Vay nóng Tima

Truyện:Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương - Chương 051

Thiếu Gia Lạnh Lùng Và Tiểu Thư Dễ Thương
Trọn bộ 132 chương
Chương 051
Không Gặp Mặt
0.00
(0 votes)


Chương (1-132)

Siêu sale Lazada


Chiếc xe ta=-xi dừng lại tại 1 quán ca-fe vắng người nhưng lại mang đầy vẻ sang trọng. Ngay trước cửa là 1 tấm bảng với dòng chữ được đính = đá. Lỗi đi được dải bằng cỏ xanh mướt vẫn còn 1 chút nước trên đó nhìn chẳng khác nào những giọt sương long lanh vẫn ẩn mình trong lớp cỏ xanh tươi.

Bàn ghế cũng xếp rất gọn gàng theo kiểu của nước ngoài nên nhìn rất sang trọng và tao nhã.

Sâu bên trong là 1 con suối nhỏ nhân tạo, trong nước còn có mấy con cá vàng rất dễ thương.

Đâu đó phát ra tiếng nhạc du dương nghe rất êm tai.

Cuối cùng thì nó nhận được 1 tin nhắn

- em đến rồi à? Lên tầng 2 đi, anh ở trên đó.

- umk.

Đáp lại thật nhanh tin nhắn nó đi lên tầng 2 của quán.

Lên đó thì đã thấy hắn ngồi ở phía bên trong, ánh mắt hướng ra bên ngoài.

Tay để trống lên thái dương, khuôn mặt nghiêng nghiêng nhìn trông rất lạnh nhưng lại quyến rũ hết sức.

Như cảm nhận được có 1 ánh mắt trìu mến đang nhìn mình hắn quay lại.

"" ngồi đi ""

Nó đi đến bàn, kéo ghế ra ngồi xuống chỗ hắn.

"" anh gọi em ra đấy có chuyện gù không? ""

Nó vui vẻ nở 1 nụ cười thật tươi với hắn, 1 nụ cười tràn ngập ánh mặt trời, 1 nụ cười tràn đầy sự ấm áp.

Mải ngắm nụ cười ấy, trong đầu nghĩ sau này sẽ không còn nhìn thấy nụ cười này nữa thì tim hắn chợt nhói lên.

"" Long.... có chuyện gì.... s... ""

"" tạm thời mình đừng gặp nhau nữa ""

Hắn nhanh chóng nói ra điều mình muốn, không nhìn thẳng vào mắt nó mà hắn chỉ lơ đãng ngó qua nơi khác. Mặc cho khuôn mặt nó đã hiện lên 1 vẻ khó hiểu.

"" anh.... đang đùa em sao? ""

"" không... anh nói nghiêm túc ""

"" đã xảy ra chuyện gì? ""

"" em đừng hỏi thêm nữa.... giờ mình đừng gặp nhau, em chỉ cần nhớ như vậy ""

Nói rồi hắn lạnh lùng ước đi trong cái bóng chiều tà tràn ngập sự cô đơn. Nó vẫn ngồi đó, vẫn dõi theo hình dáng hắn, vẫn nghĩ tới câu nói vô tâm kia. Trong lòng hiện giờ chỉ còn lại sự u ám.

Đôi mắt gần như đã không còn nhìn thấy gì nữa.

1 giọt nước mắt mặn chát chợt rơi xuống trên khóe môi.

Vị nó đắng như lòng nó bây giờ.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà lại khiến cho hắn thay đổi nhanh như vậy.

Yêu nhau lâu như thế, chẳng nhẽ hắn còn muốn gì ở nó.

HAY NÓ đã chót làm 1 việc gì sai lầm.

Tất cả chỉ còn 1 màu u tối quanh nó.

Không còn gì cả......


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-132)