Vay nóng Homecredit

Truyện:Satan Dịu Dàng, Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ - Chương 032

Satan Dịu Dàng, Nhặt Được Cô Vợ Nhỏ
Trọn bộ 140 chương
Chương 032
Đóng gói bản thân
0.00
(0 votes)


Chương (1-140)

Siêu sale Lazada


- Nghỉ hè đi Hawaii cùng tôi! Tôi muốn đi công tác ở đó một chuyến, thế nào? - Rốt cuộc anh cũng buông lỏng cô ra, ánh mắt nóng rực nhìn vào môi đỏ mọng bị anh hôn đến sưng lên.

- Người —— đi công tác, em —— - Cô đi làm gì? Hơn nữa nghĩ đến phải ở cùng một chỗ với anh, cô có vẻ bất an.

- Cho bản thân kỳ nghỉ dài hạn, chẳng lẽ không muốn đi xem thế giới bên ngoài một chút? – Đôi mắt đẹp của anh khẽ nhếch, ngón tay nâng cằm của cô lên, gò mà xinh đẹp khiến người ta có suy nghĩ mơ mộng.

Cô do dự một chút, cuối cùng nghiêm túc gật đầu một cái:

- Được!

Quả thật cô muốn đi ra ngoài một chút, nói không chừng sẽ có thu hoạch không tưởng tượng được đấy!

Tâm tư của cô rất đơn giản, nhưng Mạc Duy Dương lại không đơn giản như cô, con ngươi giống như bảo thạch đen hiện ra một nụ cười vô cùng quyến rũ.

Diệc Tâm Đồng ngồi lên xe Mạc Duy Dương phái tới, lòng kích động đã sớm theo bay xa theo Hawai.

- Tiểu thư, tổng giám đốc đang chờ cô ở sân bay, cô thắt chặt dây an toàn, bây giờ tôi đưa cô tới sân bay. – Cô đang bị vây trong hưng phấn, tài xế đột nhiên quay đầu nhắc nhở cô.

- À...... Tốt! – Cô thắt chặt dây an toàn, sau đó lấy điện thoại trong túi xách ra gửi cho Vũ Lạc Trạch một tin nhắn – Bọn em sắp bước vào cuộc hành trình Hawai, sẽ nhanh chóng quay về, chớ nhớ nhung! - Mặc dù chuyện lần trước làm mọi người huyên náo rất không vui vẻ, nhưng nghĩ tới anh bị người khác bỏ thuốc mới có thể làm ra loại chuyện đó với cô, cô lập tức tha thứ cho anh.

Vũ Lạc Trạch đang họp liếc nhìn điện thoại vừa sáng lên, cầm điện thoại mở ra, mở tin nhắn, nhẹ nhàng gõ xuống mấy chữ:

- Đi đường vui vẻ! - Khóe miệng khẽ cong, nhẹ nhàng đóng điện thoại lại, gương mặt tuấn tú có nụ cười.

Thư ký đứng bên cạnh Vũ Lạc Trạch đang suy đoán xem tin nhắn dạng gì mà có thể khiến cho tổng giám đốc thành ra vui vẻ như vậy.

Diệc Tâm Đồng xuống xe, xách theo một túi quần áo nhỏ đứng ở lối vào sân bay, chờ người đàn ông kia đến.

Người ta lui tới ra ra vào vào sân bay, cô nóng nảy lo lắng nhìn đồng hồ trên cổ tay, tài xế bên cạnh cười nói:

- Tiểu thư không cần lo lắng, hẳn là tổng giám đốc kẹt xe trên đường!

- Uh! - Cô vừa nói thì thấy một chiếc Lamborghini quen thuộc đi về phía cô, cửa xe bị mở ra, bóng dáng quen thuộc rơi vào trong mắt cô, cô có phần mừng rỡ nghênh đón. Anh giao áo khoác cho thuộc hạ một bên, ôm lấy cô đi vào sân bay.

- Chuẩn bị xong chưa? Có quên gì không? - Anh nhỏ giọng dò hỏi.

- Tất cả đều chuẩn bị xong! - Tay cô không tự chủ đưa ra phía phía sau của anh, muốn ôm ngang lưng anh. Vừa mới chạm, lông mày anh cau lại, nhẹ nhàng bắt được tay của cô, hài hước trêu ghẹo nói – Muốn ăn đâu hũ của tôi?

Mặt cô đỏ lên, cô chỉ ôm hông của anh theo thói quen, như vậy có cảm giác tương đối an toàn, lại có thể bị anh nói thành ăn đậu hũ của anh, quá 囧 rồi.

Không phát hiện ý cười chợt lóe rồi biến mất ở đáy mắt anh. Anh kéo tay cô vào rãnh ngực, nhéo nhéo cái mũi của cô, khóe miệng nhếch lên cười quỷ dị nói:

- Muốn chấm mút thì làm đi! Tôi để cho em sỗ sàng. – Anh trực tiếp đem đặt tay cô ở vị trí ngực, làm cho tim cô đập thình thịch. Cô không có ý tứ muốn ăn bớt anh, người đàn ông này lại tự giải ý của cô ra như thế, mà anh vẫn nắm thật chặt tay cô, rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi của ai đây? Cô không nói mắt trợn trắng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-140)