây là vật quý báu nhất đời mình.

Trong những cái 𝖍·ô·n say đắm, dương v*t anh để trong lỗ bướm của cậu quản gia lại hơi cương lên, lỗ bướm lại còn không chịu thua kém lại bắt đầu 𝒸*𝖍*ả*𝐲 nướ*ⓒ 𝖉.â.𝖒 và co thắt, anh khẽ thúc nhẹ hông vài cái rồi lui ra ngoài.

Bé mèo ◗-â-Ⓜ️ nào đó vội vàng níu kéo, "Ứm, mình ơi, mình ở trong bướm em đi đừng ra mà."

Anh vỗ 〽️ô-𝓃-ɢ bé mèo con ◗â·〽️ đã𝖓·ℊ dỗ dành, "Ngoan, nâng chân lên để tôi xem có bị thương không nào."

"Ưm, dạ, xem xong, mình, mình lại vào bên trong em nha."

Người đàn ông bật cười với sự ngây thơ n*ng tình của bé mèo.

"Bé mèo ⓓ·â·𝐦."

Cậu quản gia ôm dạng hai chân mình, còn đưa tay vạch hai mép bướm và hai cánh 〽️ôп*𝐠 ra hai bên để người đàn ông thấy rõ.

Lỗ bướm và lỗ nhỏ đỏ hồng vì ma sát, còn đang co thắt không ngừng 𝖈𝐡_ả_🍸 𝖓_ướ_🌜, nhưng may mắn không bị thương chỗ nào, chỉ có â-ⓜ ⓥậ-ⓣ là sưng to gấp đôi vì bị chơi quá dữ.

Người đàn ông cúi xuống 𝖑·❗ế·〽️ nhẹ lên hạt đậu như an ủi, chọc cho cậu quản gia kêu gru gru.

Chương (1-61)