Thủ Đoạn (5)
← Ch.076 | Ch.078 → |
Hành trình của nó cuối cùng cũng đã kết thúc sau 1h34". Bây giờ nó đanh ở chỗ chân núi Điểm hẹn là ở trên núi. Vậy có nghĩa là giờ nó phải đi lên trên đó để tìm người.
ngọn núi này cũng không phải là dốc cho lắm, nó như dạng đồi núi nhân tạo nên cũng có 1 đường đi dẫn lên trên Nhưng điều mà khiến nó thấy khó chịu là mấy cái cành cây rồi các cái cây lớn.
Chúng khá rậm rạp và làm vướng đường đi của nó.
1 lúc sau nó lên được núi rồi theo chỉ dẫn nó tìm 1 căn nhà hoang. Đi sâu vào bên trong phía rừng bên tay trái nó thấy 1 căn nhà bị bỏ hoang. "" đây rồi ""
Chạy nhanh vào trong căn nhà đó nó định đập cửa nhưng đột nhiên chiếc cửa mở tung ra. Bên trong chỉ là 1 màu đen kịt của bóng tối
"" có ai không, ba à, ba có ở đây không? "" nó nói với tông giọng nhè nhẹ nhưng không thấy 1 ai cả
Bỗng lúc đó từ đằng sau có tiếng bước chân đi đến. Theo phản xạ tự nhiên nó quay phắt ra. "" AI?""
Câu hỏi được đặt ra cho người đối diện trước mặt nó _mẹ Long "" là ta! "" ngắn gọn nhưng đầy sự khiêu khích bà ta trả lời
"" ba tôi đâu? "" "" ba cô? đùa sao? "" "" bà nói gì? ""
"" ba cô... không có ở đây""
Tiếng cười ha hả vang lên trong không gian yên tĩnh.
Nó cảm thấy thật tức giận về chuyện này, nó đã bị lừa sao, thật lố bịch.
"" bà lừa tôi? "" "" là do cô vội tin thôi. người đâu, bắt cô ta lại ""
Bà ta dứt lời thì từ bên ngoài xuất hiện 1 đám người mặc đồ đen tiến vào, chạy về phía nó chuẩn bị giữ tay.
Cũng may nó né kịp nên mới có cơ hội để hành động mà đánh mấy người kia.
nhưng thật sự không may cho cô nàng của chúng ta.
Lâm Tuyết Phi đứng đằng sau lấy 1 tấm gỗ rồi đạp mạnh vào đầu nó. "" A ""
Tiếng kêu chỉ kịp vang lên trong giây lát, cuối cùng trước mắt nó 1 màu đen của bóng tối rồi nó chỉ biết đầu óc nó choáng váng và đã lịm đi trong tiếng cười của 1 người đàn bà độc ác. __________________________
1 cảm giác nhoi nhói xuất hiện ở trên ngực trái của hắn. Cảm giác đó dường như là nó đang gặp nguy hiểm.
" con đã nói như vậy thì ba cũng sẽ nói với con. Nhất định bà ta sẽ không tha cho con bé đó và con cũng hãy tự bảo vệ bản thân mình đi. Nếu có xảy ra chuyện gì với con bé đó thì b among rằng con sẽ không vì điều đó mà hối hận sau này "
""MÀY CÓ CÒN LÀ NGƯỜI KHÔNG, XUÂN ĐÃ YÊU MÀY NHƯ THẾ NÀO HẢ? CÔ ẤY ĐÃ HI SINH CHO MÀY BAO NHIÊU HẢ? MÀY ĐIÊN RỒI LONG Ạ ""
Đột nhiên trong đầu hắn hiện lên những câu nói đó
Con tim hắn bây giờ đang mách bảo hắn hãy chạy đi, chạy thật nhanh đến bên cạnh nó và đừng bao giờ quay lưng lại với người mình yêu.
"" anh sai rồi, Xuân... đợi anh ""
1 câu nói thì thào được truyền tới từ miệng hắn
Cầm nhanh chiếc áo sơ mi rồi chạy ra ngoài
Lòng thầm cầu xin trời đất cho nó không xảy ra chuyện gì.
← Ch. 076 | Ch. 078 → |