← Ch.05 | Ch.07 → |
Trở lại biệt thự trên núi Dương Minh, Tiền Đường ôm Thiên Ái đang trong giấc ngủ say nồng vào thẳng căn phòng mà ngày trước cô đã từng ở.
Được đặt lên chiếc giường mềm mại, Lộ Thiên Ái khẽ ưm một tiếng, tiếp tục ngủ say, y hệt như một đứa nhỏ.
Tiền Đường khẽ khàng ve vuốt cặp má sưng tấy của cô, chỉ muốn giết ngay đám cặn bã đó!
Hắn biết tính của Thiên Ái. Ái Ái của hắn cao ngạo như vậy, cá tính như vậy, mạnh mẽ y như một con mèo hoang, sao có thể cho phép lũ đàn ông đó tùy tiện sờ loạn, huống chi còn xảy ra chuyện? Những lời nói đó của cô chỉ là để làm hắn tức, để bảo vệ tôn nghiêm của cô mà thôi. Nếu không cô đã sớm chịu bọn đó uy hiếp...
Cô cầu cứu hắn, tỏ rõ trong lòng cô còn có hắn. Ý niệm này khiến hắn không khỏi nhếch khóe môi lên.
Cầm cục đá chườm mặt cho cô, Tiền Đường si mê nhìn cô chằm chằm.
Ái Ái, xin lỗi em, để em phải chịu khổ rồi...
Hắn rất muốn ôm ghì cô vào trong ngực, không để cô chịu tí xíu tổn thương, rất muốn tự mình nói cho cô biết sự thật, cầu cô tha thứ cho mình... Nhưng, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Cởi bộ áo quần nát bấy của Thiên Ái ra, Tiền Đường cũng cởi quần áo của hắn, sau đó, nằm xuống ngay bên cạnh cô.
Cảm nhận được sự ấm áp ở bên cạnh mình, thân thể Thiên Ái tự động dựa vào trong vòng ôm ấp của hắn, tìm một ví trí nằm thoải mái nhất, khẽ thở dài một tiếng rồi lại chìm vào mộng đẹp.
Tiền Đường ôm lấy tấm thân mềm mại ở trong lòng mình, cười khổ. Phân thân của hắn vừa mới tiếp xúc với cô thì đã tự động đứng dậy, hơn thế nữa, lại còn vừa vặn để đúng huyệt khẩu của cô, bảo hắn ngủ thế nào đây? Nhưng cô sợ hãi, cũng rất mệt mỏi, hắn đành phải nhẫn nại thôi.
Kẹp chặt đùi Thiên Ái lại, hắn thề không bao giờ để cô rời khỏi vòng tay ôm ấp của hắn lần nữa.
***
Lộ Thiên Ái bị một loại âm thanh quái dị đánh thức, cảm giác khác thường trong thân thể cô cũng là một loại đầu sỏ quấy nhiễu giấc ngủ của cô.
Mở mắt, ánh vào trong mắt của cô là đỉnh chiếc giường quen thuộc. Sao cô lại ở trong này?
"A... A..." Một cơn khoái cảm mãnh liệt truyền từ vú đến, Thiên Ái không khỏi rên lên.
Tiền Đường đang ghé vào trước ngực cô, ra sức mút lấy nụ hoa, liếc mắt thấy cô tỉnh lại, thì càng ra sức hút mạnh hơn nữa, dường như ngậm hết cả một bên vú vào miệng, toàn bộ núm vú cương cứng phình đau ở trong miệng hắn.
"A... A... Không đừng mà... Tê quá..." Lộ Thiên Ái căn bản không kịp suy nghĩ, cơn sóng dục vọng cuồng nhiệt đánh úp vào cô. Không kìm lòng được, Thiên Ái ưỡn thân thể lên, hai tay nắm chặt hai bên gối đầu."Ưm... Tê quá..."
Rốt cục Tiền Đường cũng nhả nó ra, tiếp tục tấn công bên kia, mãi đến khi bầu ngực đều đầy vết hôn, nụ hoa bóng loáng hiện ra màu đỏ sáng người vì bị ra sức liếm mút.
Lưỡi hắn dọc theo vú cô di chuyển xuống dưới, từ ngực cho đến cái rốn, để lại một hàng nước bọt, tiếp tục di chuyển đến vùng cây cối rậm rạp để rồi xâm chiếm. Đầu lưỡi của hắn tiến vào trước vùng tam giác bí ẩn, ngón tay của hắn đã sớm nhận chức tiên phong, khuấy đảo hoa huy*t hơi hơi ẩm ướt tạo ra đầy đủ mật dịch.
"A... Ưm a... Đừng sờ chỗ đó... Đừng mà..." Lộ Thiên Ái vội vã ngăn lại động tác giày vò đùa giỡn của hắn, lời nói yêu kiều nói ra hệt như là đang làm nũng, kích thích tình thế tiến công của hắn càng mãnh liệt hơn.
Dời thân xuống phía dưới của cô, hai tay hắn di chuyển cái đùi hơi gập của cô, đẩy cao hai chân cô lên, mở rộng chúng ra, ước chừng đến tận ngực cô, toàn bộ mông cô treo giữa không trung, hoa tâm đỏ rực không chút che khuất, nở rộ ra trước mắt hắn
Cảm giác toàn bộ phần dưới của mình bị hắn nâng lên, Lộ Thiên Ái mở to đôi mắt mờ sương, ngẩng đầu muốn xem hắn định làm gì, thì nhìn thấy rõ đầu lưỡi của hắn đang liếm láp nơi bí ẩn của cô, bộ dạng đóa hoa cứ khép lại mở cũng chiếu rõ vào tầm mắt cô.
"A... Không... Buông ra..."
Sự giãy của của Lộ Thiên Ái hoàn toàn là vô ích hết. Cặp mông xinh đẹp đong đưa thì càng kích thích dục niệm của hắn. Tiền Đường dùng ngón tay tách hoa biện khép kín ra, lưỡi hắn cứ thế thẳng tiến vào trong hoa huy*t, không ngừng khuấy đảo, gãi đùa, cuộn lại...
"A... A..." Lộ Thiên Ái cảm thấy toàn bộ máu mình đều đã ngưng kết ở nơi riêng tư, theo động tác va chạm đùa bỡn của đầu lưỡi hắn, lại trở về đến tận vùng bụng rung động, bộ ngực, đầu óc, sau đó thân thể Thiên Ái bắt đầu co rụt run rẩy, ái dịch tuôn ra hệt như sóng triều, chảy ra tới đùi và bụng của cô.
Tiền Đường buông chân cô xuống, chạm phần thân dưới của mình vào chỗ giữa hai chân cô, chuốt lại lọn tóc ẩm ướt mồ hôi của cô đầy vẻ yêu thương, hôn lên khuôn mặt sưng đỏ của cô với sự trìu mến.
"Ưm..." Khuôn miệng nhỏ nhắn của Lộ Thiên Ái suyễn thở, vẫn chưa phục hồi lại được từ trận cao trào.
Đôi môi đỏ mọng khẽ nhếch lên kia ngọt ngào như thế, hồng nhuận như thế, đầu tiên, Tiền Đường khẽ chạm vào nó, sau mới ngậm lấy, hấp, liếm.
← Ch. 05 | Ch. 07 → |