Vay nóng Tinvay

Truyện:Ngựa Đực, Thỉnh Nghiêm Túc - Chương 059

Ngựa Đực, Thỉnh Nghiêm Túc
Trọn bộ 118 chương
Chương 059
Hắn và nàng
0.00
(0 votes)


Chương (1-118)

Siêu sale Lazada


Khụ!

Khụ khụ!

Khụ khụ khụ!

Thang Mộ ở trong lòng kịch liệt ho khan, không làm như vậy thì không cách nào khống chế nội tâm nhộn nhạo của nàng được, cũng không phải lý do cẩu huyết vừa thấy đã yêu kia, chỉ là, hiếm khi nhìn thấy một người đàn ông hợp mắt như thế, hơn nữa đối phương lại nói chuyện nghe cảm động như thế, hơi phiêu phiêu dục tiên[1] một cái thật bình thường...... Nàng kiên quyết cho rằng điều này thật bình thường!

[1]Phiêu phiêu dục tiên: nhẹ nhàng muốn lên tiên.

Hơn nữa, ánh mắt của đối phương rất trong suốt, nàng hoàn toàn hiểu rõ đối phương không có bất kỳ ý tứ hàm xúc nào tương tự với nói bóng nói gió.

Nhưng mà, bây giờ không phải là thời điểm kiên trì với những thứ này chứ?

Thang Mộ vừa bắn tên vừa nói lần nữa: "Cái đó......"

"Ta từng đã thề, trừ phi đối phương gây ra chuyện khiến ta không cách nào tha thứ, nếu không, ta tuyệt sẽ không động thủ với một vị nữ sĩ."

-- xem đi, quả nhiên như thế.

"Hơn nữa, ngươi còn mới vừa giúp ta."

"......" Cho nên mới nói, loại nam nhân có nguyên tắc này là phiền toái nhất!

Nhưng mà!

Vào thời khắc này Thang Mộ cảm giác mình là vị thần của phái nữ ra đời là vì phá vỡ phiền phức!

Vì vậy nàng chỉ duỗi tay một cái, hét lớn: "Nhưng mà, bây giờ ngươi đang đánh chính là giống cái đó!"

"......"Ma Pháp Sư nam tính sắc mặt không thay đổi, thân hình hơi lay động, một lát sau, giọng nói của hắn trầm ổn dị thường truyền đến, "Làm sao cô biết?"

"Nhìn □ sẽ biết mà?" Thang Mộ nghiêng đầu trả lời, "Hình thể nó lớn như vậy, thoạt nhìn rất rõ mà."

"......"

Ba giây sau.

Công kích của Ma Pháp Sưđột nhiên tăng mạnh.

"Ôi?" Thang Mộ kinh hãi, chuyện này là sao?

"Rất xin lỗi, nữ sĩ với ta, chỉ là nhân loại."

"...... Như vậy sao." Thang Mộ gãi gãi đầu, vừa công kích vừa suy tư, rồi sau đó hồi đáp, "Ngươi đây là Kỳ Thị Chủng Tộc trong truyền thuyết sao?"

"......"

Nếu như Lance biết chọc ngoái người khác, giờ phút này hắn nhất định rất muốn gầm thét -- Cô em này! Suy nghĩ của chúng ta hoàn toàn không ở cùng một cái không gian được không! Phiền toái không nên trao đổi với ta được không!

Nhưng mà, rất dễ nhận thấy rằng hắn là một vị thân sĩ (quý ông), cho nên hắn vô cùng giữ vững bình tĩnh, chỉ là xuống tay vừa xấu xa vừa độc ác thêm vài phần.

Cứ như vậy, được sự hỗ trợ bởi dược của Thang Mộ, dưới tình huống vũ lực của Lance đạt max, Ám kiếm thú không duy trì được lâu, liền ầm ầm ngã xuống đất, trước khi chết, nó dùng cặp mắt thâm trầm rưng rưng, sâu sắc nhìn về phía Thang Mộ --

[Tại sao ta phải kềm nén nước mắt lại?

Bởi vì ta muốn giết chết đôi cẩu nam nữ các ngươi!

Rồi sau đó, ôm nguyện vọng vĩnh viễn không thể thực hiện này, đem thù hận xuống tận cửu tuyền. ]

Thang Mộ lau mồ hôi: "Ta cứ cảm thấy nó đang trừng ta, ảo giác sao?"

"Không, ta cho rằng đây chẳng qua là cái nhìn bình thường trước khi chết mà thôi." Đồng dạng bị trừng, Lance pháp sư rất bình tĩnh sửa sang lại áo khoác trên người, chỉ trong chốc lát, liền khôi phục dáng vẻkhông nhiễm một hạt bụi thường ngày.

Rồi sau đó, hắn lui về phía sau nửa bước, cung kính làm một cái pháp sư lễ với Thang Mộ: "Kẻ hèn Lance · Bonnie, chân thành nói lời cảm tạ với cô, vì cô đã giải cứu ta và bạn bè ta trong lúc nguy nan."

"Éc......" Thang Mộ theo bản năng cũng lui về sau nửa bước, khoát tay lia lịa, "Không, không cần khách khí, dù sao ta chỉ là đụng phải sau đó nhân tiện......."

"Chính là như thế mới càng đáng quý." Nam Ma Pháp Sư đứng thẳng người, nói, "Thứ cho ta nói thẳng, thực lực của cô so với con ma thú vừa rồi chênh lệch khá xa, nhưng kể cả như vậy cô vẫn như cũ nguyện ý chìa tay giúp đỡ, sự cao thượng của cô làm cho ta hết sức kính nể."

"......" Đây là đang khen nàng phải không? Nhưng vì sao vừa nghe đến cái từ "Cao thượng" này, nàng ngược lại cảm thấy đối phương thật ra là đang chửi mình nhỉ? Chẳng lẽ là bình thường làm chuyện xấu quen rồi cho nên...... Đợi đã nào... ! Nàng chưa bao giờ làm chuyện xấu được không!

"Ha ha ha, thật ra thì ta cũng không phải không có lòng riêng đâu." Thang Mộ phát giác, mình đối với loại này thực sự vô cùng nigate[2], "Tóm lại, có đủ loại nguyên nhân, cho nên ngươi không phải......" Nhìn chăm chăm vào nụ cười của đối phương, không biết vì sao nói không nổi nữa. QaQ

Nigate[2] (苦手) tiếng nhật: không chịu nổi, hết chịu nổi.

Đối phương kiên nhẫn đợi nàng nói xong, có lẽ là nhìn nàng bây giờ nói không nổi nữa, nụ cười trên mặt sâu hơn, rồi sau đó vươn tay, nhẹ nhàng đặt lên trên đầu Thang Mộ, chiều cao 1m8đủ để hắn có thể dễ dàng làm được điểm này.

"......"

"Cô là đứa bé ngoan." Xoa.

"......" Coi như lớn lên có khuôn mặt như trẻ con, lại coi như mặc váy trẻ trung một chút cũng không đến mức bị coi là đứa bé chứ!!!

Thang Mộ âm u khổ sở.

Càng khổ sở hơn là, nàng còn phải nói cám ơn --

"Cám ơn."

"Không khách khí." Lance thả tay xuống, nhìn chăm chú vào thiếu nữ trước mắt với thân thể nhỏ nhắn, ăn mặc kiểu dáng kỳ lạ, rõ ràng vẫn còn con nít (?), so với đứa bé bình thường thì con bé trầm ổn hơn nhiều, cho dù được tán dương cũng duy trì mặt mũi trấn định (?), không lộ ra bất kỳ chút gì tương tự với vẻ mặt đắc ý, chẳng biết tại sao, hắn đột nhiên dâng lên xúc động muốn thu đồ đệ, nhìn Tiễn pháp nàng mới vừa sử dụng, hiệu quả đạt được rõ ràng có liên quan với ma pháp, hẳn không có vấn đề gì đâu?

Chắc là trong lòng đã có ý niệm như vậy, hắn bất giác hơi khom lưng vươn tay về phía đối phương: "Tới đây, chúng ta trở về thôi."

"!!!" Meo meo Ngươi coi ta như đứa bé thật đó hả!

Thang Mộ trong lòng phát điên.

Hơn nữa, nàng cũng thật không tính trở về nữa, vì vậy Thang Mộ tuân theo ý kiến của nội tâm, khẽ lắc đầu: "Xin lỗi, ta muốn một mình rời đi."

Lance liền giật mình, rồi sau đó hơi không đồng ý nói: "Quá nguy hiểm."

"Không có chuyện gì ha ha ha, đừng nhìn ta như vậy, thật ra thì ta rất lợi hại!" Thang Mộ cười gượng, dù sao thì coi như đối phương không đồng ý nàng cũng nhất định phải đi, mặc dù đối phương cấp bậc cao hơn nàng, nhưng với cuộc chiến tốc độ thì nàng vô cùng có tự tin.

"...... Ta hiểu, hãy cẩn thận."

"......"

"Làm sao vậy?"

"Không có, không có gì." Tuân theo lẽ thường, chẳng lẽ không phải nên giảng giải các loại đạo lý với nàng, sau đó thông qua các loại phương pháp trình bày và chứng minh để ngăn cản nàng sao?

Lance cảm giác mình có chút buồn cười, rõ ràng thiếu nữ trước mắt (?) mặt không chút thay đổi, nhưng cảm xúc thật sự rất rõ ràng: "Cô đã quyết tâm rồi không phải sao? Nếu như ta ngăn cản cô... cô sẽ vì thế mà dừng bước lại sao?"

"Cho nên, ta sẽ không ngăn cản cô, nhưng mà, ta có thể làm một chuyện khác."

Nam Ma Pháp Sư vừa nói, vừa lấy tinh thể màu đen treo trước ngực xuống, đặt vào trong tay của nàng.

"Cái này là......"

"Ma tinh phòng ngự." Nhờ nó, nên trong trận chiến đấu vừa rồi hắn mới không chịu thương tổn quá lớn, nhưng là nếu như nói như vậy, hắn cảm thấy vị thiếu nữ tâm địa thiện lương (?) khéo hiểu lòng người (?) này nhất định sẽ không tiếp nhận.

Cho nên hắn chỉ nói --

"Có thể ngăn cản tổn thương nhất định, cho cô để phòng thân."

Rồi sau đó trong nháy mắt hắn thấy, nữ cung thủ ngẩng đầu lên nước mắt rưng rưng nhìn về phía hắn -- thật là một đứa bé ngoan biết lĩnh hội tâm ý của người khác.

Ý tưởng nhận đệ tử của Lance mãnh liệt hơn rồi.

Nhưng mà, đây chỉ là ý nghĩ chủ quan của hắn, tình huống thật sự là như thế nào đây?

Được rồi, là như vậy: trong nháy mắt khi Thang Mộ tiếp xúc với ma tinh, Ngựa đực đại thần trước đó không biết chết ở đâu lại đột nhiên nhẹ nhàng trở về, rồi sau đó cho nàng biết -- hệ thống đồ trang sức đổi mới.

Đơn giản mà nói, bây giờ nàng có thể đeo trang bị trang sức và đồ trang sức thời trang để tăng thêm thuộc tính rồi, cả hai gộp lại là một dây chuyền, một đôi hoa tai và hai cái nhẫn.

Ngựa đực đại thần tặng miễn phímột bộ trang bị trang sức phụ trợ nhanh nhẹn, mà trang sức thời trang -- nhìn đi, là của vị đại ca này đưa không phải sao?

Cái dây chuyền ma tinh phòng ngự này, Thang Mộ vừa nhìn thuộc tính thì nước mắt ào ào, tăng phòng ngự thêm thật nhiều, bản thân cung thủ chính là chức nghiệp da dòn, so với bắt được cái có thuộc tính công kích thì có thể cầm được cái dây chuyền này còn làm cho nàng vui mừng hơn.

Vì vậy, nàng cảm động.

Nàng thâm tình nhìn về phía Ma Pháp Sư: Huynh đệ, còn có nhẫn cùng hoa tai nữa? Một cái hay mười cái thì cũng như nhau thôi!

Nhưng rất dễ nhận thấy, đường về não bộ hai người lần nữa ngược nhau.

Vì vậy, Thang Mộ chết sống không thể lấy được mấy cái trang sức khác, nàng chỉ có cách đeo khối ma tinh này lên trước ngực, rồi sau đó thở dài móc trong túi ảo ra hai cái hoa tay cùng nhẫn có thuộc tính không tốt lắm đeo lên, nhìn số liệu tăng thêm một chút xíu, nàng thỏa mãn, nụ cười vặn vẹo nhộn nhạo trên mặt.

Vì vậy ở trong mắt đối phương là -- đứa nhỏ này vui mừng tới mức cười cũng méo miệng rồi, xem ra rất hài lòng với quà tặng của hắn.

Lance hài lòng gật đầu, rồi sau đó dặn dò: "Chờ cô trở về, phải đến học viện Farrell tìm ta."

"...... Ừ."

Hắn hài lòng thấy thiếu nữ gật đầu, cái này coi như là vật phẩm ma pháp đầu tiên mà hắn đưa cho đồ đệ đi.

Mà Thang Mộ, vừa gật đầu vừa âm u thầm nghĩ: muốn ta trở về trả lại cái này cho ngươi sao? Hưm hưm, xin lỗi nhé, ta sẽ không trở về nữa đâu! Đồ tốt như vậy nhất định phải để lại cho Jerry nhà ta nha!

Hai người lại lần nữa sóng não đối ngược, lại còn đối nghịch cả nụ cười. Một người cười đến cực kỳ ấm áp, mà một người khác thì cười đến cực kỳ vặn vẹo.

Tất cả đều rất tốt đẹp.... . chắc vậy......

Vẫy tay từ biệt kẻ coi tiền như rác này (Thang Mộ bày tỏ mình cũng có thể được một lần nói người khác như vậy, vô cùng cảm động!), Thang Mộ tiếp tục cuộc hành trình của mình, dĩ nhiên, nàng không quên dặn dò vị Đại Ma đạo sư có thực lực siêu cường này, nếu như gặp đệ đệ mình thì xin chiếu cố một chút, nhân tiện nhờ hắn thay mình nói lời từ biệt với ba người kia, quà chia tay chính là mấy bình máu cùng bình mana, dù sao Brahm đồng chí còn đang nằm đằng kia đấy.

Mặc dù quà tặng này làm cho nàng có chút đau lòng, nhưng nghĩ đến sau này Jarrett sẽ gặp bọn họ, nàng đã nghĩ thông suốt.

Dù thế nào đi nữa bọn hắn cũng sẽ không để cho hậu bối thua thiệt, nàng mất tích, tất nhiên bọn hắn sẽ bù lại trên người đệ đệ nàng, không có gì không tốt.

Thông đạo Ma tộc cũng rất gần đây, tất cả đều rất tốt.

Nhưng mà, thật sẽ thuận buồm xuôi gió sao?

--- ------ -------

Tác giả có lời muốn nói: Tom ca sẽ không bị đẹp sắc mê hoặc đâu. 【 uy

Cho dù mỹ nhân trước mặt, nàng cũng sẽ nghĩ tới đệ đệ! Tỷ tỷ tốt biết bao【 nước mắt rưng rưng

Ngoài ra...... Ta yêu đại thúc (? ﹃?) nhất là đại thúc dịu dàng trầm ổn ha ha ha


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-118)