← Ch.3689 | Ch.3691 → |
Chương 4260
Tô Duy Nam chặt chẽ bao trùm hết lên trên cơ thể của cô ta, từ trên cao nhìn xuống. Lần này ánh mắt của anh ấy vô cùng nghiêm túc, không có chút xíu ý muốn nói đùa nào. Tay của anh nắm lấy cằm của Mộ Mãn Loan, ép buộc cô ta để bốn mắt nhìn nhau: "Em nghe cho Kĩ, ngoại trừ em ra, anh chưa từng có người phụ nữ thứ hai nao.
Mộ Mãn Loan kinh ngạc. Cô ta gần như không tin trừng mắt nhìn Tô Duy Nam, nở nụ cười thê lương, mang theo ý †rào phúng: “Con cũng đã có rồi, anh lại còn dám nói chỉ có một mình tôi…"
"Loan Loan, hiện tại anh muốn em nghiêm túc nghe anh nói."
Tô Duy Nam híp mắt lại, trong mắt lóe lên tia sáng nguy hiểm.
Mộ Mãn Loan bị anh dọa sợ, chỉ có thể mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn người đàn ông trước mắt.
“Bảo Anh không phải là con của anh."
Mỗi một chữ Tô Duy Nam nói ra giống như một cái búa tạ, hung hăng đánh lên ngực của Mộ Mãn Loan. Cô ta không có biện pháp lập tức tiếp nhận sự thật này: “Vì sao như vậy?"
Cô ta ngơ ngác nhìn Tô Duy Nam, thậm chí cho rằng anh ấy lại trêu đùa mình: “Nhưng mà Bảo Anh rõ ràng gọi anh là cha."
Tô Duy Nam rất hiếm khi có đủ kiên nhân bắt đầu giải thích.
Thì ra Bảo Anh cũng không phải là con gái ruột của Tô Duy Nam, mà là trong lúc anh ấy đang thực hiện nhiệm vụ, nhặt được một bé gái trong khu ổ chuột. Lúc đấy Bảo Anh mới có hai tuổi, chưa có ký ức. Lúc Tô Duy Nam đi qua, bé gái xinh xắn này một mực đi theo sau anh ấy không chịu rời đi.
Mà vốn dĩ Tô Duy Nam vào sinh ra tử, cho đến bây giờ cũng không có nghĩ tới việc nuôi một đứa bé gái bên cạnh mình. Nhưng mà có một ngày, anh ấy nghĩ đến bản báo cáo kết quả chẩn đoán bệnh của Mộ Mẫn Loan ở bệnh viện trung tâm của thành phố Ninh Lâm. Bên trên ghi rằng Mộ Mẫn Loan đời này có khả năng cao sẽ không có cách nào mang thai được nữa. Cho nên Tô Duy Nam lúc này mới rủ lòng thương, muốn giữ bé gái này lại.
Bởi vì anh ấy biết người phụ như Mộ Mân Loan, nếu như không có một đứa con của chính mình, cô ta nhất định sẽ cảm thấy cuộc sống không hoàn chỉnh.
Mà Tô Duy Nam sẽ nuôi Bảo Anh, chính vì để mấy năm sau trở lại gặp Mộ Mãn Loan, có thể cho cô ta một bất ngờ lớn. Nhưng mà hiện tại xem ra, vui vẻ thì không có, kinh hãi thì lại không ít.
Lúc anh ấy vừa về tới Thiên Hoàng đã sai nhóm người Thomas đi theo Mộ Mãn Loan. Đồng thời chụp lại từng li từng tí về sinh hoạt của cô.
Từ lần đầu anh ấy nhìn thấy cô bé xinh xắn Mộ Nhất Vi, ngũ quan tỉnh xảo đẹp đẽ của cô bé, gần như một giây sau anh ấy đã có thể xác định, cô bé này chắc chắn là của anh ấy cùng Mộ Mẫn Loan.
Tải ápp Һоlа để đọc full và miễn phí nhé.
Anh ấy ngàn vạn lần không ngờ tới, ông trời có thể cho anh ấy một niềm vui bất ngờ như vậy. Cho nên trong thời gian hai ngày, Tô Duy Nam đã từng phái người đi tìm kiếm xuất thân của Bảo Anh.
Không nghĩ rằng trên thế giới vậy mà lại có việc trùng hợp đến như vậy.
Bởi vì cô bé đấy là do vợ chồng Smith bỏ rơi. Lúc trước bà Smith khăng khăng cho răng chính mình đang nuôi con của Tô Lam, mà ông Smith cũng một mực nghĩ rằng đây là con gái ruột của mình.
Cho đến khi đứa trẻ được hai tuổi, một lần thử máu ngoài ý muốn, kết quả khiến cho ông Smith nghỉ ngờ. Bởi vì vợ chồng Smith, một người nhóm máu AB, một người nhóm máu O, con của hai người, chắc chăn không có khả năng xuất hiện nhóm máu O hoặc nhóm máu AB.
Nhưng khi kiểm tra máu được đưa ra, ông Smith đột nhiên phát hiện Bảo Anh lại mang nhóm máu AB. Bản kết quả kiểm tra nhóm máu này khiến Smith lại bắt đầu nghi ngờ.
← Ch. 3689 | Ch. 3691 → |