Vay nóng Tima

Truyện:Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương - Chương 079

Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Trọn bộ 132 chương
Chương 079
Đe Dọa
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Siêu sale Lazada


Phóng chiếc xe ferrairi đến chân núi hắn để xe ở đó rồi đi lên phía trên của dãy núi. Chẳng mấy chốc hắn tìm được ra căn nhà đó.

Chưa chờ hắn động tay từ bên trong đã có 1 lực đẩy kéo chiếc cửa đó bật lại vào trong. Không ngỡ ngàng trước điều này hắn tiến vào trong với 1 tốc độ hiếm có

Nhưng rất tiếc bên trong này chẳng có hình ảnh người con gái mà hắn đang tìm kiếm. "" MẸ KIẾP ""

Rủa thầm 1 câu hắn tức giận quay đầu lại. Cánh cửa chợt đóng rầm lại. Bộp Bộp Bộp...

những tiếng bước chân nặng nề vang lên trong không gian yên tĩnh. trong ánh sáng mờ mờ hắn có thẻ nhìn thấy được 1 đám người cao to vạm vỡ tay đang cầm gậy gỗ to tiến về phía hắn.

Trên miệng mấy thằng đàn ông đó vang lên tiếng cười ha hả. Tay cầm gẫy gỗ đập đập vào lòng bàn tay.

Nắm chặt 2 tay lại hắn nổi hứng đánh nhau

"" LÊN ĐI, CÒN ĐỨNG ĐÓ LÀM GÌ?""

Câu nói ngông cuồng mang đầy sự thách thức hắn không sợ hãi khi nói ra điều đó.

Lúc đó cả đám 9-10 người xông lên.

BỐP... BỐP... BỊCH.. RẦM... C RẮC... BỐP... BỐP... BINH... C RẮC....

Trong không gian tối vắng lặng những tiêng đấm đá vang lên không chút thương tiếc. Tiếng gãy tay và tiếng la hét vì đau đớn tất cả đều được bộc lộ trong mỗi cái đánh đến nảy lửa của hắn xung quanh nơi đây chỉ sặc lên 1 mùi máu đến rợn người. "" DỪNG TAY ""

1 tiếng phụ nữ quyết đoán vang lên trong nơi tối nhất của căn phòng. Tuy chỉ nghe thôi nhưng hắn cũng đủ biết cái giọng đó là của ai.

"" cần nói gì thì cứ ra mặt đi, bà trốn trong đó thì được gì. Bà tưởng tôi không biết?"""" huh, con thông minh hơn ta tưởng """" phí lời, cô ấy ở đâu?""BỘP

Bỗng nhiên từ bên trong nó lăn ra. Chân tay đang bị trói

Còn mồm thì đã bị bịt kín. Mắt cũng vậy giờ nó chẳng còn thấy, cũng không thể nói dù cho có nghe thấy tay chân đang bị trói đến tê liệt hết cả lênNhìn thấy nó thì hắn định xông ra để cởi trói nhưng lại bị mấy tên kia cản đường. "" TRÁNH RA ""

Định ra hạ thủ với mấy người cản đường nhưng hắn lại dừng lại khi nghe thấy câu nói của Lâm Tuyết Phi:"" dừng tay, không con bé này sẽ chết ngay lập tức ""

Từ trong bóng tối bà ta lộ diện ra ánh đèn mờ nhạt Trên tay có cầm 1 con daobà ta đi đến... đứng đó Giật tóc nó rồi kéo ngược lên bà ta dí con dao sắc nhọn vào khuôn mặt rồi dần dần trượt xuống cổ nó kèm theo đó là câu đe dọa. "" bà có dừng tay lại không hả? ""

Ánh mắt hắn gằn lên vẻ tức tối chưa từng có Như có thể vật chết bất cứ thứ gì trên đời này. "" LONG ""

Nhận ra giọng nói quen thuộc mà mang đầy vẻ lo lắng đó nó có thể nhận ra đây là người mà nó ngày nhớ đêm mong

"" Long, là anh phải không? chạy nhanh đi, nơi này nguy hiểm lắm, anh đi đi ""Vẫn không nhận được câu trả lời từ hắn nó cảm thấy như hắn không muốn nói chuyện với nó. Cũng phải thôi.

Chuyện này là do nó gây ra mà nhưng sao hắn lại có mặt ở đây cơ chứ?

Làm sao hắn có thể biết được nó đang ở đây?

"" kìa, con bé đó đang hỏi con kìa, sao con hông trả lời nó? ""

Nhếch mép cười nụ cười đểu giả bà ta nhìn thằng vào ánh mắt lạnh lẽo của hắn mà nói 1 cách ngông cuồng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-132)