Ch.02 → |
*** Cuộc đời nhàm chán mãi cũng chẳng có gì vui ***
""- Bíp bíp, tránh đường nào ""Cô nhăn mày, một ông lão bệnh nhân đang chống nạng bước từng bước dè dặt đi qua xe đẩy của cô, ông lão quay sang mỉm cười với cô bằng một bộ mặt bất lực. Mẹ kiếp, cô còn có bệnh nhân đang chờ kìa.
- Bác sĩ Dản, phòng 203 thiếu thuốc vắc xin
- Bác sĩ Dản, bệnh nhân X bị gãy tay, bệnh nhân Y bị chệch xương đùi.
- Bác sĩ Dản, làm ơn nhanh chân một chút, bệnh nhân đang chờ kìa
- Bác sĩ Dản, có thể nhanh hơn một chút không, LẠI CÓ BỆNH NHÂN GÃY CHÂN KÌA
....
Một ngày của Dản Tâm tôi chính là trôi qua giống như một con quay như vậy, người này xoay một cái, người kia xoay một cái, thế là kết thúc một ngày. Làm một bác sĩ cũng là một nghệ thuật đó chứ, đặc biệt phải có tính kiên nhẫn cao.
Nhưng mà cuộc đời nhàm chán mãi cũng chẳng có gì vui. Ông trời rất thích thử thách con người, đến một ngày hố đen của bạn rồi cũng sẽ xuất hiện, kéo theo bạn vào vùng tâm bão
Ch. 02 → |