← Ch.048 | Ch.050 → |
<images>
Tần Vĩnh Thọ cả giận nói: "Hồ đồ!"
Điều này không phải nói rõ ràng rằng đây là do vợ của Tần Đại Minh cố ý bày mưu hãm hại người khác sao, mà đối tượng bà ta dùng mưu còn là một cô bé chưa trải sự đời nữa.
Phương Thanh Nghiên có chút ngoài ý muốn, cô ngày hôm qua cũng chỉ nói vài câu với Từ Phương mà thôi, thế mà người này cư nhiên lại đến tính sổ ở sau lưng cô, thậm chí còn dùng đến cả chiêu ném đá giấu tay như thế nữa.
Nếu cô thật sự xung đột với Tần Nhị Bảo ở trong núi, nhẹ thì một thùng ốc đá này sẽ trở thành tiện nghi cho người khác, nặng thì!! đúng là không thể nói được.
Tần Nhị Bảo đầu óc không được linh hoạt, xuống tay tất nhiên là sẽ không biết nặng nhẹ, nếu đã như vậy thì việc chịu đau da thịt khẳng định không thể tránh khỏi.
Phương Thanh Nghiên bỗng cảm thấy may mắn là do mình phản ứng nhanh, vận khí lại tốt, hiện tại xem ra cô đã có nhân thức mới đối với Từ Phương này.
Xem ra bà ta không chỉ là thích nói xấu người khác, mà còn là một kẻ lòng dạ hẹp hòi, vì chút chuyện nhỏ như vậy mà còn muốn xuống tay với cả một đứa trẻ, quả thật đúng là loại người không ra gì.
Tần Viện vừa nghe xong, cô ấy cũng vì Phương Thanh Nghiên mà lên tiếng: "Ông nội, ông nhất định phải ra mặt cho Phương Thanh Nghiên!"
Tần Vĩnh Thọ đương nhiên sẽ không mặc kệ, không nói đến Phương Thanh Nghiên lúc trước bảo vệ cháu gái ông, mà với cái loại hành vi ngáng chân sau lưng này ông tuyệt đối sẽ không dung túng!
Vì thế, đoàn người trùng trùng điệp điệp đi về phía nhà Tần Đại Minh.
Trong sân, Từ Phương vừa giặt quần áo, trong lòng cũng đang suy nghĩ chuyện này.
Sau khi tìm tới Tần Nhị Bảo, bà ta biết Phương Thanh Nghiên nhất định phải chịu thiệt thòi lớn, tuy trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng bà ta ngược lại cũng khó có thể an tâm được.
Nếu chuyện này bị bại lộ thì bà ta phải làm sao bây giờ? Dù sao thì đây cũng chỉ là một đứa nhỏ mà thôi, bà ta cầu mong cho Tần Nhị Bảo cũng đừng ngốc đến mức gây ra chuyện gì lớn.
Từ Phương cũng là vì cãi nhau với chồng mình nên mới mới giận chó đánh mèo lên người Phương Thanh Nghiên, hiện tại khi bà ta bình tĩnh lại, tất nhiên là rất sợ hãi.
Bất quá, bà ta cũng đã dặn dò Tần Nhị Bảo, chỉ được cướp đồ lại thôi, ngàn vạn lần tuyệt đối không được làm hại đến Phương Thanh Nghiên.
Cái tên Tần Nhị Bảo này đầu óc có vấn đề, nên người ta nói cái gì liền tin cái đó, nếu thật sự có xảy ra chuyện gì, thì lực chú ý của mọi người cũng nhất định ở trên người Tần Nhị Bảo, ai sẽ nghĩ đến bà ta chứ?
← Ch. 048 | Ch. 050 → |