Truyện:Yêu Đương Vụng Trộm - Chương 13

Yêu Đương Vụng Trộm
Trọn bộ 70 chương
Chương 13
Thật Thoải Mái H
0.00
(0 votes)


Chương (1-70)

Tống Văn nhíu mày " Thật sao?"

Cô có chút bất đắc dĩ " Ngày mai em mang đi trả vậy"

Lăng Thiệu nhấp chút nước không dấu vết hỏi " Hôm nay đi dạo phố ở đâu?"

" Trong trung tâm thương mại a~, mấy chiếc váy này đều mua trong cửa hàng thương hiệu của Pháp ".

Tống Văn lại chọn một chiếc quần lót ⓖợ-𝐢 𝒸ả-m hỏi Lăng Thiệu " Thế nào?"

Lăng Thiệu đang định trả lời.

Thư Tâm bước ra từ phòng tắm thấy hai người đang thảo luận về bộ đồ lót 💰-𝐞-𝖝y, cô đỏ mặt vội vã vào phòng.

Tống Văn bật cười " Đều đã kết h.ô𝐧., sao dễ dàng thẹn thùng như vậy".

Cô cất đồ lót đi, cho vào túi rồi đến chỗ Lăng Thiệu " Em hôm nay nhờ người làm thay, hai ngày sau muốn tăng ca"

Lăng Thiệu gật đầu " Vất vả đấy".

Tống Văn bước tới, tay vòng qua eo anh từ phía sau " Chồng ơi.... . anh có muốn làm hay không?"

Cô thường không có nhiều ⓗⓐ·m ɱ𝖚·ố·ⓝ tình dục, nhưng Thư Tâm ở đây, vì vậy cô ấy muốn thể hiện nó một chút.

Chồng cô giỏi bao nhiêu, anh ấy có thể kiếm tiền, ngoại hình phong độ, đẹp trai điều quan trọng nhất...... phương diện kia rất lợi hại.

Lăng Thiệu quay đầu lại sờ sờ mặt cô " Anh có hẹn ngày mai chơi bóng với bạn"

" À, thôi quên đi" Tống Văn đi đến sô pha thu dọn quần áo, chuẩn bị tắm rửa rồi ngủ.

Lăng Thiệu có thói quen trước hôm chơi bóng không 𝐥●à●𝐦 ✝️●ì●n●𝒽, nói rằng anh sợ đến lúc đó chân mềm không chơi bóng được.

Nhưng điều mà Tống Văn không biết chính là.

Ban đêm sau khi cô đi ngủ, người đàn ông đi vào phòng tắm.

——————————————————

Sool~soolee~soolee~soolee~soolee~sool

Thư Tâm đang tắm, khi người đàn ông bước vào lập tức ấn cô vào tường và 𝖍ô●п cô.

"A.. a~" Thư Tâm bị 𝐡*ô*ռ đến cong người lên.

Nam nhân 🌴♓·ở 𝒽ổ·𝖓 ⓗể·𝓃, độ nóng dần tăng lên cơ thể cô ngăn không được mà run lên.

Mùi sữa tắm trên cơ thể người phụ nữ, đầu lưỡi của anh cắn ⓜ·ú·† khoá môi cô tiếp đến l❗ế*Ⓜ️ lên bầu пɢự·🌜 đầy đặn anh vừa Ⓜ️ú·✞ vừa cắn, còn tay kia nhào nặn đầu v* còn lại, đầu ngón tay thô ráp của anh lôi kéo.

đầu v* không tự chủ mà nhô lên.

Thư Tâm khó nhịn được mà ngẩng đầu áp toàn bộ lưng vào tường.

Người đàn ông ôm bụng cô, trực tiếp đem chiếc lưỡi thô dày vào trong hoa huy*t, hút lấy d*m thủy do cô tiết ra.

Thư Tâm chịu không nổi, cắn ngón tay không dám phát ra tiếng.

Anh duỗi thẳng hai ngón tay ra thọc sâu vào trong â*Ⓜ️ h*ộ của cô, cào cấu vách thịt nóng ẩm, dùng ngón tay moi lộng.

Cơ thể của Thư Tâm đang 𝖗*υ*n r*ẩ*ⓨ dữ dội "... !Ô.... . a.... ân~"

Trong phút chốc, người đàn ông tìm thấy một miếng thịt nhô ra nửa mềm nửa cứng, nhanh chóng dùng ngón tay ấn vào.

Thư Tâm không thể nhịn được nữa, cúi xuống trên vai anh rùng mình, ngăn không được mà hô lên, cô há miệng cắn vào vai anh " Ô... ô... ô"

Bụng dưới của cô co rút vài cái, một luồng d*m thủy ấm áp trào ra ngoài, nhỏ giọt trên cánh tay của người đàn ông.

Thư Tâm mềm nhũn thành vũng nước.

Người đàn ông ôm cô vào lòng 𝒽*ô*𝓃 hôn lên môi cô.

Thư Tâm bị anh 𝒽_ô_𝐧 rên ra tiếng, lại lo lắng Tống Văn dậy đi vệ sinh, vì vậy cô chỉ có thể ♓_ô_ⓝ anh rồi đẩy anh ra " Đừng.... Tống Văn... !một hồi.... . tỉnh..."

Lăng Thiệu 𝐦ú·𝖙 môi cô, phun ♓●ơ●❗ 🌴●♓●ở ռó●𝓃●ɢ 𝓇ự●↪️ " Tôi cứng như vậy.... em để tôi quay về với thế này?"

Khóe mắt Thư Tâm vẫn đỏ hoe, cô trần truồng, bầu 𝓃ℊự·𝐜 sữa căng mọng trắng nõn khiến người đàn ông nhịn không được mà ngậm lấy trong miệng mà ɱú*✞.

Tiếng 〽️ú·𝖙 ⓛ❗ế.ⓜ chụt chụt làm hạ bộ của Thư Tâm ướt đẫm.

"... ha.... a.." cô che miệng lại bị ♓*ô*ռ đến 𝐫⛎·𝓃 𝓇ẩ·🍸 ".... đừng... a~"

" Chúng ta nhanh lên một chút" Lăng Thiệu đỡ một chân cô lên đỡ cây gậy khổng lồ rồi đ●ú●ⓣ vào.

Thư Tâm bị cắm, không nhịn được muốn rên lên, cô nằm trong ռ🌀ự-🌜 của anh, hàm răng trắng nõn cắn vào lồng nɢự_c rắn của người đàn ông nhỏ giọng khẽ 𝓇·ê·𝖓 r·ỉ "... a~... thật thoải mái.... . đã 𝐜♓ế-𝐭.... mất... ư...".

Chương (1-70)