Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 23

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 23
Bảo Bối Ⓛ*❗*ế*Ⓜ️ Sạch Sẽ Cho Anh H
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

Thư Tâm bị anh bóp chặt eo đưa đẩy thêm vài phút đã cao trào hai lần, ý thức của cô bị những cú va chạm nặng nhẹ mà gần như tiêu tan, đôi mắt đỏ hoe rưng rưng đọng lại vài giọt nước mắt yếu ót đến đáng thương.

" Ha! a!.

Chồng ơi!.

ô! ô!.

thật thoải mái" Cô ôm vai anh đưa đẩy vòng eo 𝐦·ề·𝐦 𝐦·ạ·ℹ️ của mình, hai bầu vú mề_𝖒 𝖒_ạ_1 ↪️●ọ 𝐱á●🌴 vào khuôn 𝓃🌀ự●ⓒ săn chắc của anh, đầu v* 𝒸●ọ ❎●á●✝️ vừa ngứa ngáy vừa tê dại.

Cô vừa nức nở г_ê_𝓃 ⓡ_ỉ một tiếng lại bị anh chế trụ nắm lấy cái ót, ép cô thừa nhận nụ ♓.ô.𝓃 của mình nuốt hết toàn bộ âm thanh mê người vào bụng.

" Bảo bối, anh muốn bắn" Lăng Thiệu véo véo eo cô, rồi lại đưa đẩy kịch liệt mười mấy lần nói ra " Bắn vào miệng em được không?"

Thư Tâm bị thao đạt 🌜_ự_ⓒ 𝖐_♓_🔴_á_ï ngăn không được mà rên lên " a!.

a! A! cho! em!.

bắn cho em!.

"

Lăng Thiệu đỏ mắt, kịch liệt đưa đẩy như pittong thêm mấy mươi lần nữa lúc này mới rút côn th*t ra 𝖈●ắ●Ⓜ️ ѵ●à●⭕ miệng cô.

Bạch trọc ấm nóng phun ra toàn khiến cho toàn bộ cơ thể Thư Tâm run lên không ngừng.

Cô há miệng đem nuốt hết 𝐭●ı●𝖓●𝒽 𝒹ị🌜●♓ nóng hổi của anh vào trong cổ họng bởi quá nhiều cô ăn không hết một số ít trào ra chảy xuống khóe miệng trượt trên cần cổ trắng nõn của cô tới bộ п-gự-ⓒ sữa, trên đầu nhũ hồng hào được tưới tắm bởi 𝐭𝖎●𝐧●ⓗ 𝒹●ịc●♓.

Anh há miệng 𝐭h·ở ԁố·ⓒ thoải mái x⛎ấ-† †𝒾𝖓-𝒽, bàn tay nâng lên ☑️·⛎·ố·t ν·e chơi đùa khuôn mặt phấn nộm hồng hồng mê người của cô, giọng đầy dụ hoặc " Bảo bối, l·ⓘ·ế·m sạch sẽ cho anh"

Thư Tâm nuốt xuống 𝐭●ı𝐧●𝖍 𝖉ị●↪️●ⓗ trong miệng, 🦵ℹ️●ế●ɱ 𝐥𝒾ế·m cây gậy khổng lồ sau khi xuất nửa mềm nửa cứng của anh, dọc theo mã mắt rồi tới tinh hoàn 🦵-𝒾-ế-ɱ ⓜ*ú*✝️ mấy lần, chưa tới vài giây côn th*t trong miệng cương cứng trở lại.

" Em yêu, lại đây nằm xuống" Lăng Thiệu sờ sờ mặt cô.

Hướng tay về phía bảng điều khiển phía trước.

" Không được!.

phía trước có thể thấy a! " Thư Tâm cảm thấy xấu hổ, lúc này cô không có mặc quần áo người ngoài nhìn vào sẽ thấy mất.

Vì quá xấu hổ, toàn thân cô bị ⓚ·í↪️·ⓗ ⓣ·𝒽·í·𝒸·♓ trở nên ngứa ngáy lại nóng lên, làn da theo đó ửng hồng mê người.

" Dựa vào ghế, ngẩng đầu lên!.

bọn họ không nhìn thấy mặt em đâu" Lăng Thiệu ôm lấy cô đối mặt với lưng ghế, một tay bắt lấy eo ép xuống nâng Ⓜ️.ô.𝖓.ɢ lên, từ phía sau banh hai chân cô ra mà 𝒸ắ*ɱ ⓥ*à*𝖔.

Hành động bất ngờ của anh quá đỗi κ.í↪️.♓ 𝖙.𝒽í↪️.♓ đánh úp vào đầu óc của cô khi anh mới đẩy côn th*t to của mình vào hoa huy*t cô liền bị k𝖍.oá.1 𝐜ả.𝖒 làm cho cao trào, cô cắn chặt lưng ghế ngăn 𝐫ê·ⓝ г·ỉ xen lẫn tiếng khóc rấm rứt "a!! chồng ơi! ô.

ân!!.

ô!.

".

" Chồng em vẫn chưa bắt đầu thao em đâu" Lăng Thiệu cúi đầu ♓ô·п lên vai cô tiếp đến là những nụ 𝖍●ô●ⓝ 𝓃·ó·ռ·🌀 b·ỏ𝓃·🌀 dày đặc bao phủ sống lưng theo đó là giọng nói trầm khàn ẩn nhẫn " Tao huyệt như thế nào lại mẫn cảm như vậy!"

Thư Tâm bị những cái h.ô.n ướ-t á-𝖙 của anh làm cho r●ц●n r●ẩ●ÿ, cô cả người bị đ●â●〽️ dựa vào lưng ghế, đem nửa người trên nỗ lực ép xuống, nhếch ⓜô●𝐧●🌀 đón ý hùa theo động tác thao lộng phía sau của anh.

Κ𝐡⭕·á·ⓘ 👢ạ·🌜 xâm chiếm khắp cơ thể cô gặm nhấm từng chút một, toàn thân cô г·u·𝐧 𝖗·ẩ·y không kiểm soát, lại lần nữa bị anh cắm tới rồi cao trào " aaaaa!.

chồng!.

ơi!.

tới!.

tới rồi!.

aa! hự!.

ưm"

Lăng Thiệu nắm lấy hai luồng nhũ thịt xoa xoa trong lòng bàn tay, rồi mạnh mẽ chọc chọc eo cô thọc vào ⓡ*ú*🌴 г*🅰️ thao lộng hoa huy*t nàng.

Thư Tâm bị cắm đến nước mắt lưng tròng, cô nhìn thấy có người đỗ xe trước mặt, ✞*♓*â*𝐧 тh*ể cứng đờ, nhưng 🎋●ⓗ⭕●á●ï cả●ⓜ ập đến che lấp đi lý trí còn sót lại của cô, vừa khóc vừa kêu " a a!.

a!.

chồng!.

có!.

có người!.

ư"

Lăng Thiệu bị cô kẹp đến khiến da đầu tê dại, bây giờ anh mới thoải mái buông lỏng tinh quang rồi bắn, 𝐤.𝖍.𝐨á.𝖎 ⓒ.ả.〽️ 🅓·ụ·ⓒ ν·ọռ·𝖌 xâm lấn anh nhanh chóng ⓡ.ú.🌴 𝓇.𝖆 phun hết chất lỏng nóng hổi lên bờ ⓜô.𝖓.𝐠 trắng nõn của cô.

Thư Tâm chân mềm nhũn mà trượt xuống, bị người đàn ông ôm lấy eo nâng cô ngồi lệ đùi anh.

Lăng Thiệu lật người cô lại ♓ô·𝖓 lên môi cô " Vợ ơi, biểu hiện của anh hôm nay em vừa lòng không"

Đôi mắt cô thất thần nhìn lên trần xe, vừa những nghe lời này liền chớp chớp mắt, giọt nước mắt theo động tác của cô rơi xuống lướt nhẹ trên gò má trong đầu anh sinh ta ý niệm muốn che chở.

Cô ⓣ_h_ở 🅓_ố_𝒸 ấm ách mà nói " Vừa lòng a~".

Chương (1-70)